Chương 20

Hoắc Tỉ vô cùng chắc chắn rằng ba mình không có con riêng, tuy rằng ba và mẹ hắn thật sự là kết hôn làm ăn không có tình cảm gì, sau khi sinh ra hắn thì hai người đã ly thân rồi, nhưng ba hắn thật sự không có con riêng.

Ba hắn là một họa sĩ nghèo, yêu núi yêu nước yêu tự do nhưng lại không yêu mẹ hắn. Sau khi hắn được sinh ra thì cũng chẳng gặp ba mình mấy lần, ba hắn luôn đi khắp nơi để vẽ tranh, mỗi lần đến một nơi đều sẽ ở lại rất lâu.

Nhưng quả thực ông ấy chưa từng dây dưa với người phụ nữ nào cả, hắn đã điều tra rồi. Hơn nữa, nếu là con riêng của ba hắn thì lại càng không có khả năng cạnh tranh. Nhà họ Hoắc hầu như chẳng coi trọng ba hắn.

Một cậu ấm nhà họ Hoắc, chẳng những không có chút nhạy bén nào về thương trường, lại còn nhất quyết muốn làm họa sĩ. Chưa kể còn xem thường những người khác trong nhà họ Hoắc, cho rằng bọn họ đều là hạng người phàm tục, còn mình thì như hoa sen mọc lên từ bùn mà không hôi tanh mùi bùn. Như vậy làm sao không khiến người nhà họ Hoắc tức giận cho được.

Hơn nữa, ba hắn làm họa sĩ cũng chẳng có chút danh tiếng gì, những người lớn tuổi trong nhà họ Hoắc lại càng xem thường ba hắn. Nếu năm đó bản thân hắn không có năng lực mạnh mẽ thì những người đó cũng sẽ nhìn hắn bằng nửa con mắt thôi.

Nếu không phải là con riêng của ba hắn vậy thì chỉ có một khả năng, một khả năng khiến hắn vô cùng phẫn nộ, đó chính là ông nội hắn có thể đã có lỗi với bà nội hắn, có con riêng với người khác ở bên ngoài.

Nếu hỏi người quan trọng nhất với hắn trong nhà họ Hoắc là ai, thì chắc chắn là bà nội hắn, ngay cả cái tên Hoắc Tỉ cũng là do bà nội hắn đặt. Hắn cũng là do một tay bà nội nuôi lớn.

Ông nội hắn vậy mà lại phản bội bà nội hắn, lại còn có con với người khác ở bên ngoài, nói là cùng phận cháu chắt với hắn trong nhà họ Hoắc, vậy chẳng phải là đứa con riêng của ông nội hắn đã có con rồi sao.

Không chỉ là có con riêng ở bên ngoài, thậm chí có thể nói là đã có một gia đình ở bên ngoài luôn rồi. Thật nực cười, vậy thì bà nội hắn là cái gì? Lúc còn sống bà nội hắn có biết không?

[Kỳ thực chỉ là một câu chuyện về việc nɠɵạı ŧìиɧ vì mối tình đầu. Ông cụ Hoắc sau khi kết hôn với người vợ do gia tộc sắp đặt thì lại tình cờ gặp lại mối tình đầu ở nơi đất khách quê người.]

[Hai kẻ không biết xấu hổ ấy đã dan díu với nhau, một người rõ ràng đã có gia đình, một người biết rõ đối phương đã kết hôn, vậy mà vẫn dan díu với nhau, không phải là không biết xấu hổ thì là gì.]

[Sau khi ở bên nhau trải qua ba tháng ngọt ngào đối với bọn họ, ông cụ Hoắc đã hoàn thành dự án và buộc phải trở về nhà.]

[Lúc đó ông ta vẫn chưa ngồi lên vị trí người cầm quyền nhà họ Hoắc, những người ở địa vị khác trong gia tộc cũng rất có năng lực cạnh tranh, vì còn cần đến sự giúp đỡ từ gia đình của bà cụ Hoắc Tỉ nên tất nhiên phải trở về nhà.]

[Ông cụ Hoắc sau khi nói rõ ràng với mối tình đầu thì ngày hôm sau đã nhìn thấy căn nhà trống trơn, im lặng suy nghĩ hồi lâu mới biết người mình yêu đã hiểu chuyện chủ động rời đi trước, cho nên mới mang lòng đầy áy náy bắt đầu thu dọn hành lý.]

[Sau khi thu dọn hành lý xong, ông ta sờ lên vị trí hai người thường ôm nhau nằm ngủ, muốn ghi nhớ thật kỹ ba tháng này. Haiz! Điều đặc sắc đến rồi đây, ông ta phát hiện một tờ giấy khám thai dương tính dưới gối của người phụ nữ đó.]

[Có thể tưởng tượng ra được, tờ giấy này đã gây ra chấn động lớn đến nhường nào cho ông ta lúc bấy giờ. Từ đó về sau, ông cụ Hoắc không thể nào quên được tờ giấy đó.]

[Luôn nghĩ xem người kia sẽ bỏ đứa bé hay là sẽ giữ lại. Nếu giữ lại thì đứa bé sẽ như thế nào, đến tuổi đi học thì nghĩ xem đứa bé có học hành đến nơi đến chốn không, đến tuổi kết hôn sinh con thì lại nghĩ xem đứa bé có kết hôn hay chưa, có con cái gì chưa.]

[Sau đó, trải qua bao nhiêu năm tháng, sự áy náy, nhớ nhung và yêu thương trong lòng ông cụ Hoắc đã chất chứa đến đỉnh điểm, có thể tưởng tượng nếu đứa bé đó xuất hiện, thì ông ta sẽ đối xử tốt với đứa bé đó đ,ến mức nào.]

[Vô liêm sỉ, tôi chỉ muốn nói là ông ta chỉ biết nhìn chằm chằm vào tờ giấy đó, chẳng lẽ người vợ ở nhà của ông ta không mang thai sao? Vợ ở nhà sắp sinh rồi, cũng chẳng thấy ông ta nghĩ đến.] Thẩm Xán vô cùng im lặng nghĩ.