Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cả Nhà Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Tôi, Tay Không Xé Nát Kịch Bản Rác Rưởi

Chương 12

« Chương TrướcChương Tiếp »
[Một cơ quan không làm được, anh hai lại tìm đến cơ quan khác, một trong hai bản thảo không thể kiểm tra ra được thời gian chênh lệch quá lớn. Nhưng có một bản đã kiểm tra ra được thời gian chênh lệch hơn một tuần.]

[Anh hai nhớ ra đôi khi mình có mang bản thảo về nhà vẽ nên rất mừng, anh cầm chìa khóa xe vui mừng ra khỏi cửa, nghĩ rằng chỉ cần làm rõ chuyện đạo nhái trước, sau đó làm rõ chuyện mình không hề bóc lột người khác là được rồi.]

[Nhưng cốt truyện làm sao có thể để anh hai làm rõ được chứ, vì vậy anh hai đã gặp tai nạn xe và chết ngay tại chỗ, khi cận kề cái chết, anh hai đã nghĩ gì vậy?]

Ông trời có biết nhà họ Thẩm đã phải cố gắng kìm nén cảm xúc của mình đến mức nào. Nhà họ Thẩm vốn dĩ rất tình cảm, anh em trong nhà tuổi tác cũng không chênh lệch là bao.

Thẩm Dự chỉ hơn Thẩm Trạch ba tuổi, Thẩm Trạch và Thẩm Trì chỉ cách nhau một tuổi, Thẩm Trì và Thẩm Diệu cách nhau hai tuổi. Mấy anh em từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, tình cảm rất tốt, lúc này nghe được chuyện của Thẩm Trạch, làm sao có thể bình tĩnh được.

Họ không biết rằng có một người cũng đang phải kìm nén rất vất vả, Lục Thiệu nghiến răng nghiến lợi, suýt chút nữa thì chửi ầm lên, mẹ kiếp, Lưu Lỗi là cái thá gì mà dám bắt nạt người của anh ta, xem anh ta xử lý gã thế nào.

[Anh hai yên tâm, Xán Xán nhất định sẽ giúp anh tổ chức buổi ra mắt sản phẩm này thật tốt, tuyệt đối không để bất kỳ ai phá hoại, càng đừng nói đến chuyện bôi nhọ danh tiếng của anh.]

[Hồ Tuyết phải không, đến lúc đó mình sẽ bỏ thuốc xổ vào cốc nước của cô ta, xem cô ta còn lên sân khấu kiểu gì. Hôm đó mình nhất định sẽ ở bên cạnh anh hai, tuyệt đối không cho Lưu Lỗi có cơ hội đánh tráo USB.]

Nghe được lời nói trong lòng Thẩm Xán, Thẩm Trạch khẽ mỉm cười, thật lòng mà nói, khi nghe được Lưu Lỗi dám hãm hại mình, anh ấy vừa tức giận vừa đau lòng.

Anh ấy không hiểu tại sao Lưu Lỗi lại làm như vậy, anh ấy đã làm gì có lỗi với gã hay sao? Sao gã lại muốn hãm hại anh như vậy.

Lưu Lỗi là người học trò cùng trường mà anh ấy gặp khi trở về trường, gia cảnh bình thường, năng lực bình thường, nhưng tính tình cũng coi như thật thà.

Vì vậy, khi gã hỏi anh ấy có thể đến công ty anh ấy làm việc hay không, anh ấy đã nói có thể, nhưng ban đầu có thể chỉ được bắt đầu từ vị trí trợ lý. Bởi vì trình độ của gã chắc chắn không đủ để đảm nhiệm vị trí nhà thiết kế của công ty anh ấy.

Công ty này anh ấy đã bắt đầu thành lập từ năm nhất đại học, trải qua nhiều năm như vậy, công ty đã phát triển rất lớn mạnh, vì vậy nhà thiết kế của công ty anh ấy đều phải có năng lực nhất định.

Là bất mãn với vị trí trợ lý sao? Nói anh ấy chèn ép gã, vậy tại sao lúc đầu lại đồng ý? Thôi bỏ đi, có người nhà quan tâm như vậy, anh ấy còn phải bận tâm đến một người như vậy làm gì.

[Trong cốt truyện gốc, đầu tiên là mẹ bị hãm hại, mất đi danh tiếng trong giới phu nhân, sau đó là anh hai bị hãm hại, thậm chí mất mạng, từ đó về sau nhà họ Thẩm liên tục gặp xui xẻo, bầu không khí trong nhà vô cùng nặng nề, cả nhà từ đó về sau không còn vui vẻ nữa.]

[Nếu anh hai không gặp chuyện gì, mẹ cũng sẽ không trầm cảm nặng hơn như trong cốt truyện gốc, ba cũng sẽ không tức giận sinh bệnh, họ sẽ không bị khuyên đi giải khuây, kết quả là gặp tai nạn máy bay.]

Tay Thẩm Dự siết chặt hơn, đến khi lòng bàn tay đau rát mới buông ra, may mà chưa xảy ra, may mà họ có Thẩm Xán.

Lục Thiệu cũng rất may mắn khi có thể nghe được tiếng lòng của Thẩm Xán, có thể thay đổi kết cục của Thẩm Trạch, chỉ cần Thẩm Trạch không xảy ra chuyện gì thì ba mẹ cậu ấy nhất định cũng sẽ không có việc gì.

[Lúc đó anh hai cận kề cái chết chắc hẳn rất tiếc nuối, tiếng xấu chưa được gột rửa, khoảng thời gian cuối cùng cũng không ở bên cạnh người thân và người mình yêu thương.]

Người yêu thương?? Mẹ kiếp, Thẩm Trạch thích ai? Anh ta và Thẩm Trạch quen biết đã lâu như vậy, sao lại không biết Thẩm Trạch còn có người mình thích, Lục Thiệu có chút không bình tĩnh, thậm chí là vô thức tức giận và khó chịu.

Ba Thẩm mẹ Thẩm cũng có chút nghi ngờ, đứa nhỏ này có người mình thích sao, tại sao chưa từng nhắc đến, cũng không thấy nó biểu hiện đặc biệt với ai.

Thẩm Trạch không ngăn cản Thẩm Xán tiếp tục nghĩ, sau khi biết được kết cục ngoài ý muốn của mình trong cốt truyện gốc, anh ấy đã thử tưởng tượng cảnh tượng mình cận kề cái chết, chắc hẳn anh ấy sẽ rất tiếc nuối.

[Ai có thể ngờ được anh hai lại thích Lục Thiệu chứ, chắc trong nhà không ai nhìn ra đâu. Tình cảm của anh hai có thể tóm gọn trong một câu, chính là tôi đã thầm mến người anh em trai thẳng của mình nhiều năm.]
« Chương TrướcChương Tiếp »