Chương 40: Con Tin Tưởng Phu Quân

Nhìn mẫu thân trước nay luôn dịu dàng tức giận trừng mắt nhìn chính mình, tiếng hét chói tai của Lục Tri Hi bị kẹt trong cổ họng, trong khoảng thời gian ngắn thế mà không dám tiếp tục quậy phá.

Tô thị nói với Lục Thời Yến: “Nàng không ăn thì không ăn, cứ để nàng bị đói, đói hai bữa cũng không chết được. Con đi xem hai huynh đệ Thành ca nhi và Hành ca nhi đi, đừng chậm trễ việc lên đường.”

Lục Thời Yến lạnh lùng liếc mắt nhìn muội muội một cái, bỏ lương khô vào trong lòng ngực, cầm hai cái bánh bột bắp từ trong nồi đi đưa cho con trai ăn.

Tô thị xấu hổ cười nhìn Giang Đường Đường, nhẹ giọng nói: “Đường Đường, Tri Hi không hiểu chuyện, con đừng nghe con bé nói bậy. Thời Yến và công chúa là trong sạch, không có một chút quan hệ nào cả” .

Nếu như nàng là nguyên chủ thì hiện tại nhất định sẽ đau lòng khóc lóc.

Nhưng nàng không phải!

Tuy rằng nàng cũng cảm thấy Lục Thời Yến rất đẹp trai, nhưng nàng chỉ là đơn thuần thưởng thức mà thôi chứ không giống nguyên chủ, vì hắn si mê điên cuồng, chuyện gì đều làm được.

Hiện tại Giang Đường Đường chỉ quan tâm mình có thể xuyên trở về không, nếu không thể xuyên trở về thì có thể vứt bỏ lớp thịt mỡ trên người được không.

Đương nhiên, nếu như có thể, nàng cũng nguyện ý xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với người mẹ chồng này.

Cho nên Giang Đường Đường hiểu chuyện gật đầu: “Nương, nương yên tâm! Con tin tưởng phu quân!”

Thấy con dâu không ghen tuông điên cuồng giống như trước kia, trong lúc nhất thời Tô thị có chút phản ứng không kịp.

“Nương, ăn bánh bột bắp đi!” Giang Đường Đường cầm bánh bột đưa cho Tô thị.



Tuy rằng trong lòng Tô thị thấy có chút kỳ lạ, nhưng bà cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ là do gặp phải biến cô nên con dâu hiểu chuyện.

Ăn bánh bột bắp thơm ngon ngào ngạt, Tô thị nhìn Giang Đường Đường cũng vừa lòng hơn vài phần, tuy rằng diện mạo này không xứng với con trai bà, nhưng tài nấu ăn thật là không sai.

Hết giờ nghỉ tạm, đoàn người tiếp tục lên đường.

Có lẽ là sợ lại gặp mưa to chậm trễ hành trình, hôm nay thời tiết tốt nên muốn đi thêm một đoạn đường, cho nên cả buổi chiều đều luôn lên đường.

Thật vất vả chờ đến khi quan sai kêu nghỉ, Giang Đường Đường phát hiện đế giày của mình đã rách, trên chân bị mài ra hai cái lỗ thật to.

Giang Đường Đường đo một chút.

Số đo giống chân nàng trước khi xuyên qua, chỉ tiếc giày thể thao của nàng có kiểu dáng quá mức độc đáo, không thể lấy ra đi.

Nhưng nàng tạm thời không rãnh lo chuyện đế giày.

Nếu đã đồng ý nấu cơm cho nhóm quan sai, vậy thì nàng phải làm tốt việc này. Chỉ nghỉ tạm một chút, Giang Đường Đường liền bắt đầu tới chỗ quan sai làm cơm chiều.

Giang Đường Đường biết điều, Lương Gia Mân cũng tạo thuận lợi cho nàng, hôm nay chẳng những mặc kệ Lục Thời Yến, để hắn ra ngoài đi săn, còn chủ động cho nàng mượn nồi to.

Giang Đường Đường cầu mà không được.

Cái nồi của Lục gia thật sự quá nhỏ, căn bản không thể làm gì được. Cho nên chờ làm bữa tối cho quan sai xong, Giang Đường Đường liền mượn nồi to của quan sai để dán bánh ngũ cốc ăn.