Ngu Đinh Đinh kiên quyết, lớn tiếng nói: “Là ta vẽ như vậy.”
Có vẻ như nếu bé nói to hơn thì bé có thể chứng minh điều này.
"Nếu không tin thì đi kiểm tra với ta." Bé kéo Ngu Lệ Hành ra ngoài.
Ngu Lệ Hành có thể cảm nhận được Ngu Đinh Đinh có ý tốt nên rất vui vẻ cùng bé đi kiểm tra.
Hắn đi theo Ngu Đinh Đinh và phát hiện ra rằng cấu trúc trong Vương phủ hiện tại thực sự rất giống với những gì Ngu Đinh Đinh đã vẽ chứ không phải những gì hắn đã thấy bốn năm trước.
Trận pháp này đã thay đổi mà hắn không hề hay biết!
"Ha...a..." Hắn cười khúc khích không rõ ý nghĩa.
Ngu Đinh Đinh đau lòng ôm lấy chân hắn: “Phụ thân yên tâm, con sẽ bảo vệ người.”
"Chúng ta không thể sống trong ngôi nhà này, nhưng điều đó không sao cả, ta có thể đưa người đến sống dưới chân cầu. Ta biết nơi nào của cây cầu có thể ở."
Ngu Lệ Hành vốn tâm tình không tốt, nhưng sau khi nghe được lời nói của bé, hắn lại cười lớn: “Phụ thân của con cũng không phải hạng vô dụng, ta cần ngươi cùng ta sống dưới chân cầu sao?”
Những lời này thốt ra trước khi hắn kịp phản ứng. Hắn không phản ứng cho đến khi nói xong. Sau khi phản ứng, anh sững sờ một lúc.
Lời này là lúc hắn còn không có phản ứng lại buột miệng thốt ra, chờ hắn nói xong mới phản ứng lại sau đó hơi sửng sốt một chút.
Khi Ngu Đinh Đinh nghe Ngu Lệ Hành tự gọi mình là phụ thân, cô bé rất vui vẻ và ngọt ngào nói: "Ừ, phụ thân là tốt nhất."
"Nhưng cho dù không thể ở đây, người vẫn phải phá hủy trận pháp, nếu không vẫn sẽ ảnh hưởng đến người."
Ngu Đinh Đinh vừa nói vừa tức giận đến mức không khỏi dậm chân, bởi vì hiện tại bé không có cách để phá trận pháp này.
Nếu chỉ là một trận pháp tụ sát trận thông thường, bé có thể giải quyết mà không cần bất kỳ dụng cụ nào hỗ trợ, nhưng đối với trận pháp tụ sát trận này, người sắp xếp nó đã sử dụng phương pháp hiến tế người độc ác nhất.
Ngu Lệ Hành đột nhiên nghĩ tới điều gì: "Trước khi ta chém gϊếŧ, trong phủ tựa hồ không có loại trận pháp này."
Ngu Đinh Đinh nhanh chóng bấm ngón tay: "Ừ, trận pháp này trước đây không tồn tại. Sở dĩ lúc đó người phát cuồng là vì người đã ăn phải tiểu quỷ ác linh do vị hôn thê của người luyện chế."
"tiểu quỷ ác linh là gì?"
“Vị hôn thê của người đã biến thai nhi trong bụng nàng ta thành quỷ anh. Sau đó, nàng ta sinh ra quỷ anh và cho nó vào lò luyện đan luyện mất bảy bảy bốn mươi chín ngày thành một viên thuốc cỡ hạt đậu xanh. Chính là tiểu quỷ ác linh."
Trong quá trình này, đứa trẻ sẽ phải chịu đựng sự đau đớn vô cùng, theo thời gian biến thành sự oán giận và có ý định gϊếŧ người. Sau khi Ngu Lệ Hành uống viên thuốc, con tiểu quỷ đã kiểm soát tâm trí và cơ thể của hắn.
Con tiểu quỷ đã lợi dụng bàn tay của Ngu Lệ Hành để trả thù kẻ thù của mình và lao vào gϊếŧ chóc.
Ngu Đinh Đinh vừa nói xong, Ngu Lệ Hành đã ôm lấy cột đá và nôn mửa.
Ngày hôm đó, vị hôn thê của hắn đến gặp hắn và quả thực đã đưa cho hắn một viên thuốc nhỏ. Nàng nói dối rằng viên thuốc đó là để chữa những căn bệnh tiềm ẩn nên hắn không hề nghi ngờ mà trực tiếp uống.
Khi nghĩ rằng thứ mà mình ăn được làm ra từ một đứa trẻ, Ngu Lệ Hành muốn nôn hết mọi thứ trong bụng ra, mặc dù thời gian đã trôi qua rất lâu.
Hắn bởi vì quá mức khϊếp sợ nên không có nhận ra sắc mặt của Ngu Đinh Đinh trở nên tái nhợt.