Hồ Nguyên Phi lần đầu tiên sử dụng đồ điện, hưng phấn sờ soạng một hồi lâu, sau khi đổ nước vào, ông liền nhìn chằm chằm vào ấm nước, nhìn một hồi lại bắt đầu sờ lên.
"Sao không nóng?" Ông rất không hiểu, "Có phải là hỏng?"
Lang Tiêu thở dài, danh xưng hồ ly thông minh nhất tộc sao lại ngu ngốc như vậy, bà cắm phích cắm vào, ấm nước trong nháy mắt phát ra tiếng vù vù.
Hồ Nguyên Phi cảm thấy ngạc nhiên: "Thì ra là như vậy, cắm vào à? Trong này là cái gì, linh lực à?" Nói xong ngón tay còn định hướng vào lỗ cắm ổ điện, may mắn thay ông chưa kịp hành động đã bị Lang Tiêu đẩy ra để thay tã cho con.
Một đêm náo nhiệt lại bình thản trôi qua, sáng sớm hôm sau cảnh sát lại đến nhà.
Thanh Dao vẫn ôm bình sữa bú ʍúŧ, vô cùng chăm chú, nhìn thấy có người đến cũng không ảnh hưởng đến việc bú sữa của con bé, chỉ là đôi mắt đen láy liên tục chuyển động theo hướng mọi người đi qua đi lại.
Hôm nay đến là một nữ cảnh sát, trong tay cô ấy còn ôm hai phần bữa sáng.
Nhìn thấy hai người, cô ấy đưa bữa sáng trong tay qua: "Các vị chưa ăn sáng phải không, tôi mang theo bữa sáng cho các vị, không biết các vị ăn gì nên mua đại."
Đói bụng sau ba ngày, Hồ Nguyên Phi gần như là lập tức tiếp nhận, trời ạ, đồ ăn của con người, lại là con người chủ động đưa qua!
Lang Tiêu ở bên cạnh nhìn ông vùi đầu cuồng ăn, sao lại có thể có yêu quái không tiền đồ như vậy!
...
Hai phần cơm sáng cuối cùng đều bị Hồ Nguyên Phi giải quyết sạch sẽ, ông ăn đến mức bụng tròn vo không ngừng ợ hơi.
Lúc xe di chuyển, Lang Tiêu vô cùng ghét bỏ mà dời người sang bên cạnh, bà thật không muốn cùng loại yêu quái này làm bạn đồng hành, tâm lý ghét bỏ át đi cảm giác mới lạ khi lần đầu tiên ngồi trên xe con của con người.
Nhưng đợi đến khi xe chạy, hai con yêu quái liền triệt để quên hết muốn nói gì, chỉ lo ghé vào bên cửa sổ nhìn ra ngoài. Chiếc xe này tốc độ nhanh và êm ái, một lần có thể chở nhiều người như vậy, giống như pháp khí trong truyền thuyết của tiên nhân.
Con người bằng vào thể xác phàm thai mà phát minh ra được những thứ như vậy ư?
Lang Tiêu đánh giá trang trí trong xe, cuối cùng mắt nhìn vào vô lăng cầm trên tay tài xế, tựa hồ như dùng thứ kia để điều khiển hướng đi. Bên ngoài có rất nhiều loại pháp khí giống vậy, tương lai bà cũng có thể có được một cái ư?
Một đường, Lang Tiêu chìm đắm trong suy nghĩ hỗn loạn cho đến khi đến bệnh viện.
Vì đến sớm, bệnh nhân còn ít, nên không cần xếp hàng mà bắt đầu kiểm tra sức khỏe ngay.
Thanh Dao vốn rất ngoan ngoãn, nhưng lại phá lệ e ngại khi bị lấy máu, lúc bị lấy máu ở đầu ngón tay, con bé khóc nức nở đến mức hai yêu quái suýt lộ nguyên hình, định lao đến đánh nhân viên y tế một trận. Ánh mắt hung ác của hai người khiến cảnh sát đi theo toát mồ hôi lạnh, trán đổ mồ hôi ầm ầm.
May mắn là đến trưa, việc kiểm tra sức khỏe đã hoàn tất. Khóc một hồi lâu, Thanh Dao mắt đỏ hoe tựa vào lòng Lang Tiêu, miệng liên tục mếu máo. Dáng vẻ ủy khuất ấy khiến Lang Tiêu nhịn không được ôm lấy và hôn một cái.
Nữ cảnh sát nhìn hai yêu quái trước sau, hôm qua cô ấy không có mặt nên không thấy quá trình biến thân của hai yêu quái, thân phận của hai người này tại đồn cảnh sát vẫn được giữ bí mật, chỉ có một số ít cảnh sát biết. Nữ cảnh sát không biết họ là yêu quái, chỉ biết thân phận của họ rất đặc biệt. Lãnh đạo hy vọng rằng hôm nay khi đưa con bé đi kiểm tra sức khỏe, hai yêu quái cũng cùng kiểm tra một chút, tốt nhất là có thể chụp toàn thân.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin