Sáng hôm sau, ở gian phòng của nàng một bầu không khí im lặng. Im lặng đến đáng sợ.
Năm người không ai nói một lời.
Hắc Long lên tiếng trước:
- Chủ tử, tỷ định tính thế nào.
- Đương nhiên là cái gì cũng lấy. Kẻ ngáng đường, phải xử lí.
Thanh âm của Tử Thần vang lên.
Tuyết Yên chầm chậm nói:
- Cần phải xử lí, nhưng phải xử lí ra sao? Đây hầu hết là các thế lực lớn của giang hồ. Chỉ cần xảy ra chút sơ suất là có chuyện ngay.
- Đúng đó. Nhưng muốn cướp đồ của chúng ta đâu dễ. Đúng không chủ tử?
Huyết Vũ cao ngạo nói.
Nàng gật đầu. Rất đúng. Đồ nàng muốn trước nay chưa từng buông tay. Muốn cướp đồ của nàng, một chữ thôi " chết". Nhưng phải xử lí ổn thỏa. Một chút sơ suất cũng sẽ rất đến rắc rối.
Nàng trầm ngâm một lúc. Ánh mắt nhìn phía cửa sổ,năm ngón tay liên tục gõ xuống bàn. Thanh âm của nàng vang lên liên tiếp:
- Tuyết Liên, muội viết thư gửi về Huyết Âm Điện, kêu anh hai cùng nhóm người Hắc Liên qua đây.
- Hắc Long, đệ trung thủ đi ngọn núi đó, thăm dò địa hình. Tìm hiểu thật kĩ xung quanh rồi về báo lại với ta.
- Huyết Vũ, đệ tiếp tục đi nghe ngóng các tin tức. nếu có tin tức mới, lập tức báo.
- Tử Thần, đệ ở lại với ta. Chút nữa cùng đi mua dược liệu.
- Tuân lệnh.
Cả bốn người đồng thanh đáp.
____________________________________________________________________
Quán trọ cách chỗ nàng không xa......
Một nam nhân vận cẩm bào lười biếng tựa lưng vào thành ghế, hai nhắm dưỡng thần. Bên ngoài là hương thơm thoang thoảng của hoa, của cỏ.
Bỗng có hai bóng đen lướt qua. Hắn mở mắt, thanh âm vang lên:
- Mọi chuyện xử í sao rồi? Ổn thỏa?
- Vâng, chủ nhân. Mọi chuyện đều sắp xếp ổn thỏa. Có vẻ như đại tiểu thư không quan tâm lắm, vẫn cho đám Hắc Long ra ngoài nghe ngóng tin tức.
Một người đáp lại.
- Ngươi sai. Nàng không phải không quan tâm, mà nàng đang điều tra cụ thể. Cứ chờ mà xem, nàng sẽ mang đến bất ngờ cho chúng ta.
Hắn ung dung, bình thản đáp lại lời của người đó.
Hai bóng đen nhìn nhau rồi hướng hắn hỏi:
- Chủ nhân, vậy tiếp chúng ta nên làm gì?
- Đợi. Chờ. Xem kịch. Chỉ có vậy. Các ngươi về nghỉ ngơi đi, mai đi dạo mua cho ta ít trà về.
- Trà? Vâng chủ nhân.
Hai bóng đen đáp rồi lui ra ngoài.
Hắn lại lười biếng tựa thành ghế, tay nâng ly trà trong tay, khóe môi cong lên. Chẳng ai biết, lúc này hắn đang nghĩ gì, muốn gì nữa...