Tình huống của của cô hiện tại không tốt lắm, cốt truyện chính đang tiến triển đến đoạn đại sự tuyển phi, vị hoàng đế trẻ vừa mới đăng cơ không lâu có phong tư tuấn lãnh, khiến vô số nữ nhi thế gia đem lòng cuồng si, mà nữ phụ Thẩm Thiên Họa vừa ngu vừa ác cũng không phải ngoại lệ.
Nhưng ai có thể ngờ rằng vào thời điểm tuyển phi quan trọng như thế này, tiếng xấu của cô đột nhiên truyền khắp thiên hạ, chẳng mấy chốc đã truyền vào trong cung, tên Thẩm Thiên Họa cũng không phải ngoại lệ mà bị gạch bỏ.
Nếu chỉ vậy thì cũng thôi, nhưng đối thủ một mất một còn của cô là Lâm Mị Nhi đã được chọn, mấy ngày nữa sẽ vào cung làm phi, không lâu sau khi biết được kết quả, Thẩm Thiên Họa liền nhận được lời mời đi thưởng hoa.
Những con mắt lớn nhỏ mang theo sự châm chọc khiến nguyên chủ giận quá sinh bệnh, loay hoay nửa tháng cũng không khỏi hẳn, liền trở thành trò cười lớn nhất kinh thành.
Bạch Cập nắm chặt nắm tay: "Cô nương yên tâm, cho dù Bạch Cập có chết cũng sẽ không bao giờ nói ra tên của cô nương đâu!"
Thẩm Thiên Họa hít một hơi thật sâu, bất đắc dĩ nói: "Quay lại."
"Cô nương," tiểu nha hoàn lau nước mắt, trên mặt hiện lên vẻ lo lắng, nhỏ giọng thì thầm: “Người muốn khóc thì đừng chịu đựng, người cứ kìm nén như vậy sẽ sinh bệnh đó.”
“…”
Đầu Thẩm Thiên Họa hơi nhức, cô ngẩng đầu lên. Đưa tay xoa xoa lông mày, cau mày hỏi: “Khi nào thì tổ chức thưởng hoa yến?”
Bạch Cập giật mình, vô thức nói: “Ngày mai.”
Đào Tử lau khô nước mắt, vội vàng chạy tới ấn đầu Bạch Cập, tức giận nói: “Cô nương hà tất phải để ý, tiểu tiện nhân đó không đắc ý được mấy ngày nữa đâu, lão gia và thiếu gia thương người nhất, nhất định sẽ báo thù cho người!
Lão gia, thiếu gia… Trái tim Thẩm Thiên Họa run lên, đầu càng cảm thấy đau đớn hơn.
Cha của nguyên chủ cũng không phải là người tốt, ông chính là một đại phản diện, tạo phản một lần không thành thì sẽ có lần thứ hai, tóm lại là đã nhảy vào hố tạo phản thì không thể thoát ra được.
Về phần ca ca của nguyên chủ, lúc đầu là một tay phong lưu ăn chơi trác táng, nhưng sau đó lại lắc mình biến thành một đại tướng quân đáng sợ và tàn nhẫn, đi theo cha hắn bắt đầu con đường tạo phản.
Dường như trên dưới Thẩm gia bọn họ không có thứ gì tốt đẹp.
Nói một cách hình tượng, nhân vật đại phản diện sinh ra hai nhân vật phản diện nhỏ hơn, nhân vật phản diện nhỏ lại nuôi dưỡng một nhóm chó săn phản diện, trên dưới cả nhà ngày càng đi xa hơn trên con đường tìm chết.
"Lão... Cha ta đang ở đâu?" Thẩm Thiên Họa cảm thấy bất an.
Bạch Cập nói: "Trưa nay thiếu gia đánh nhau với người ta ở Phiêu Hương Lâu, sự việc kinh động đến Binh Mã ti, lão gia đi đón ngài ấy rồi…"
”..." Khóe miệng Thẩm Thiên Họa giật giật, nhưng rất nhanh cô đã cau mày, ngẩng đầu trầm tư hỏi: “Cha ta ra ngoài đã bao lâu rồi?”