Chương 67: Phát hiện linh lực

Thế giới mà không có linh lực, Nhậm Sinh vẫn thấy không quen. Nếu không phải trên người Triệu Lăng Vũ có tức nhưỡng để hấp thụ chất dinh dưỡng mà yêu tinh thực vật như cậu yêu thích, sợ là cậu đã sớm chịu không nổi.

Vậy mà bây giớ lại có người từng cảm thụ được linh lực?

Nếu đầy đủ linh lực, linh thảo như cậu không cần có tức nhưỡng cũng có thể tự gieo trồng quy mô lớn. Triệu Lăng Vũ muốn tu luyện thành công, cũng đơn giản hơn nhiều…

Mạnh mẽ mở lớn hai mắt, Nhậm Sinh nhìn về phía Crow, vội vàng hỏi: “Ngài từng thấy qua ở nơi nào vậy?”

Crow vốn có chút chướng mắt với cái kẻ không có tí năng lượng nào trên người như Nhậm Sinh (có nhiều thì sợ, không có thì chướng mắt, khó chiều hơn bà đẻ), không có ý định trả lời, đột nhiên lại nghĩ đến Dựng tử đan còn đang trong tay Nhậm Sinh, lâp tức giấu đi sự khó chịu ban nãy mà tươi cười như đúng rồi: “Ta trong lúc vô ý đi qua khu vực phụ cận vùng hố đen cảm thấy một chút, chỗ đó năng lượng tương tự nơi này, có điều bạo ngược hơn, không, ta cảm thấy 2 loại này hẳn là không giống nhau.” (có ai hiểu ổng đang nói cái gì không?) Trong vũ trụ có rất nhiều nơi thần kỳ, nhưng theo thời gian chuyển dời đã bị nhân loại khám phá rõ ràng, chỉ

còn vài địa phương chưa thể tra ra tình trạng cụ thể.

Như khu vực hố đen kia là một ví dụ, gọi là hố đen, thực chất là do có lực hấp dẫn mạnh gấp mấy lần các tinh cầu, giữa dải ngân hà, chỉ cần một tinh vân ngang qua (sao liên tưởng tới Sơn Tùng), không cẩn thận mà tiến gần, chắc chắn sẽ bị hút vào lốc xoáy.

Lốc xoáy kia thoạt nhìn tối đen một mảnh, chín đầu chín chân, còn có hố đen nổi danh ai cũng biết. Nhậm Sinh càng hiếu kì: “Rốt cuộc là cái dạng gì? Cái hố đen kia cách đây rất xa sao?”

“Đối với các ngươi mà nói thì rất rất xa, không phải dễ gì mà tiếp cận được.” Crow đáp, cái người trước mặt này, cứ ngoan ngoãn ở nhà luyện đan là được rồi… Chỉ có điều, đan dược này rốt cuộc là nguyên lý gì?

Nếu không tận mắt thấy hài tử trong bụng Cách Đức, hơn nữa vụиɠ ŧяộʍ xem xét Cách Đức thật sự là nam nhân, ăn được viên dược là mang thai được như vậy, chuyện ma quỷ này Crow còn lâu mới tin.

Nhậm Sinh nhất thời thất vọng, Triệu Lăng Vũ kéo cậu ra sau, chuyển đề tài: “Crow tiên sinh cảm thấy vườn dược liệu thế nào?”

“Thực vật này nọ ta đều chưa từng thấy. Có điều, dùng thực vật tạo Uẩn dưỡng dược tề ta tin, nhưng còn Dựng tử đan thì thế nào?”

“Luyện Dựng tử đan cần nhiều

năng lượng, ăn vào xong dược sẽ tử mở ra bộ phận dựng dục hài tử trong cơ thể…”

Triệu Lăng Vũ giải thích, mấy ngày nay hắn một bên tra từ điển, một bên đem vườn tược trong người Nhậm Sinh ra nghiên cứu hết một lượt. (thực sự thì chỉ có ai đọc các chương trước mới hiểu “vườn tược trong người Nhậm Sinh là ý gì, nhưng mình thích cách nghĩ của các bạn)

Bản thân sở hữu nhiều thứ như vậy, lại tùy thời có thể lấy ra, nhưng chính cậu cũng không lý giải được gì, trái lại Triệu Lăng Vũ, nghiên cứu xong lại có một vài phỏng đoán.

Nhậm Sinh khi còn ở Tu chân giới với ở đây hoàn toàn khác biệt, đây là vùng đất cực lớn, còn ở Tu chân, chính là đi ngược với trời.

Nữ tinh tu chân giả muốn tu thành chính quả, nhất định phải trảm xích long… Lúc đầu Nhậm Sinh còn tưởng là chặt đứt đầu con rồng đỏ (ta cũng tưởng vậy), về sau tra lại, mới biết, thực ra là chặt đứt bộ phận có khả năng sinh dục. (-#.0-???)

Trảm xích long xong là không thể sinh dục, mà nhiều tu chân giả thời điểm vô vọng đều muốn có hài tử…

Dựng tử đan dùng xong là có thể sinh, tuy nói trong cơ thể sẽ có thai, kỳ thật ngoài cơ thể cũng thụ thai được, chỉ là Dựng tử đan chứa năng lượng rất mạnh, bởi vậy có thể cho hài

tử có dị năng, còn nếu thụ thai bên ngoài thì có lẽ không tốt được như vậy.

Đối với việc vận dụng năng lượng, tu chân giải dị năng mạnh rất nhiều, dị năng giả thực lực chủ yếu thời điểm sinh ra đã có, tu chân giả thì phải do tu luyện mà thành, hai người không cần tương đồng thể lực, tu chân giả dễ dàng làm ra đan dược hiệu quả, còn dị năng giả thì…

Đến bây giờ mới thôi, đối với dị năng giả chỗ hữu dụng cũng chính là năng lượng kết tinh mà thôi, khá tương thích, dù chỉ là bảo hộ bên ngoài.

Triệu Lăng Vũ vận chuyển năng lượng Nhậm Sinh truyền cho hắn ra ngoài, hấp thụ thêm một chút linh lực, hiện tại hắn là dị năng giả, lại bắt đầu muốn tu chân.

Triệu Lăng Vũ giải thích lại khiến Crow hiếu kỳ, cũng phát vội lên: “Dựng tử đan khi nào mới có thể có?” Hắn tới đây, đương nhiên không thể có một mình, trên phi thuyền còn có một ít hộ vệ, cùng vài nhân viên nghiên cứu.

Chỉ cần lấy Dựng tử đan, cho mấy người suốt ngày vùi đầu vào nghiên cứu kia xem, tuy bọn họ có hơi quái gở, nhưng trình độ nghiên cứu không thể xem thường.

“Hai ngày tới, có thể xuất 2 viên.” Kỳ thật Nhậm Sinh tích góp trước mấy viên, nhưng không thể dễ dàng đưa ra như vậy. Crow nói không chừng sẽ không biết quý trọng.

Có đáp

án đích xác (người ta nói điêu mà anh ơi), Crow liền lộ ra tươi cười: “Vậy phiền các ngươi rồi! Nếu thành công, năng lượng thuốc mở rộng, chúng ta tuyệt đối không bạc đãi các ngươi.”

Xem tình huống hiện tại, Nhược Á văn minh, nếu khe hở tâm lý lọt ra ngoài, hẳn sẽ khiến nhân loại hưởng thụ vô cùng.

“Đa tạ.” Triệu Lăng Vũ đáp, lại thở phào nhẹ nhõm một hơi. Mấy người này càng coi thường bọn họ, bọn họ lại càng an toàn, điểm đó không thể nghi ngờ.

“Cái kia… Ta có thể nhìn hài tử ngươi chút được không?” Crow lại hỏi.

“Có thể.” Triệu Lăng Vũ gật đầu. Trước không nghĩ cho Crow xem hài tử, là lo Cao đẳng văn minh sẽ nghĩ muốn nghiên cứu hài tử hắn, nhưng hiện tại biết họ thiếu con cái, hắn cũng không còn băn khoăn gì nữa.

Crow muốn động đén thân nhân hắn, cũng còn phải xem sẽ chịu hậu quả gì.

Bốn hài tử hiện tại lớn hơn một ít rồi, mỗi viên trứng đều có trái phải cả ngàn đường khắc, phản ứng với thế giới bên ngoài càng thêm mẫn cảm.

Cảm giác được có người tới gần, chúng lập tức nảy lên, trong ***g chăm sóc nhảy lên nhảy xuống vài cái.

Nhậm Sinh đối với phản ứng này đã thành quen, Crow lại che ngực, hít sâu vài ngụm khí mới khiến chính mình tỉnh táo lại.

Hài tử này nọ, làm được động tác

nguy hiểm đến vậy sao! (ổng sợ bể trứng!)

Triệu Lăng Vũ mở ra ***g chăm sóc, hài tử liền hướng Nhậm Sinh nhảy qua…

“Cẩn thận!” Crow kinh hoàng kêu lên một tiếng, sau đó nhìn thấy hài tử nằm yên trong lòng Nhậm Sinh, bốn trái trứng lớn lên có phần hơi lớn, Nhậm Sinh vì ôm chặt cánh tay có hai trứng nên tư thái có chút tùy ý.

“Đây chính là hài tử trân quý, làm sao có thể tùy tiện bắt lên như vậy?” Crow thấy như vậy thật muốn phát điên.

Nhậm Sinh thường khi khai hoa, nhân sâm tử kết quả vô số, tuy đối với vài hài tử tình cảm sâu đậm, mỗi ngày phải nựng vài cái mới thoải mái, nhưng cũng không cảm thấy trân quý gì cho cam: “Ta ôm thật sự rất ổn mà.”

Crow trên cổ tay thiết bị kia đã cho thấy tình trạng các hài tử, mặt trên hiện lên hình ảnh vài anh nhi mập mạp, hắn cảm thấy mắt mũi hoa cả lên, thì ra, thì ra mấy tên tiểu tử này đều thích bị ngược đãi. (#.0)

Trong nháy mắt, Crow hận không thể dùng dị năng đem Nhậm Sinh giáo huấn mấy hồi về cách nuôi dạy con trẻ (mẫu tính nổi lên), nhưng mà Nhậm Sinh đang ôm trọn hài tử trong lòng… Crow thấy dị thường khó chịu (gato đây mà): “Ngươi hẳn là nên cẩn thận một chút, chủng tộc ngươi không sinh con mà sinh trứng, không thể không cẩn thận như vậy, ta làm mẫu cho ngươi xem…”

Crow

vừa định đích thân làm mẫu, Triệu Lăng Vũ liền ngăn lại, hắn sốt ruột nhìn mấy viên trứng kia, phát hiện thấy chúng vẫn hướng Nhậm Sinh dụi dụi, hình như có hơi bài xích hắn.

Xem cách chúng thân cận Nhậm Sinh, đem mặt dán tới trên người Nhậm Sinh, lộ ra biểu tình thực thỏa mãn, Crow lại thêm buồn bực. (anh tự sanh rồi mà bế)

Bọn chúng thích Nhậm Sinh như vậy, là vì Nhậm Sinh sinh ra chúng?

Thấy một màn như vậy, Crow cũng không thể không biết xấu hổ chỉ trích Nhậm Sinh, chỉ có thể cằn nhằn không dứt nói chút việc phải chú ý: “Hài tử thích ngươi, ngươi nên gần gũi nhiều hơn, sao lại để bọn chúng ở nơi này mà chăm sóc được? Không tốt cho sức khỏe lẫn tâm lý tụi nhỏ…”

Nhậm Sinh ngay từ đầu không thực thích Crow, hiện tại Crow lại giảng đạo này nọ nhưng cậu cũng gật đầu, kính nể nhìn Crow: “Ngài cũng biết nhiều thật!”

“Đương nhiên, chương trình giáo dục sinh sản của ta rất đầy đủ.”

“Chương trình giáo dục sinh sản? Ngài cũng muốn sinh hài tử sao?” Nhậm Sinh hiếu kỳ nhìn qua.

“… Người Nhược Á chúng ta đều phải học, ta làm sao có khả năng… Ta đương nhiên muốn sinh hài tử, nhưng tuyệt đối không phải ta sinh!” Crow chặt gãy ý nghĩ kia ngay lập tức.

Người Nhược Á tuổi thọ trung bình 500, cường giả cấp 8 như hắn có thể sống đến 800 tuổi, bởi vậy học cũng nhiều thứ.

Triệu Lăng Vũ nhìn Nhậm Sinh cùng Crow “trò chuyện thiệt vui vẻ”, nhịn không được nhíu mày (bị bỏ rơi), kéo Nhậm Sinh qua, nhìn Crow nói: “Crow tiên sinh, đến lúc dùng bữa, chúng ta nên ăn gì đây?”

“Hảo.” Crow gật gật đầu, nhìn hai người kia rời đi, đem thiết bị trên tay nhìn lại, đem tất cả tình hình ghi lại ở địa cầu phát đi, một phần lên phi thuyền mình, một phần về Nhược Á đế quốc.

Hắn tin rằng những người đó đều sẽ phải khϊếp sợ giống như hắn vậy.

Làm xong hết thảy, Crow vội đuổi theo, tìm cơ hội tiếp cận vài hài tử kia một chút, vẫn nghĩ đem hài tử kia đi nghiên cứu.

Hài tử đáng yêu như vậy có khả năng tiến hành nghiên cứu không? Tuy chủng tộc Nhậm Sinh có chút kỳ quái, nhưng vũ trụ cũng đủ loại chủng tộc, hơn nữa công sức nghiên cứu chủng tộc Nhậm Sinh, không bằng dùng đi nghiên cứu làm sao để sản sinh hậu đại!

=================