Chương 117: Quyết chiến

Chapman lúc này đã biến càng ngày càng nhiều không gian, phá nát hết kiến trúc xung quanh, mà ngay cả Will đại đế cũng không có cách nào tới gần.

Chapman vốn là cường giả cấp 8, hiện tại dị năng cường độ đã đạt mức cấp 9 rồi.

“Tất cả cùng lúc tấn công.” Kinn nói, tạm thời chưa có biện pháp đối phó Chapman, nhưng có thể dùng công kích làm cho hắn suy yếu, Chapman sẽ không dễ dàng di động, tranh thủ tới lúc đó, có thể cho quân đi cứu người ra.

Lần này hắn động thủ, không chỉ đơn giản là vì Will đại đế đã nhờ cậy, mà còn vì thù riêng với Chapman… Dù không phải nóng lòng báo thù, hắn cũng đâu thể trơ mắt nhìn người mang thai xảy ra chuyện gì được.

Phái người dị năng xuất sắc đi cứu người xong, Kinns trang bị cơ giáp, định tới gần Chapman. Dị năng Kinns cũng không cao, nhưng khả năng điều khiển cơ giáp ở Quân đoàn Bộ đội biên phòng thì chắc chắn là xuất sắc nhất, năm đó để được dẫn đầu quân đoàn, hắn đã khổ luyện biết bao nhiêu, mà còn kiên trì đến mấy trăm năm.

Đến bây giờ, cơ giáp đã giống như một phần thân thể vậy.

“Elijah!” Chapman nhìn Kinns, kêu lên một cái tên. Cơ giáp này, nhiều năm trước Raymond tiêu một số tiền lớn thuê người tạo ra, cũng chính vì thế mà Chapman

cũng cổ động Faun làm cho mình một cỗ cơ giáp. Raymond tạo ra cơ giáp xong, chưa từng công khai sử dụng, dần dần hắn cũng quên luôn chuyện này, kết quả, người điều khiển cơ giáp lại là Kinns.

Không gian xung quanh đã nhiều đến mức, đôi khi hắn thậm chí khó duy trì chúng ổn định quanh thân thể của mình, mà năng lượng trong cơ thể lại khiến hắn vô cùng đau đớn… Tất cả điều đó khiến Chapman không khỏi có chút hối hận, nhưng cũng càng tăng lực công kích.

Lại một lần nữa trên tay hắn xuất hiện năng lượng kết tinh, chậm rãi hướng mục đích đi đến, về phần không gian di động… Hiện giờ cực kỳ không ổn định, nếu hắn không cẩn thận cũng mất mạng, đương nhiên không thể lộn xộn.

Điểm tụ năng lượng ngày càng gần, Chapman trên mặt lộ ý cười… Will sắp xếp bên cạnh hắn một nữ nhân khiến hắn thất bại thảm hại, bây giờ đến lượt hắn hủy hoại hài tử lẫn người vợ yêu quý của đối phương rồi…

Trong lòng Chapman hiện lên suy nghĩ như vậy, đột nhiên một cơ giáp từ dưới bùn đất nhảy ra.

Cơ giáp màu cam phi thường chói mắt, nếu không phải bây giờ ánh mặt trời đã bị che mất, chỉ sợ nó lòe lòe sáng lên cũng đủ đui con mắt (đoán xem ai đang tỏa sáng nào), trên bả vai và trên đầu có chút xanh xanh trang

trí, khiến cho những chỗ màu vàng cam càng chói mắt thêm.

Vẻ ngoài cơ giáp này không xa lạ với Chapman, trừ màu sắc.

Faun mất một thời gian rất lâu mới có thể giúp hắn tạo ra một cơ giáp phù hợp, hiện giờ lại bị thay đổi thành có chút trẻ con, sau đó cho người khác điều khiển!

Bọn họ dám làm thế! Giống như Adela, phản bội hắn!

Chapman càng điên cuồng tàn sát, trong những không gian di động bắt đầu nứt rạn ra một cái khe.

Cơ giáp cao cấp không giống bình thường, không gian nhỏ chỉ cắn nát chút ít, nhưng khe không gian lại có thể ném nó tới một địa phương không biết tên.

Đối mặt với biến cố như vậy, Kinns không dám liều lĩnh, thả lỏng chính mình, nhưng cơ giáp màu cam vẫn như trước hướng tới.

Cơ giáp tiên diễm từng đạo hàn quang lóe lên nhảy nhót giữa những khe không gian màu đen như một vũ động tinh linh, linh động đến mức khiến người ta hoa mắt.

“Người nọ là ai?” Binh lính bộ đội biên phòng nhìn một màn này mà khϊếp sợ, thiếu tướng của bọn họ điều khiển cơ giáp đã xưng đến thượng xuất thần nhập hóa, nhưng không gian kia lực sát thương rất lớn, thậm chí hiện giờ đã không thể tiếp cận được, cơ giáp kia còn có thể tiến quân thần tốc!

“Quá mạnh mẽ! Động tác thật lợi hại! Không biết là phải

tài năng cỡ nào mới có thể làm ra được…”

“Cơ giáp này cũng quá mạnh, không gian kia chỉ làm cho nó xước vài vết… Không phải nói thiếu tướng là giỏi nhất sao? Ta thấy cơ giáp này không kém cỏi hơn chút nào!”

“Trước kia ta thấy màu cam thật là trẻ con, mà sao giờ lại thấy khí phách quá vậy!”



Bộ đội biên phòng ai cũng bị cơ giáp kia hút hồn, không dời mắt, đúng lúc đó, toàn bộ Nhược Á cũng được tường thuật trực tiếp tình hình ở đây, theo lời của một tân binh đang hoa chân múa tay vui sướиɠ kể lại hết thảy.

“Thấy chưa thấy chưa? Các ngươi có thấy không? Động tác kia, trong trận đấu cơ giáp có người đã từng dùng, sau đó liền thắng kim bài! Không, ta nói quá chậm, một chút công phu, hắn liền làm được những động tác trước nay chưa từng thấy! Ta về sau nhất định phải cắt đoạn ghi hình này về luyện tập! Nếu bái được vị kia làm sư phụ thì tốt quá, ta chắc chắn sẽ trở thành người áp đảo được cả Kinns thiếu tướng…” Chiến sĩ trẻ nói liên thanh hai mắt tỏa sáng, phía sau đột nhiên có một bàn tay đánh vào ót cậu: “Vô liêm sỉ, ngươi còn muốn áp đảo Kinns thiếu tướng?”

“Nói sai nói sai rồi, ta chỉ muốn siêu việt hơn Kinns thiếu tướng thôi mà, yêu quái kia ta thực sự không có hứng thú…” Chú lính nhỏ thật khóc

không ra nước mắt.

Người Nhược Á cả đế tinh lẫn nơi khác tâm tình đều đang rất trầm trọng, bởi họ không biết sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì.

Đặc biệt là người ở đế tinh, bọn họ bây giờ đang cực kỳ sợ hãi, e sợ tình hình nghiêm trọng sẽ liên lụy đến mình, nhưng thấy vậy lại vẫn có người không nhịn được vặn vẹo tươi cười.

“Ta sai, ta không nên nói thiếu tướng là yêu quái… Chúng ta lại tập trung vào trận đấu đi… A không, là hiện trường chiến đấu, ta sẽ đặc tả Chapman thân vương cho mọi người nghe! Đó đó đó! Mọi người thấy sắc mặt của hắn không, thật không nghĩ tới thân vương điện hạ luôn tao nhã là thế cũng phải lộ ra biểu tình này!”

Cậu lính trẻ lải nhải nói xong, thật sự đem nhịp thở chiến đấu thành một trận cười, khiến người ta hận không thể đem hắn ra cho một trận.

Nhưng mà, tuy biểu hiện người này rất tức cười, bị dồn ép cũng không biết vì sao đột nhiên khiến những kẻ theo Chapman hùng tâm tráng trí bay lên mây, không chỉ thế, còn khẩn trương sợ hãi.

Người này cũng còn hữu dụng đi…

Chờ ngày hôm nay qua đi, bọn họ nhất định sẽ trách cứ đám binh lính làm việc không đàng hoàng này! Cứ thế cậu lính trẻ chủ trì tiết mục khôi hài, mà không phải ra chiến trường.

Chapman biểu

tình dữ tợn vừa cân nhắc vừa theo bản năng lựa chọn tiệt đồ…

Trên mạng không khí phi thường cổ quái, Nhậm Sinh lúc này đã có điểm đâm lao phải theo lao, cậu không hóa thành hình người, trực tiếp lấy nguyên hình thượng, các loại bộ rễ bay loạn, dù như vậy cũng thấy có chút cố sức.

Những khe không gian chết tiệt đó càng lúc càng nhiều! Trước kia cậu còn không tránh né, nhưng bây giờ không tránh không được… Cậu chịu khổ, Chapman cũng chịu không nổi nữa!

Sau một hồi tránh né, Nhậm Sinh phân ra một ít bộ rễ, bắt đầu phát ra đủ loại công kích – cách lâu lâu lại tấn công một lần có lẽ sẽ bị không gian kia cắn nuốt, nhưng chí ít có thể xao nhãng Chapman một chút.

“Hắn cứ làm động tác phức tạp như vậy, còn công kích nữa… Dù dùng toàn bộ tinh thần lực khống chế, cũng không ai làm nổi đi? Nhược Á khi nào thì có cường giả như vậy?” Giọng Raymond qua máy liên lạc Kinns vang lên.

“Cơ giáp này vốn là của Faun, giờ Faun cùng Triệu Lăng Vũ quan hệ không tồi.” Kinns đáp, ánh mắt phức tạp nhìn tình hình trong sân.

Có thể khiến bộ đội biên phòng nghe lệnh, không liên quan đến Raymond mà hoàn toàn là dựa vào trí lực của chính mình, người kia…

Nhược Á không có người làm được đến vậy, nhưng nhân loại liên bang cũng là nơi khiến người ta hết bất ngờ này đến bất ngờ khác.

Kinns đã hạ quyết tâm phải giữ chân được điều khiển viên kia, chờ việc này sáng tỏ xong sẽ cùng luận bàn một chút, không ngờ trong sân lại đột nhiên vang lên một giọng nói hơi trẻ con: “Ngươi tên hỗn đản này, ta nhất định phải đập chết ngươi!”

Thanh âm này là từ trong cơ giáp truyền tới, lời vừa dứt bàn tay vung ra rất nhiều đồ vật kỳ quái ném hướng Chapman, trong đó có một khối đất quặng mỏ màu vàng chói.

Nguồn sinh lực kết tinh có thể cung cấp năng lượng cho dị năng giả, nhưng quặng mỏ này ở trong tình trạng không ổn định sẽ phát nổ rất mạnh…

“Oanh” một tiếng, quặng mỏ liền nổ tung, những nơi liên quan và đồ điện gần đó đều văng nát, khe không gian tuy nuốt một phần năng lượng, nhưng Chapman vẫn bị ảnh hưởng.

Tiểu chiến sĩ bên này liên tục kêu gọi: “Mọi người mau nhìn kìa! Chapman thân vương tóc đã bị cháy lan tới rồi! Kiểu tóc này phản cảm, mọi người phải giữ mình làm trọng!”

Rất nhiều người bây giờ đang buồn rười rượi,theo bản năng muốn lựa chọn xuống tóc…

=================