- 🏠 Home
- Mạt Thế
- Trọng Sinh
- Cá Mặn Xuyên Vào Truyện Mạt Thế
- Chương 7: Ăn nhờ ở đậu
Cá Mặn Xuyên Vào Truyện Mạt Thế
Chương 7: Ăn nhờ ở đậu
Loại công cụ cơ bản này Giang Diệu Diệu đương nhiên đã có chuẩn bị, lấy cờ lê cho anh xong, lại phát hiện đối phương đi tới phòng ngủ.
Sau khi nhận lấy cái cờ-lê, liền nhét nó vào trong túi quần, nhẹ nhàng nhảy lên một cái, hai tay bắt lấy lỗ thông gió, không tính toán gì liền bò vào bên trong.
Giang Diệu Diệu tò mò muốn biết anh ta làm gì, cũng học anh nhún hai bước, đáng tiếc vóc dáng quá thấp, nhảy lên rồi vẫn không tới được, sờ cũng không đến.
Cô đành phải ở dưới mong ngóng, nghe được phía trên có tiếng động không ngừng truyền đến.
Đang lúc cô lo lắng rằng những zombie sẽ bị thu hút bởi điều này, người đàn ông đã quay lại, bịt kín lỗ thông hơi, đóng đinh nó, và ném lại cờ lê cho cô..
Cô chụp được cờ lê trong tay, lại kinh ngạc hỏi: “Không phải anh sắp đi rồi sao, làm gì vậy?”
Cửa ra vào bị cô chặn lại vào ngày đầu tiên bùng phát thời tận thế, lỗ thông hơi lại bị bít kín, không có cách nào đi ra ngoài.
Không phải người đàn ông này định ở lại ăn nhờ ở đậu đấy chứ?
Anh ta lấy ra một điếu thuốc từ trong túi, khi đã hút được nửa chừng lại nói tiếp: "Anh trai và bố của cô đều là cảnh sát, nhưng họ thậm chí không biết làm thế nào để bịt kín các lỗ thông hơi mỏng manh như vậy. Đám zombie kia có thể leo lên ống dẫn điều hòa không khí trung tâm trên mái nhà, sau đó lẻn vào bất cứ lúc nào.
Giang Diệu Diệu mặt đỏ lên, ôm cờ lê không nói lời nào.
Khói thuốc lượn lờ, người đàn ông híp mắt nhìn cô trong chốc lát, dập tắt tàn thuốc hỏi: “Phòng vệ sinh ở đâu? Tôi muốn tắm rửa một chút.”
Cô chỉ hướng đi cho anh, đối phương từ phòng khách khiêng hai xô nước đi vào, thản nhiên giống như ở chính nhà mình.
Tiếng nước rào rào từ xa vọng tới, Giang Diệu Diệu ngồi ở trên giường ôm đèn pin, đột nhiên ý thức được, cuộc sống sau này của cô đừng mong được tự do tự tại như trước kia nữa.
Lúc Giang Diệu Diệu bị đánh thức đã là rạng sáng, người đàn ông kia tắm một chút mà trời cũng đã sáng rồi.
Cô quyết định làm lơ anh, đi phòng khách tính toán chuyện buổi sáng nên ăn cái gì, anh đi xuống theo phía sau, quanh người quấn một cái khăn tắm lớn, cái khăn dệt màu trắng mềm mại quấn một cái nút ở bên chiếc eo thon rắn chắc của người đàn ông.
Trừ cái này ra, một kiện quần áo đều không có, cả thân trên đều trần trụi, thậm chí anh ta còn đi chân trần.
Giang Diệu Diệu thiếu chút nữa phun máu mũi.
“Anh… quần áo của anh đâu?”
Người đàn ông không nói lời nào, đi thẳng đến trước mặt cô, kéo khăn tắm một cái.
Ôi trời, gì mà to lớn vậy !
Cô che mắt muốn thét chói tai, lại sợ đưa tới zombie, vì thế cả người căng cứng phát ra tiếng rít liên tục.
- 🏠 Home
- Mạt Thế
- Trọng Sinh
- Cá Mặn Xuyên Vào Truyện Mạt Thế
- Chương 7: Ăn nhờ ở đậu