Chương 8: Có thể tạo hình trái tim không?

Lúc cư dân mạng đang thảo luận, người đàn ông mặc trường bào màu đen quay đầu lại nhìn Khuyết Nhiễm Thu nói: “Vị công tử này không biết cậu là?”

Cư dân mạng nghe thấy lời này cười lớn nói Khuyết Nhiễm Thu tìm nhầm người rồi, sau đó Khuyết Nhiễm Thu lại lập tức kéo áo anh nói: “Được rồi, đừng giả vờ nữa, nhanh chóng đến check in, em còn muốn ở phòng tốt nhất.”

Nói xong cậu léo tay áo người đàn ông mặc trường bào màu đen đi về phía trước.

Người đàn ông mặc trường bào màu đen có chút khỏ xử nói: “Công tử tôi thật sự không phải là người mà cậu quen biết.”

Khuyết Nhiễm Thu dưới mặt nạ nhíu mày, sau đó cậu mất kiên nhẫn nói: “Được rồi, anh đừng diễn nữa, em còn không biết anh sao?”

Người đàn ông mặc trường bào màu đen cười khổ một cái, vẫn muốn tiếp tục giãy giụa, kết quả đã bị Khuyết Nhiễm Thu kéo đến giữa nơi check in ở giữa quảng trường, hai người phải cùng ký tay trái lên trên mới tính là hoàn thành, còn phải dùng bút lông viết, còn muốn viết ra chữ mà người khác nhìn ra được mới tính là hoàn thành.

Tổ chương trình sẽ tìm ba người qua đường đọc tên hai người họ.

Khuyết Nhiễm Thu cảm thấy cái này cũng có chút khó, người đàn ông mặc trưởng bào ở bên cạnh cậu vào lúc này cũng lên tiếng: “Vị công tử này cậu thật sự nhận nhầm người rồi, tôi thật sự không phải là người yêu của cậu.”

Khuyết Nhiễm Thu qua loa có lệ gật đầu nói: “Ừm ừm, anh không phải, mau ký tên đi, ký xong rồi đi nhanh, em muốn ở phòng to.”

Người đàn ông mặc trường bào màu đen trầm mặc một chút, sau đó lên tiếng nói: “Vậy tôi đi thật nhé?”

Nói xong anh quay người muốn đi, sau đó bị Khuyết Nhiễm Thu kéo lại.

Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy liền bình luận, “Người đàn ông này đều nói mình không phải là Thượng Quan Diệp rồi, Khuyết Nhiễm Thu sao lại còn kéo anh ta.”

“Nói tới thì ảnh đế sao lại không có phòng phát sóng trực tiếp?”

“Bạn vừa nãy không nghe thấy đạo diễn nói sao?”

“Không nghe.”

“Mau xem, người đàn ông mặc trường bào màu đen bắt đầu ký tên rồi, anh ta sẽ không thật sự là Thượng Quan Diệp chứ?”

Quay phim tại hiện trường nhìn thấy Khuyết Nhiễm Thu viết xong tên của mình, rồi khoanh tay trước ngực nhìn người đàn ông bên cạnh mình, người đàn ông mặc trường bào màu đen lẳng lặng cầm bút lên bắt đầu viết tên của mình.

Khuyết Nhiễm Thu nhìn ba chữ ‘Thượng Quan Diệp’ viết trên giấy, ha ha vui vẻ xong nói: “Anh không phải nói anh không quen biết em sao? Không phải là người yêu em sao? Vậy anh sao lại biết tên bạn trai tôi?”

Thượng Quan Diệp nghe vậy sờ sờ mũi, nhưng chỉ sợ được mặt nạ lạnh lẽo, làm cho anh có chút xấu hổ, sau đó nói: “Đạo diễn bảo nói vậy.”

Khuyết Nhiễm Thu còn cho rằng Thượng Quan Diệp cố ý trêu chọc cậu, thì ra là chuyện tốt đạo diễn sắp xếp, vì thế mỉa mai nói: “Đạo diễn thật sự không phải là người.”

Đạo diễn nghe lời mỉa mai của Khuyết Nhiễm Thu cũng mỉa lại: “Khuyết Nhiễm Thu, cậu không sợ tôi gây khó dễ cho cậu sao?”

Thượng Quan Diệp nghe lời Khuyết Nhiễm Thu nói khóe miệng khẽ cong lên, sau đó nói: “Không cần sợ, đạo diễn nếu như gây khó đễ với em, chúng ta cũng sẽ gây khó dễ cho đạo diễn.”

Khóe miệng đạo diễn giật giật, rồi nói: “Được rồi, hai người thắng.”

Địa điểm check in có nhân viên công tác cũng cầm tấm card viết tên của cậu và Thượng Quan Diệp cho người qua đường xem, Khuyết Nhiễm Thu và Thượng Quan Diệp đều dùng tay trái viết, nhưng viết ra chữ vẫn đẹp như cũ.

Ba mẹ Khuyết Nhiễm Thu đều là giảng viên đại học, nhà cậu cũng tính là thư hương thế gia, cậu từ nhỏ đã theo ông nội học thư pháp, mà Thượng Quan Diệp vì từ nhỏ tính cách không tốt, bị ông ngoại anh đè ép luyện thư pháp để mài mòn tính cách.

Nếu như hai người họ đều dùng tay phải để viết chữ thì sẽ càng đẹp hơn.

Thực ra chữ hai người viết không cần người qua đường phân biệt, vừa nhìn đã nhìn ra được, có điều đây cũng là trình tự hoàn thành nhiệm vụ, đợi người qua đường nhận ra được chữ của hai người, lần check in nhiệm vụ này mới tính là hoàn thành.

Có điều hiện tại mới cách thời gian bắt đầu ghi hình hơn 40 phút, những khách mời khác còn chưa đến, Khuyết Nhiễm Thu và Thượng Quan Diệp đã rời chỗ này bước một bước, đi chọn phòng.

Hai người vừa đi không bao lâu, Yến Thiên Ức kéo chồng mình đến địa điểm check in, nhìn thấy ở đây chỉ có hai khách mời là họ liền tự tin tràn đầy nói:

“Chúng ta chắc chắn là cặp đầu tiên!”

Khách mời đợi ở nơi check in nghe vậy nhịn xuống mới không cười ra tiếng, sau đó nói: “Khuyết Nhiễm Thu và Thượng Quan Diệp đã đi chọn phòng rồi.”

Yến Thiên Ức chấn kinh: “Bọn họ sao lại nhanh như vậy?”

“Phòng to của tôi chắc chắn là không còn nữa.”

Nhân viên công tác tiếp đón cười nói: “Nếu như hai người nhanh một chút, có lẽ có thể chọn được phòng tốt nhất.”

Yến Thiên Ức ngây ngốc: “Lẽ nào bên trong này còn có quy tắc gì mà tôi không biết?”

Nhân viên công tác tiếp đón cười không nói, đây quả thật là có một vài quy tắc mà mọi người không biết, lúc này Khuyết Nhiễm Thu và Thượng Quan Diệp đang khổ sở tìm kiếm trò chơi ghép hình.

Tổ chương trình thật sự là đào hết hố này đến hố khác.

Chỉ có thể tìm được 5 hình ghép khác nhau, sau đó ghép lại, bọn họ mới có thể lựa chọn phòng ở.

Bây giờ oán khí trên người Khuyết Nhiễm Thu đều có thể hóa hình rồi, thật là!

Lúc này Khuyết Nhiễm Thu và Thượng Quan Diệp đã tháo mặt nạ xuống, khán giả có thể nhìn thấy dáng vẻ tức đến mặt phình phình lên, cảm thấy quá đáng yêu, một vài antifan cũng không thể không thừa nhận Khuyết Nhiễm Thu thật sự là làm cho người khác yêu thích, nếu không phải lúc đó cũng không trở thành fan của cậu, đáng tiếc người đàn ông này quá vô tình, nói rút khỏi giới giải trí là rút, tức chết người!

Khuyết Nhiễm Thu không biết cứ dân mạng nói mình cái gì, cậu bây giờ chỉ lo tìm mảnh ghép trên đường.

Cố tình tổ chưởng trình không có một chút manh mối nào, chỉ nói cho bọn họ biết ở trong công viên, trên người Khuyết Nhiễm Thu và Thượng Quan Diệp một phân tiền cũng không có, điện thoại cũng bị thu mất, muốn đến công viên phải đi bộ mất 1 tiếng, hoặc là nghĩ cách đi nhờ xe.

Cổ trấn này không phải tất cả mọi người đều là NPC, tổ chương trình còn chưa đến mức có tiền đến trình độ này, chỉ là bọn bọn vừa đi vào nơi có NPC tương đối nhiều, nơi Khuyết Nhiễm Thu và Thượng Quan Diệp đang đứng có ít khách du lịch.

Bây giờ trên người hai người họ không có đạo cụ gì, Khuyết Nhiễm Thu chỉ nghĩ đến việc hát kiếm tiền, nhưng cậu cứ cảm thấy có chút khó chịu.

Thực ra trước đây lúc làm thực tập sinh ở công ty, cậu và Thượng Quan Diệp cũng không ít lần chạy đến đường phố hát hò, nhảy nhót, một mặt là vì kéo nhiệt độ cho bản thân, một mặt là vì luyện tập để năng lực không luống cuống.

Bây giờ có cảm giác như quay về trước đây.

Cậu là Thượng Quan Diệp lần đầu tiên biểu diễn trên đường phố, cậu cũng rối rắm tới rối rắm lui như vậy.

Giữa cậu và Thượng Quan Diệp thật sự đã trải qua rất nhiều rất nhiều, là bộ phận không thể thiếu trong sinh mạng của đối phương, nhưng giữa hai người có quá nhiều vết nứt, hoặc là gặp lại nhau trên giang hồ thì xem như là không biết, hoặc là trở mặt thành thù.

Khuyết Nhiễm Thu chưa từng nghĩ cậu và Thượng Quan Diệp lại có một ngày bình tĩnh như vậy, còn phải giả vờ là cặp đôi để phát sóng trực tiếp.

Khuyết Nhiễm Thu thở dài, sau đó nói với Thượng Quan Diệp: “Anh có cách nào có thể kiếm được tiền không?”

Khách du lịch gần đây nghe Khuyết Nhiễm Thu nói, lập tức sáp lại, nói: “Tước Tước, Thượng Quan tôi cho hai người 100 tệ!”

Cô vừa dứt lời, giọng nói của đạo diễn đã vang lên: “Không được thu tiền của fans, phải tự lao động hoắc là phục vụ đổi lấy tiền.”

Khuyết Nhiễm Thu nghe đạo diễn nói, liền nói: “Chị gái này, cảm ơn ý tốt của chị, đạo diễn không cho bọn tôi nhận tiền.”

Cô gái vừa nghe lời cậu nói, có chút thất vọng nói: “Vậy được rồi.”, sau đó liền rời đi.

Mà Khuyết Nhiễm Thu cũng nghĩ đến chuyện đến tiệm trà sữa làm thêm, một tiếng có lẽ kiếm được 40 tệ, có thể đủ để gọi xe đến công viên, nhưng cậu sợ những người khác đến trước một bước, như vậy ưu thế của bọn họ không phải là không còn nữa sao?

Thượng Quan Diệp nhìn thần sắc rối rắm của cậu, lại nhìn đám người đứng gần đó, không cho cậu thời gian rối rắm, lập tức mở miệng hát lên: “Trên con đường này tôi đi một chút lại nghỉ một chút.”

Khuyết Nhiễm Thu nghe giọng hát của Thượng Quan Diệp, không khỏi có chút hoảng hốt, nhưng cơ thể đã nhanh hơn một bước hát theo anh.

“Mang theo dấu tích những phiêu lưu thuở niên thiếu.”

[Nổi gió rồi] là ca khúc mà hai người họ biểu diễn trên đường phố, lúc đó hai người vô cùng ngây ngô, ngay từ đầu Khuyết Nhiễm Thu đã vô cùng khẩn trương, căn bản không hát ra được, Thượng Quan Diệp cũng vậy, hai người nắm chặt tay nhau cổ vũ cho đối phương, cùng nhau tưởng tượng ra tương lai, dần dần mới buông lỏng căng thẳng bắt đầu hát lên.

Lúc Khuyết Nhiễm Thu hát luôn nhớ đến dáng vẻ ngây ngô lúc đó của hai người, tay cậu cũng theo bản năng dịch lại gần Thượng Quan Diệp, vừa muốn thu lại, đã bị người nắm lấy.

Bởi vì còn muốn là chuyên tâm ca hát Khuyết Nhiễm Thu không quan tâm điểm này, chỉ có thể mặc cho Thượng Quan Diệp nắm tay cậu, không ít người qua đường bị tiếng hát của hai người hấp dẫn, ào ào tụ tập trước mặt hai người họ.

Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp cũng yên tĩnh nghe hai người hát, một vài cư dân mạng chán ghét Khuyết Nhiễm Thu cũng không thể không thừa nhận giọng hát của cậu thật sự rất hay, bản lĩnh cũng rất mạnh, không kém hơn Thượng Quan Diệp.

Khuyết Nhiễm Thu ca hát, nhảy múa, đánh đàn piano đều có trình độ, chỉ có điều phương diện ca hát không có sở trường toàn diện như Thượng Quan Diệp, cậu sở trường thiên về vũ đạo, cộng thêm cậu có vẻ ngoài vô cùng tinh xảo, giống như là búp bê Tây Dương vậy, cho nên công ty cho cậu thiết lập hình tượng là nhảy chính.

Nhóm nhạc Dawn lúc đó thật sự là hot đến rối tinh rối mù, nổi tiếng khắp phố lớn ngõ nhỏ, nhưng cũng vì chuyện này mà mang đầy nguy cơ, có không ít người muốn tiến vào nhóm bọn họ.

Khuyết Nhiễm Thu rút khỏi giới giải trí một phần là vì nản lòng thoái chí, một phần là vì giới giải trí thật sự rất loạn, rất nhiều tranh đoạt.

Khuyết Nhiễm Thu không có nghĩ nhiều đến những chuyện đã qua, chuyên tâm ca hát, thỉnh thoảng còn dùng dư quang liếc nhìn Thượng Quan Diệp, cậu cảm thấy bây giờ mình có chút nhiệt huyết sôi trào, cậu thật sự thích sân khấu.

Lúc Thượng Quan Diệp ca hát, theo bản năng nhìn về phía Khuyết Nhiễm thu, Khuyết Nhiễm Thu cũng chính vào lúc này nhìn sang, sau khi ánh mắt hai người giao nhau, đều theo phản xạ có điều kiện quay đầu nhìn không trung.

Đợi sau khi bài hát kết thúc, Khuyết Nhiễm Thu nhanh chóng rút tay mình về, mà khách du lịch ở hiện trường cũng lấy ra tiền xu hoặc là tiền giấy đưa cho Khuyết Nhiễm Thu.

Khuyết Nhiễm Thu đếm một chút, tổng cộng bọn họ kiếm được 30 tệ, trước đó bọn họ có hỏi tài xế taxi từ đây đến công viên cần 100 tệ, nếu như chỗ bọn họ cách công viên quá xa, bọn họ cần phải gọi xe đến đó.

Khuyết Nhiễm Thu cảm thấy bọn họ kiếm được 300 tệ mớ tương đối đáng tin.

Bây giờ đám người gần đây không nhiều.

Lại hát thêm mấy bài hẳn là người sẽ nhiều lên.

Khuyết Nhiễm Thu và Thượng Quan Diệp nghỉ ngơi một phút, liền hát bài thứ 2, bài thứ 2 hát xong, thì hát tiếp bài thứ 3.

Đợi sau khi hát xong bài thứ 3, bọn họ đã kiếm được 300 tệ.

Đợi Khuyết Nhiễm Thu đến tiền xong, có một cô gái tầm khoảng 25, 26 tuổi cầm bút chạy đến, nhìn hai người nói: “Khuyết lão sư Thượng Quan lão sư hai người có thể ký tên cho tôi không.”

Khuyết Nhiễm Thu nhìn mong chờ trong mắt cô, gật đầu, sau đó ký tên mình, còn viết thêm một câu ‘Chú bạn hết thảy thuận lợi’, sau đó cậu đưa bút cho Thượng Quan Diệp, Thượng Quan Diệp cũng biết nghe lời ký tên của mình lên, cũng biết một câu chúc.

Hai người ký tên xong, cô gái nhìn Khuyết Nhiễm Thu nói:

“Khuyết lão sư có thể vẽ một hình trái tim không!”

“Cho tên hai người khoanh vào bên trong.”

Khuyết Nhiễm Thu có chút do dự, nhưng nghĩ đến trong mắt người khác cậu và Thượng Quan Diệp là một đôi, vì thế vẫn là vẽ lên.

Vẽ xong cô gái lại nói: “Cảm ơn, tôi là fan CP của hai người, cũng đã là fan lâu năm 9 năm của hai người.”

“Từ lúc hai người bắt đầu hát trên đường phố đã là fan của hai người, mỗi buổi biểu diễn của hai người tôi đều có mặt, đáng tiếc lúc đó tương đối xấu hổ, không dám ký tên chụp hình với hai người, sau đó hai người càng ngày càng nổi tiếng, người thích hai người càng ngày càng nhiều lên, tôi không chen lên phía trước, sau đó Dawn lại giải tán.”

Cô gái nói rồi nói liền rơi nước mắt, Khuyết Nhiễm Thu sửng sốt một chút, trong lòng cũng có chút khó chịu, Dawn ý là mang lại niềm tin cho người khác, nhưng cậu lại không mang niềm tin cho người khác.

Cô gái hít hít mũi, rồi nói: “Tôi có thể chụp chung một tấm ảnh với hai người không.”

Khuyết Nhiễm Thu không nhẫn tâm từ chối: “Đương nhiên có thể.”

Cô gái cười nói: “Quá tốt rồi, anh quay phim anh chụp giúp chúng tôi một bức ảnh đi.”

Người quay phim ra hiệu ok, sau đó cô gái lại nhìn Khuyết Nhiễm Thu và Thượng Quan Diệp nói: “Tôi đứng bên cạnh hai người là được rồi, hai người có thể tạo hình trái tim với ống kính không?!”

Nói xong cô gái lại cảm thấy mình yêu cầu quá nhiều, vì thế lại nói:

“Tôi có phải là yêu cầu quá nhiều không?”

“Không thể làm thì thôi.”