Chương 5: Ngủ cùng nhau

Thượng Quan Diệp nhìn chằm chằm cái ót của cậu, rất nhanh đã thu hồi ánh mắt của mình, sau đó lấy quần áo ngủ và khăn tắm trong va li hành lý của mình đi vào phòng tắm.

Đợi Thượng Quan Diệp đi ra, Khuyết Nhiễm Thu đã ngủ thϊếp đi rồi, cậu ngủ hai tay dang rộng, quần áo cũng bị kéo lên một chút, ánh mắt Thượng Quan Diệp cùng rơi lên làn da trắng nõn của cậu, thần sắc trở nên sâu thẳm hơn.

Sau đó anh như không có chuyện gì thu hồi ánh mắt, rồi nằm xuống vị trí của mình đi ngủ.

Khuyết Nhiễm Thu giống như là cảm nhận được cái gì đó, ném con thỏ bông trong lòng mình đi, quay đầu lăn vào lòng Thượng Quan Diệp.

Tâm trạng âm trầm của Thượng Quan Diệp đột nhiên trở nên tốt hơn một chút, tay cũng không tự chủ được mà vuốt ve mái tóc của Khuyết Nhiễm Thu, thần sắc trong mắt lúc sáng lúc tối, không biết rốt cuộc là đang nghĩ cái gì.

Mà Khuyết Nhiễm Thu cảm nhận được khí tức của Thượng Quan Diệp ngủ càng sâu hơn, cũng ngủ càng ngon hơn.

Thỏ bông ở cùng câu rất lâu cũng bị vắng vẻ.

Thỏ bông nếu như biết nói chuyện, chỉ sợ cũng sẽ tố cáo cậu lạnh nhạt vô tính, đương nhiên cái này không hiện thực.

Lúc này Khuyết Nhiễm Thu cũng mơ một giấc mơ, trong mơ là tình cảnh cậu và Thượng Quan Diệp cãi nhau, có chút thương tâm vì Thượng Quan Diệp không nhường mình, lại có chút tức giận Thượng Quan Diệp thế mà lại dám cãi nhau mới mình, cảm thấy Thượng Quan Diệp là một tên khốn nạn, chỉ biết bắt nạt cậu.

Khốn nạn khốn nạn khốn nạn.

Thượng Quan Diệp cũng nghe thấy Khuyết Nhiễm Thu không ngừng lẩm bẩm: “Thượng Quan Diệp là tên khốn nạn.”

“Ai sẽ yêu một tên khốn nạn chứ?”

Thượng Quan Diệp nghe thấy câu này trầm mặc rất lâu, Khuyết Nhiễm Thu còn thỉnh thoảng lẩm bẩm khốn nạn, Thượng Quan Diệp nhìn cánh môi đóng mở phấn nộn của cậu, lập tức nắm lấy miệng cậu, làm cho Khuyết Nhiễm Thu không thể mở miệng nói chuyện nữa.

Khuyết Nhiễm Thu ngủ rất ngon, Thượng Quan Diệp niết miệng cậu cũng không tỉnh lại, nhưng vẫn nhíu mày lại, thoạt nhìn dáng vẻ như là bị ấm ức.

Thượng Quan Diệp nhìn thấy liền thả miệng Khuyết Nhiễm Thu ra, thật không ngờ không được mấy phút lại bắt đầu nói ‘khốn nạn’, Thượng Quan Diệp lại nắm lấy miệng cậu, lần này Khuyết Nghiễm Thu có ấm ức thế nào, Thượng Quan Diệp vẫn tiếp tục nắm lấy miệng cậu.

Khuyết Nhiễm Thu cũng không nói ra lời được nữa, theo bản năng đưa tay muốn kéo tay Thượng Quan Diệp ra, nhưng lại bị anh gắt gao nắm chặt lấy.

Khuyết Nhiễm Thu mơ mơ hồ hồ mở mắt ra, cậu cảm thấy Thượng Qua Diệp đang cố ý trả thù cậu, xấu xa chết đi được.

Không phải là lần trước nữa lúc gặp anh mắng anh vài câu thôi sao?

Quỷ hẹp hòi.

Miệng Khuyết Nhiễm Thu bị anh nắm lấy, nhưng cũng không từ bỏ mà mở miệng:

“Ưm ưm ưʍ.”

Thượng Quan Diệp nghe không hiểu cậu nói cái gì, vì thế không nắm miệng Khuyết Nhiễm Thu nữa, Thượng Quan Diệp lúc này mới nghe rõ, nghe Khuyết Nhiễm Thu mắng anh là quỷ hẹp hòi, lại nắm lấy miệng Khuyết Nhiễm Thu.

Khuyết Nhiễm Thu cảm thấy Thượng Quan Diệp vẫn là dáng vẻ ấu trĩ đó, đóa hoa cao lãnh cậu nhổ vào.

Khuyết Nhiễm Thu trừng mắt nhìn Thượng Quan Diệp, sau đó bởi vì quá buồn ngủ lại ngủ mất, vừa ngủ thϊếp đi lại đột nhiên phát hiện bây giờ có gì đó không đúng, cậu sao lại nằm trong lòng Thượng Quan Diệp?

Nghĩ đến đây vội vàng dịch sang bên cạnh cách ra khỏi vòng tay của Thượng Quan Diệp.

Thượng Quan Diệp trầm mặc nhìn dung nhan ngủ say của Khuyét Nhiễm Thu, sau đó thu tay của mình về, ngồi lên dựa vào đầu giường, sau đó lấy thuốc lá trong túi quần mình ra, ngậm vào miệng.

Anh muốn bật lửa đốt thuốc, nhưng nghĩ đến Khuyết Nhiễm Thu đang ngủ bên cạnh lại thả bật lửa xuống.

Mà Khuyết Nhiễm Thu sớm đã tỉnh lại lúc anh tìm đồ, theo ánh sáng xuyên thấu từ bên ngoài mơ hồ có thể nhìn thấy dáng vẻ anh ngậm điếu thuốc lá, có chút nghi hoặc Thượng Quan Diệp học hút thuốc từ khi nào, không muốn cổ họng nữa sao?

Khuyết Nhiễm Thu lập tức đưa tay rút điếu thuốc từ trong miệng Thượng Quan Diệp ra, Thượng Quan Diệp lúc này mới phát hiện Khuyết Nhiễm Thu đã tỉnh rồi.

Khuyết Nhiễm Thu nhìn thấy anh nhìn sang, liền lật người dùng ót đối diện với anh, sau đó lẩm bẩm nói: “Nhanh đi ngủ đi, ngày mai còn phải ghi hình.”

“Nếu như ảnh hưởng đến ghi hình, 3 tỷ tiền vi phạm hợp đồng đang chờ anh.”

Thượng Quan Diệp cười nhẹ một tiếng, sau đó nằm xuống.

Khuyết Nhiễm Thu lúc này hoàn toàn không ngủ được, cậu có thể cảm nhận được tiếng tim đập của Thượng Quan Diệp, cùng người yêu cũ nằm trên một chiếc giường thật sự là quá mức giày vò.

Khuyết Nhiễm Thu không tự chủ được mà nhớ lại những ngày tháng ở cùng Thượng Quan Diệp lúc trước, mỗi lần nhảy mệt, Thượng Quan Diệp sẽ nằm xuống sàn phòng tập luyện, cố ý kéo cậu xuống, để cậu nằm cùng anh, có lúc còn ấn cậu lên ngực anh, để cho cậu nghe tiếng tim đập của anh.

Nhưng Thượng Quan Diệp có du͙© vọиɠ chiếm hữu, du͙© vọиɠ khống chế quá mạnh, mạnh đến mức cậu có chút không chịu nổi, chuyện này là nguyên nhân ban đầu khiến cho bọn họ xảy ra tranh cãi, cũng là nguyên nhân lần đầu tiên bọn họ chia tay.

Có điều lúc đó nhóm nhạc Dawn còn chưa giải tán, tin tức hai người ở bên nhau được Khuyết Nhiễm Thu giấu rất kỹ, cho nên sau khi chia tay hai người vẫn còn tiếp tục ở trong một gian phòng, rất nhanh bọn họ lại nối lại tình xưa.

Thượng Quan Diệp không thay đổi được du͙© vọиɠ chiếm hữu và khống chế với Khuyết Nhiễm Thu, không bao lâu lại chia tay, có điều hai người vẫn luôn ở cùng một phòng, hai người lại rất trẻ, 18, 19 tuổi rất dễ cọ ra lửa, không được mấy ngày lại tái hợp.

Lần này Thượng Quan Diệp thay đổi rất nhiều, nhưng tính khí của hai người đều rất lớn, không lâu sau đó lại vì xem bóng đá mà cãi nhau, còn càng cãi càng lợi hại, hai người liền bắt đầu chiến tranh lạnh.

Chiến tranh lạnh hai ngày Khuyết Nhiễm Thu quyết định chia tay, Thượng Quan Diệp cũng đồng ý, còn nói với người đại diện anh muốn dọn ra ngoài ở.

Có điều còn chưa đợi dọn đi, hai người lại tái hợp.

Sau đó tiếp tục lặp đi lặp lại giẫm lên vết xe đổ như vậy?

Khuyết Nhiễm Thu thở dài, cậu cũng không biết tình hình hiện tại là tốt hay là không tốt.

Cậu chỉ có thể nói với mình ở trong lòng, chỉ cần không yêu mới không bị tổn thương.

Cậu đã không còn yêu Thượng Quan Diệp nữa.

Coi đối phương là công cụ hình người như bây giờ cũng không tồi.

Khuyết Nhiễm Thu lại thở dài, sau đó nhắm mắt ngủ, nhưng căn bản không ngủ được giây sau cậu lại mở mắt nhìn cửa sổ.

Khuyết Nhiễm hu cảm thấy có chút nhàm chán, nhưng nửa đêm cậu thật sự không có khát vọng chơi điện thoại, liền nhỏ giọng hỏi: “Anh ngủ chưa?”

Thượng Quan Diệp không trả lời, hình như là ngủ rồi, Khuyết Nhiễm Thu cũng thở phào, lúc cậu vừa thở phào xong, Thượng Quan Diệp đã nói: “Làm sao vậy.”

Khuyết Nhiễm Thu cũng không biết nói cái gì, liền nói: “Không có gì.”

Thượng Quan Diệp ‘ừm’ một tiếng, “Vậy thì ngủ đi, ngày mai còn phải ghi hình.”

Khuyết Nhiễm Thu có chút bực bội lật người lại nhìn Thượng Quan Diệp nói: “Anh ở đây tôi không ngủ được.”

Thượng Quan Diệp nghe vậy lập tức ngồi dậy, Khuyết Nhiễm Thu cũng ngồi dậy hỏi: “Anh muốn đi đâu?”

Thượng Quan Diệp lạnh nhạt nói: “Tôi sang phòng bên cạnh ngủ.”

Khuyết Nhiễm Thu có chút do dự: “Còn ghi hình phải làm sao?”

Thượng Quan Diệp trầm giọng nói: “Đợi em ngủ rồi, tôi sẽ quay lại.”

Khuyết Nhiễm Thu nắm xuống quay lưng lại với Thượng Quan Diệp nói: “Không cần phải phiền phức như vậy, tôi cũng không có ngang ngược như vậy.”

“Cũng không phải là lần đầu tiên.”

Ngữ khí Khuyết Nhiễm Thu rất bình thản, nhưng trong lòng cậu lại không bình thản như vậy, sau đó lại mở miệng nói: “Chỉ là có nằm cạnh Lạc Lăng Vân tôi cũng ngủ được.”

Lạc Lăng Vân là thành viên của nhóm nhạc nam Dawn, chính anh ta là người đầu tiên muốn giải tán Dawn, thái độ vô cùng kiên định, không hề màng đến tình bạn ngày xưa của bọn họ, cho nên Khuyết Nhiễm Thu hận anh ta muốn chết.

Thượng Quan Diệp nghe Khuyết Nhiễm Thu nói vậy cười nhạo một tiếng, sau đó nói: “Vậy thì Lương Thứ Ảnh sẽ đánh chết em.”

Khuyết Nhiễm Thu ha hả một tiếng, Lương Thứ Ảnh là người cậu ghét thứ 3, cũng là thành viên trong nhóm, 3 người họ phản bội lại cậu, phản bội lại tình bạn của bọn họ, đều muốn giải tán Dawn, làm cho cậu giống như người ngoài vậy.

Bây giờ tâm trạng Khuyết Nhiễm Thu rất không tốt, vì thế liền nói: “Anh vẫn là đến phòng khách ngủ đi.”

Thượng Quan Diệp nằm xuống vị trí của mình, sau đó nói: “Tôi đã sớm không còn là Thượng Quan Diệp mà em nói gì nghe nấy nữa rồi.”

Khuyết Nhiễm Thu cảm thấy mình như nghe thấy chuyện cười vậy ‘ha’ một tiếng, rồi nói: “Anh nghe lời tôi, anh đang nói đùa sao? Anh uống say rồi đúng không?”

Thượng Quan Diệp nhìn cái ót của Khuyết Nhiễm Thu nói: “Có muốn ngửi xem tôi có uống rượu hay không?”

Khuyết Nhiễm Thu không khách khí mà nói: “Cút, tôi muốn ngủ rồi, im lặng một chút.”

Thượng Quan Diệp cười nhẹ một tiếng, sau đó có chút oán giận nói: “Người nào đó vẫn là dáng vẻ như trước kia, bội tình bạc nghĩa dùng xong rồi ném.”

Khuyết Nhiễm Thu cạn lời bĩu môi: “Đừng có dùng thành ngữ linh tinh.”

Thượng Quan Diệp nhướng mày chất vấn: “Lẽ nào tôi nói không đúng sao?”

Khuyết Nhiễm Thu lập tức bịt kín tai mình, lười trả lời lại câu hỏi của anh.

Có điều cậu quả thật giống như Thượng Quan Diệp nói dùng xong rồi ném, nhưng cậu từ chối thừa nhận, nói cứ như cậu là tra nam vậy, đối xử với tên khốn nạn Thượng Quan Diệp này nên là như vậy.

Thượng Quan Diệp thấy Khuyết Nhiễm Thu không nói gì nữa, cũng không khỏi nhớ đến tin nhắn của Khuyết Nhiễm Thu vào ngày hè năm ngoái: “Em không muốn giẫm vào vết xe đổ nữa, buông tha cho nhau cũng là buông tha cho chính mình.”

Nghĩ đến đây Thượng Quan Diệp liền thở dài, sau đó lật người quay lưng lại với Khuyết Nhiễm Thu.

Trong phòng lại một lần nữa yên tĩnh lại, nhưng hai người đều không có lập tức ngủ ngay được.

Đợi đến nửa đêm, Khuyết Nhiễm Thu mới ngủ thϊếp đi, Thượng Quan Diệp nghe tiếng thở đều đều của cậu mới quay đầu nhìn cái ót của cậu, nghĩ muốn ôm cậu vào lòng, cuối cũng vẫn là thu tay mình lại.

Không biết qua bao lâu Thượng Quan Diệp cũng ngủ thϊếp đi, Khuyết Nhiễm Thu quay đầu nhìn cao mũi cao thẳng của anh, mắt mặt lại ngủ.

Thời gian bất tri bất giác đã đến 6 giờ sáng, người của tổ chương trình lén lút đi vào, còn mở phát sóng trực tiếp, Thượng Quan Diệp nghe thấy động tĩnh bên ngoài đã tỉnh dậy, nhưng không có rời giường.

Mà Khuyết Nhiễm Thu vẫn không có ý tỉnh dậy, lúc học đại học cậu học làm vườn, không có nhiều tiết học, bình thường rất nhàn nhã, từ 4 năm trước rút khỏi giới giải trí, cậu càng nhàn rỗi hơn, đại học năm 4 trường học để cho bọn họ đi thực tập, Khuyết Nhiễm Thu không muốn đi thực tập liền mở một cửa hàng bán hoa.

Cửa hàng khai trương xong, cậu cũng không đến đó, đều để cho nhân viên chấm công giúp cậu.

Cậu chưa từng dậy trước 8 giờ, bây giờ muốn cậu dậy lúc 6 giờ cậu căn bản không dậy nổi.

Đợi người của tổ chương trình đi vào, nhìn thấy Thượng Quan Diệp thủ thế với bọn họ, nói bọn họ an tĩnh một chút.

Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy Khuyết Nhiễm Thu nằm trong lòng Thượng Quan Diệp, cảm thấy ngọt quá, quả nhiên chim dậy sớm sẽ có sâu để ăn.

Có điều duy trì một cảnh này thời gian dài cũng có chút nhàm chán, đợi đến 6 rưỡi Tiểu Viên nhỏ giọng nói: “Thượng Quan lão sư 7 giờ chúng ta phải xuất phát đến sân bay, anh mau gọi Khuất lão sư dậy đi.”

Thượng Quan Diệp thấp giọng nói: “Không vội.”, nói xong anh lại nằm thêm 10 phút, sau đó mới đi vào phòng tắm rửa mặt, rồi tìm quần áo mặc cho Khuyết Nhiễm Thu.

Khuyết Nhiễm Thu vẫn còn ngủ rất ngon, cái gì cũng không biết, cũng không biết cậu bị người cuộn trong chăn ôm ra khỏi phòng, còn về hành lý của hai người đã sớm sắp xếp xong, sẽ do trợ lý kéo theo sau.

Người trong phòng phát sóng trực tiếp thật không ngờ lại nhìn thấy một màn này, Thượng Quan Diệp thật sự bạn trai bùng bổ sức mạnh!

Nhất Diệp Tri Thu (*) là thật!

Ai nói Nhất Diệp Tri Thu là giả? Đứng ra đây!

(*) tên CP của Khuyết Nhiễm Thu và Thượng Quan Diệp