Chương 11: Trời xanh không tha cho ai

Thượng Quan Diệp hé môi nói: “Đi về phía tây.”

Khuyết Nhiễm Thu cũng phản ứng lại, phía đông là vị trị lúc bọn họ đến đi vào, bây giờ bọn họ khẳng định là đã đi về phía trước, vì thề ồ ồ hai tiếng, sau đó Thượng Quan Diệp nắm lấy cánh tay cậu đi về phía , đáng tiếc khách mời không biết đã chạy đi đâu rồi, thật sự muốn tìm thấy bọn họ, không viết phải tìm bao lâu?

Thượng Quan Diệp đẩy đẩy tai nghe trên lỗ tai, sau đó nói: “Đạo diễn có thể thông báo các vị khách mời khác đến quảng trường nhỏ này tham gia đấu giá không?”

Đạo diễn cười hì hì nói: “Có thể, nhưng tôi muốn thu phí thủ tục 10 tệ.”

Thượng Quan Diệp nghe thấy trầm mặc một lúc, Khuyết Nhiễm Thu nhìn thấy liền biết đạo diễn lại nói lời không dễ nghe gì rồi, vì thế liền hỏi: “Làm sao vậy?”, Thượng Quan Diệp nghe vậy liền nói lại lời của đạo diễn.

Khuyết Nhiễm Thu nghe sau chỉ có thể giơ ngón cái với ống kính, sau đó nói: “Đạo diễn ông giỏi lắm.”

“Tin rằng trên hot search nhất định sẽ có một vị trí nhỏ của ông.”

Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp nghe thấy mỉa mai của cậu sôi nổi nở nụ cười, có điều đạo diễn này thật là keo kiệt.

Đạo diễn nghe Khuyết Nhiễm Thu và đạn mạn mỉa mai cũng không có phản ứng gì, nếu như thật sự làm cho ông ta có thể hot search, hot search miễn phí có gì mà không thể đâu?

Đợi đã, Thượng Quan Diệp còn chưa trả lời ông ta kìa.

Nghĩ đến đây đạo diễn liền hỏi: “Hai người đã nghĩ kỹ chưa? Có muốn trả tiền thủ tục không.”

Khuyết Nhiễm Thu cảm thấy cậu và Thượng Quan Diệp không nên dưới áp bách da^ʍ uy mà bỏ ra số tiền này, nhưng trong tay bọn họ không có điện thoại, Khuyết Nhiễm Thu nghĩ nghĩ rồi nói: “Đạo diễn tôi cảm thấy 10 tệ quá đắt, không thì như vậy đi, 3 tệ.”

Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp nghe lời Khuyết Nhiễm Thu nói, có chút kinh ngạc Khuyết Nhiễm Thu sao lại còn biết trả giá thế?

Bọn họ vốn dĩ cho rằng người kiếm nhiều tiền như Khuyết Nhiễm Thu, sẽ mua đồ đến chớp mắt cũng không chớp một cái, nói mua là mua, thật không ngờ lại bình dân như vậy.

Mà đạo diễn sống chết không chịu giảm giá: “Không được, nói 10 tệ chính là 10 tệ.”

Nói rồi loa của công viên vang lên thông báo: “Trong công viên có một bạn nhỏ tên Hoàng Lâm Lâm đi lạc mẹ của cậu bé, bạn nhỏ Hoàng Lâm Lâm mặc váy màu hồng nhạt đội mũ trắng, hy vọng có du khách nào nhìn thấy có thể đưa bạn nhỏ Hoàng Lâm Lâm đưa đến trung tâm phục vụ của công viên, mẹ Hoàng Lâm Lâm sẽ trả 500 tệ tiền thù lao.”

Khuyết Nhiễm Thu và Thượng Quan Diệp nghe thấy thông báo này theo bản năng nhìn nhau một cái, hai người mặc dù không nói gì, nhưng có thể hiểu đối phương muốn làm gì, sau đó bọn họ không để ý đến đạo diễn nữa, đạo diễn này này này vào tiếng, Khuyết Nhiễm Thu mới nói: “Không cần dùng đến ông nữa.”

Đạo diễn lúc này mới phản ứng lại hai người họ muốn dùng loa để tìm những người khác, thực ra ông ta có thể miễn phí thông báo những người khác đến đây, nhưng ông ta vì muốn tìm vui vẻ, liền lặng lặng nhìn hai người chạy đến trung tâm phục vụ qua màn hình.

5 phút sau hai người họ đã đến được trung tâm phục vụ, cô gái ở trung tâm phục vụ nhìn thấy hai người chạy tới liền hỏi: “Hai người có chuyện gì sao?”

Khuyết Nhiễm Thu có chút xấu hổ, mặc dù cậu vừa nãy thuê bác gái tìm mảnh ghép cảm thấy rất thú vị, hưng lúc này vẫn là có chút xấu hổ, vẫn là Thượng Quan Diệp mở miệng nói: “Xin chào, bạn bè và chúng tôi đi lạc nhau, trên người bọn họ không có điện thoại, tôi muốn thông báo trên loa một chút.”

Cô gái nghe vậy liền nói: “Có thể, nói tên họ một chút.”

Thượng Quan Diệp nói tên Lạc Lăng Vân, rất nhanh thông báo vang lên loa, lúc đầu Lạc Lăng Văn không để ý, đến khi anh ta nghe rõ trên loa nhắc đến tên mình.

“Công viên có một bạn nhỏ tên Lạc Lăng Vân đi lạc mất anh trai, hy vọng bạn nhỏ Lạc Lăng Vân có thể nhanh chóng đến trung tâm phục vụ, anh trai cậu đang ở đây đợi cậu.”

Lạc Lăng Vân nghe thấy nội dung thông báo trong loa, xấu hổ chết mất, anh ta chưa từng thấy mất mặt như vậy, có phải là Khuyết Nhiễm Thu và Thượng Quan Diệp cố ý trả thù anh ta không?

Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp cũng ào ào nhấn vào phòng phát sóng trực tiếp của anh ta, nhìn thấy vẻ mặt một lời khó nói hết của anh ta, liền cười lớn.

Lạc Lăng Vân có nói thế nào cũng là minh tinh nổi tiếng cả công viên lớn như vậy còn thật sự có người nhận ra anh ta, nghe thấy thông báo này không nhịn được mà nhìn về phía anh ta.

Lương Nhứ Ảnh ở bên cạnh cũng là dáng vẻ nhịn cười, làm cho Lạc Lăng Vân tức không chịu được, sau đó loa lại lặp lại thông báo, chỉ là đổi thành tên của Lương Nhứ Ảnh, Lạc Lăng Vân nghe thông báo này cười sắp chết, vẫn là bạn nhỏ ha ha ha.

Lạc Lăng Vân và Lương Nhứ ảnh cười nhạo đối phương, đợi đến lúc tên Yến Thiên Ức vang lên, Lạc Lăng Vân cảm thấy hai người Khuyết Nhiễm Thu có thể là có chuyện, vì thế đi về phía trung tâm phục vụ.

Không bao lâu bọn họ liền đến được đó, lúc này ở trung tâm phục vụ có 4 vị khách mời, Lạc Lăng Vân nhìn hai người Khuyết Nhiễm Thu vẫn còn có chút xấu hổ, trước đó Khuyết Nhiễm Thu rất rõ ràng không muốn nhìn thấy anh ta, anh ta vẫn luôn tránh tiếp xúc với cậu ta, lúc này 4 người bọn họ hai mặt nhìn nhau, cũng không có người khác ở đây.

Cuối cùng vẫn là Khuyết Nhiễm Thu hào phóng chào hỏi: “Hai người đến rồi à.”

Lạc Lăng Vân ừm một tiếng, hiện trường lại rơi vào trầm mặc, Thượng Quan Diệp nhìn thần sắc của Khuyết Nhiễm Thu, có chút không nhìn ra được suy nghĩ của cậu, vì thế niết niết tai Khuyết Nhiễm Thu.

Khuyết Nhiễm Thu thật không ngờ Thượng Quan Diệp sẽ niết tai cậu, tai cậu xoạt một cái đỏ lên, ánh mắt nhìn Thượng Quan Diệp cũng vô cùng quyến rũ, giống như đang mời gọi anh hôn cậu một cái vậy.

Yết hầu của Thượng Quan Diệp theo bản năng trượt động một chút, bầu không khí ở hiện trường có chút ám muội, có điều theo tiểu đội Yến Thiên Ức bước vào, bầu không khí ám muội này cũng bị phá vỡ.

“Mấy người là ai yêu cầu thông báo vậy!!!”

Khuyết Nhiễm Thu nhìn ánh mắt của Yến Thiên Ức như muốn gϊếŧ người, không khỏi rụt cổ, Yến Thiên Ức nhìn thấy nghiến răng nghiến lợi đi tới, Thượng Quan Diệp bước tới một bước chắn ánh mắt của anh ta, nói: “Tôi.”

Khuyết Nhiễm Thu nghe Thượng Quan Diệp nói, lúc này mới phản ứng lại cậu chột dạ cái gì, có điều quả thật là nên chột dạ.

Chồng Yến Thiên Ức là Mục Vọng Thu nhìn ánh mắt Thượng Quan Diệp lạnh lùng nhìn vợ mình, cũng bước lên một bước lạnh lùng nhìn lại Thượng Quan Diệp, hai người không ai nhường ai mà che chở trước mặt vợ nhà mình, bầu không khí vô cùng lạnh lẽo, Khuyết Nhiễm Thu có một cảm giác giây sau hai người sẽ đánh nhau vậy.

Khuyết Nhiễm Thu rối rắm một chút, sau đó thò đầu ra nói: “Ai nha, chúng ta trước tiên nói về chuyện đấu giá trước đi, chúng tôi có 7 mảnh ghét trong tay đó.”

Mục Vọng Thu lúc này mới nhìn về phía Khuyết Nhiễm Thu, bầu không khí cũng hòa hoãn xuống, Yến Thiên ức nghe vậy không nhịn được mà khịa: “Đù, tôi nói sao lại có tìm thế nào cũng không tìm được những mảnh ghét khác.”

Khuyết Nhiễm Thu theo bản năng lộ ra một tia ý cười, sau đó ngồi xuống ghế trong trung tâm phục vụ đợi những người khác, lại qua 5 phút nữa những người khác đều đến, bọn họ cũng chuẩn bị tìm một nơi an tĩnh để tổ chức hội bán đấu giá.

Chính vào lúc bọn họ rời đi, Yến Thiên Ức đột nhiên đặt hai tay lên miệng làm loa hét lớn nói:

“Bạn nhỏ Khuyết Nhiễm Thu chú ý, bạn nhỏ Khuyết Nhiễm Thu chú ý, người nhà của em đang tìm em, mời đứng yên tại chỗ đừng đi lung tung.”

Khuyết Nhiễm Thu thật không ngờ thông báo cũng có phần cậu, cả người ngây ngốc đứng đó, chính vào lúc cậu ngây người, Yến Thiên Ức tiếp tục hét:

“Bạn nhỏ Thượng Quan Diệp chú ý, bạn nhỏ Thượng Quan Diệp chú ý, người nhà của em đang tìm em, mời đứng yên tại chỗ đừng đi lung tung.”

Du khách xung quanh bị động tính này của Yến Thiên Ức làm cho giật mình, theo bản năng nhìn sang.

Khuyết Nhiễm Thu nhìn những người xung quanh đều nhìn sang, mặt cậu lập tức đỏ bừng, cậu không muốn để người khác biết cậu là Khuyết Nhiễm Thu, nghĩ đến đây cậu vội vàng chôn mặt vào lòng Thượng Quan Diệp, cậu vừa cảm nhận nhịp tim của Thượng Quan Diệp, vừa lặng lẽ kêu rên rơi lệ trong lòng.

Thật sự là thế đạo luân hồi, trời xanh không tha cho ai, phần xấu hổ này bọn họ ai cũng không thoát được.