Chương 7: Bồ thế mà bắt đầu đi hưởng thụ rồi?

Ninh Tiểu Ngư mặt mày ảo não: “Nhìn thấy thứ không nên thấy sẽ bị đau mắt hột.”

Hệ thống yêu đương phản bác nói: 【 Này làm sao mà gọi là thứ không nên thấy? Này rõ ràng là đại phúc lợi! Còn là độc nhất vô nhị chỉ mình bồ có được, còn chưa đủ tốt sao? Đổi thành người khác, đã hưng phấn tới mức đi ôm đùi từ lâu! 】

Ninh Tiểu Ngư ngay từ đầu liền cảm thấy không ổn, đặc biệt là lúc vết sẹo lớn trên lưng trần của ảnh đế lọt vào khóe mắt cô, loại cảm giác này càng thêm mãnh liệt. Ở tình huống như thế nào, mới để lại được vết sẹo lớn đến ngần ấy? Hơn nữa trông dáng vẻ còn giống như mang theo chút năm tháng.

Đây không phải là chuyện một con cá mặn có thể tìm tòi nghiên cứu.

Ninh Tiểu Ngư thở dài: “Trong phim truyền hình cổ trang, người biết quá nhiều bí mật, thường sống không nổi 3 tập.”

Hệ thống yêu đương cười tủm tỉm nói, “Vậy thì còn phải xem cô là vai nào. Nữ phụ thì đúng là sống không quá 3 tập, nhưng nếu là nữ chủ, thì cho dù biết rất nhiều bí mật, cũng có thể yên ổn sống đến địa lão thiên hoang.”

Ninh Tiểu Ngư chưa bao giờ cảm thấy mình có mệnh nữ chính.

Cô cũng lười đi phản bác, thừa dịp đếm ngược chưa hết, muốn đưa ra lựa chọn.

Cô vốn muốn chọn B, nhưng đúng là xui rủi, trượt tay.

Thế, mà, lại, trượt tay!

Tay cô chỉ lướt qua B, chọn trúng đáp án C ở dưới B.

Nếu là bình thường, trượt tay thì cũng thôi, ai chẳng có lần trượt tay? Cho dù là đại thần, cũng có lúc nhầm lẫn, viết sai chữ. Nhưng một hai cứ phải vào thời điểm mấu chốt này.

Ninh Tiểu Ngư vội hỏi, “Ta chọn sai rồi, có thể sửa sao?”

Hệ thống yêu đương không chút nghĩ ngợi nói, 【 Đương nhiên không được, thiếu nữ. Nếu bồ đã chọn phương án này, vậy chỉ có thể nói là, vận mệnh đã an bài cả rồi. 】

Cô không ngờ một sản phẩm cao cấp của văn minh nhân loại như vậy, còn không biết ngượng miệng bô bô hai chữ vận mệnh.

Kệ vậy, nếu chọn C thì vậy là C đi, lần sau chú ý cẩn thận hơn, đừng chọn sai nữa là được.

Nghĩ theo cách tìm vui trong bể khổ, ít nhất cô không chọn A, sau đó hướng về phía Lục Kinh Độ kêu, “Hi, ông xã”.

Ninh Tiểu Ngư cũng không vội làm việc, mà chuẩn bị hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống yêu đương trước. Nhưng lúc này, trong lúc vô tình cô phát hiện một loạt thiết bị massage tự động được bày cách đó không xa.

Không thể không nói, chủ nhân của căn biệt thự cũng rất biết hưởng thụ cuộc sống, ở một nơi như hồ bơi còn đặt máy massage.

Cô đi đến nhìn thoáng qua, không thấy nước trái cây đồ uống gì đó ở khu massage. Điều này nói lên rằng ảnh đế lúc chưa từng đến đây nghỉ ngơi.

Nếu chỗ này đã không có người, như vậy cô có thể ngồi đây một lát. Nghĩ vậy, cô liền ngồi vào một ghế massage xa hồ bơi nhất.

Ghế massage của biệt thự đương nhiên khác ghế massage ở các chỗ khác, ghế massage ở nơi công cộng cần quét mã trả tiền mới được dùng, nhưng ở đây thì không cần làm vậy.

Từ đầu đến cuối đều miễn phí.

Muốn ngồi bao lâu thì ngồi bấy lâu.

Ninh Tiểu Ngư vừa muốn lấy ra di động chụp ảnh, lúc này, một người máy lướt đến bên cạnh cô.

Người máy đầu tròn, trông vô cùng đáng yêu, ánh sáng xanh ở hai mắt lóe lóe. Nghĩa là nó đang hoạt động.

Ninh Tiểu Ngư cũng không biết tại sao người máy này lại xuất hiện.

Là ở đây từ đầu sao?

Ninh Tiểu Ngư còn chưa kịp suy nghĩ rõ ràng, người máy đột nhiên cử động, mở ra cái bụng bằng thép của nó.

Âm thanh điện tử non nớt như bé gái vang lên “Mời lấy thức ăn.”

Ninh Tiểu Ngư nhìn vào bên trong.

Chỉ thấy trong bụng người máy có một chai sữa bò, một hộp khoai tây lát, một túi hoa quả sấy.

Cô theo bản năng chỉ vào người mình, “Cho ta sao?”

“Cho khách số 7.”

Ninh Tiểu Ngư theo bản năng nhìn lên tay vịn, lúc này mới phát hiện tuy rằng ghế massage không có mã QR, nhưng có đánh số. Số ghế cô đang ngồi là 7. Phỏng chừng là bởi vì cô ngồi xuống đây, cho nên mới kích hoạt quy trình tiếp khách của người máy.

Cô lấy đồ ra khỏi người máy, “Cảm ơn.”

Chờ người máy nhỏ rời khỏi rồi, Ninh Tiểu Ngư mới tò mò nhìn sữa bò và đồ ăn vặt trên tay.

Ngày tháng ghi trên bao bì là ngày tháng gần đây, còn tươi mới.

Trước kia có lần quay một bộ phim mạng, trong lúc vô tình cô nghe được một diễn viên nói, mấy sếp to có tiền bây giờ hay thiết kế nhà cửa theo phong cách công nghệ cao, mọi ngóc ngách trong nhà đều áp dụng khoa học kỹ thuật tiên tiến, không hề giống như những nhà bình thường.

Lúc mới đến ở căn biệt thự này Ninh Tiểu Ngư cũng không cảm nhận được rõ rệt.

Mãi cho đến khi nãy người máy xuất hiện, Ninh Tiểu Ngư mới được trải nghiệm sự khác biệt trong đó.

Không thể không nói, “Có tiền thật tốt.”

Ninh Tiểu Ngư vừa cảm khái, vừa lấy di động ra “tách” một tiếng, chụp một tấm hình ảnh đế đang nhiệt tình bơi lội trong hồ.

Chụp xong, cô không có đáp lại yêu cầu vô lý của hệ thống yêu đương muốn xem ảnh chụp, nghiêm túc mà mở ra khoai tây lát ra, sau đó cầm lấy một miếng, thành tâm nhấp nháp.

Vừa cắn xuống, hai mắt cô lập tức sáng ngời, “Còn là vị dưa leo? Ngon quá!”

Hãng này là đồ nhập khẩu, chữ trên bao bì còn không phải tiếng Anh.

Ninh Tiểu Ngư cũng không biết đó là tiếng nước nào. Những chữ đó, trong mắt Ninh Tiểu Ngư khó hiểu chẳng khác nào sách trời.

Nhưng khoai tây lát vị dưa leo này, ngon bất ngờ.

Ninh Tiểu Ngư vừa mới chuẩn bị lại lấy thêm một miếng, ảnh đế không biết đã lên bờ từ khi nào. Hắn một tay cầm khăn lông lau nước trên đầu, cùng lúc đó đi hai bước về phía cô.

Bọt nước theo đường cong từng giọt rơi trên mặt đất.

“Chuyện gì?”

Giọng nói của đối phương lạnh nhạt, hơi mang theo cảm giác cao cấp, giống như hoa nhung tuyết cọ qua microphone, khiến người ta có cảm giác kỳ dị.

Nói trắng ra một chút nghĩa là, lỗ tai có hơi ngứa.

Động tác của Ninh Tiểu Ngư hơi khựng lại.

Đối phương có lẽ là thấy cô ngồi đây nãy giờ, cho nên nghĩ rằng cô có việc cần tìm?

Cô trả lời, “Không có việc gì.” Ninh Tiểu Ngư mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, tận lực không để mình nhìn thấy thứ không nên thấy.

Tuy rằng ban nãy cô đã nhìn thấy một số thứ trên lưng của đối phương, nhưng chính diện cô tuyệt đối sẽ không bao giờ nhìn dù chỉ là một cái liếc mắt!

Lục Kinh Độ gật gật đầu, không nói thêm gì. Thời gian vận động hôm nay của hắn còn chưa đạt tiêu chuẩn, vì thế xoay người, đi vài bước về phía hồ bơi, dứt khoát nhảy tùm xuống.

Hệ thống yêu đương lên án nói, 【 Bồ là đồ vô tình! Bồ là đồ không nói lý lẽ! Làm gì có chuyện không có gì? Rõ ràng mới nãy bồ còn chụp lén anh ấy! 】

Nếu Ninh Tiểu Ngư đem chuyện này nói ra, vậy bọn họ chắc chắn có thể tiếp tục nói chuyện với nhau, mà không phải giống như bây giờ, hai câu ngắn ngủn liền kết thúc hội thoại.

Lời này Ninh Tiểu Ngư không phản bác.

Cô đúng là chụp lén. Nhưng cô chỉ chụp cái ót của đối phương mà thôi.

Phỏng chừng chỉ có fan trung thành nhận ra đây là ai nhờ một cái ót này.

Nhưng cũng phải nói thật, cho dù chỉ là cái ót, nhưng trông cũng rất đẹp.

Là kiểu cảm giác gãi đúng chỗ ngứa.

Đến cái ót của ảnh đế cũng quyến rũ hơn cái ót của người thường.

Nhiệm vụ của hệ thống yêu đương chỉ nói, “Phúc lợi độc nhất vô nhị như vậy, nếu bây giờ không chịu lấy di động ra chụp lại, để về sau nhấm nháp lại dư vị này, thì bồ đúng là có lỗi với bản thân!” Nhưng nhiệm vụ cũng không nói cụ thể muốn chụp chỗ nào.

Cho nên, chỉ chụp một cái ót cũng đồng nghĩa với chụp được phúc lợi.

Trò chơi chữ này, Ninh Tiểu Ngư chơi rất thành thạo.

Hơn nữa chỉ chụp cái ót, cũng không tính là chụp lén việc riêng tư của đối phương, cũng không tính là không lễ phép.

Cho nên nói, dưới mắt nhìn của Ninh Tiểu Ngư cô đúng là đã làm xong nhiệm vụ một cách hoàn hảo.

Chỉ là lúc nhìn đến tấm ảnh, Ninh Tiểu Ngư không nhịn được đi nghĩ lung tung.

Tóc của ảnh đế nhiều ghê, mà trông chất tóc cũng tốt ghê.

Không giống cô, trẻ tuổi mà đã hói đầu. Tóc đen dày như vậy, hâm mộ hâm mộ.

Nhưng Ninh Tiểu Ngư rất nhanh đã bỏ qua ý nghĩ này. Bởi vì, cô muốn bắt đầu hưởng thụ!

Cô mở ra lọ sữa bò kia, uống một ngụm, sau đó nút massage trên ghế.

Rất nhanh, hai quả cầu cứng trong ghế massage bắt đầu từ từ chuyển động.

Phần vai, phần lưng, phần eo, phần chân……

Ghế massage chăm chút từng chỗ.

Ninh Tiểu Ngư hẹn giờ 10 phút.

Nếu thoải mái, cô sẽ lại hẹn giờ thêm 10 phút massage nữa.

Không thể không nói, cái ghế massage của biệt thự này vừa nhìn đã thấy có đẳng cấp, dùng rồi, lại cảm thấy còn có đẳng cấp hơn.

Lực ấn của mỗi chỗ trên ghế đều vừa chuẩn, không lớn không nhỏ, hiệu quả giảm bớt mệt nhọc cho người dùng rất cao.

Ninh Tiểu Ngư cảm thấy ê nhức trên toàn thân đều tiêu tan không còn một mảnh.

Cô vừa hưởng thụ, vừa cầm lấy sữa bò uống một ngụm.

Đời này còn có thể đẹp hơn sao?

Hệ thống yêu đương mang vẻ mặt không dám tin tưởng đứng nhìn từ đầu đến cuối.

【 Bồ thế mà bắt đầu đi hưởng thụ rồi? 】

Ninh Tiểu Ngư mờ mịt mà chớp chớp mắt, “Không thì làm gì?”

Hệ thống yêu đương sắp tức đến chết. Không thì làm gì, cổ còn hỏi ngược lại, không thì làm gì!

Nam nhân cao lãnh được hoan nghênh nhất trong 2 năm gần đây, tỉ lệ thân hình hoàn mỹ như một tác phẩm nghệ thuật, vai rộng dài như Thái Bình Dương, đó là còn chưa nói đến eo thon chân dài!

Một người đàn ông hoàn hảo như vậy!

Chỉ cách cô có mấy bước chân!

Kết quả là cô không thèm nhìn đã nhắm mắt lại, một lòng chỉ muốn được massage?

Hệ thống yêu đương yếu ớt nói, 【 Thiếu nữ, bồ không có trái tim. 】

Ninh Tiểu Ngư vươn ngón trỏ, lắc lắc, “Không không không, không có tim làm sao sống được?”

Nếu một màn này bị fan cuồng của Lục Kinh Độ nhìn thấy, bọn họ chắc lại sẽ ảo não đến đấm ngực giậm chân.

Cơ hội tốt như vậy, tại sao đến phiên bọn họ, mà lại rớt vào tay con cá mặn như Ninh Tiểu Ngư?

Nếu đổi thành một cô gái bình thường ở đây, xuân tâm chắc chắn đã sớm rung động, thiếu nữ hai má thẹn thùng, tim đập bịch bịch không ngừng. Hơn nữa còn chụp lén một tấm ảnh đế soái khí bơi lội, để các cô bảo tồn cả đời! Cũng đáng để các cô hồi tưởng cả đời.

Nhưng việc là, người xuất hiện ở chỗ này không phải cô gái bình thường, mà là một Ninh Tiểu Ngư từ trước tới này chưa bao giờ làm theo kịch bản.

Cho nên, một màn tuyệt vời này, đã bị định trước là không có ai thưởng thức.

Vì thế, khung cảnh ở hồ là như thế này ——

Một thân hình mạnh mẽ mà phấn chấn oai hùng tùy ý bơi lội trong hồ, tận tình phóng thích thể lực dư thừa, từng mảng bọt sóng bắn lên từ mặt nước. Mà tại khu nghỉ ngơi cách bể bơi không xa, có một con cá mặn vừa nằm đợi massage, vừa uống sữa bò, tư thái lười biếng thoải mái.

Động cùng tĩnh, bận rộn cùng nhàn nhã, hình thành nên đối lập như tiên cùng ma.

Khoảng chừng nửa giờ sau, Lục Kinh Độ mới kết thúc buổi vận động của hôm nay.

Ninh Tiểu Ngư cũng vừa hết nửa tiếng massage. Trong nửa giờ qua, cô uống hết sữa bò, khoai tây lát chỉ còn thừa một ít, trái cây khô thì không động chút nào.

Lục Kinh Độ cầm một chiếc khăn lông khô, đi phòng tắm tắm rửa.

Mà Ninh Tiểu Ngư cũng đứng dậy, chuẩn bị đi kiểm tra tủ đồ.

Hai người đi ngang qua nhau, không có giao lưu, trong lúc lướt qua đối phương, Ninh Tiểu Ngư nghe thấy một làn khí lạnh mộc mạc nhạt nhòa.

Rõ ràng hai người chẳng nhìn nhau, cũng không nói chuyện, nhưng hệ thống yêu đương lại có thể kích động đến mức kêu ngao ngao. 【 Không biết vì sao, nhìn đến mí bồ trong cùng một khung hình, đúng là siêu siêu siêu ấm áp. Có lẽ, đây chính là CP cảm trời sinh đó. Ỏ ỏ ỏ, ngọt chớt tui. 】

Ninh Tiểu Ngư:……

Ninh Tiểu Ngư thật sự cảm thấy sức chịu đựng của hệ thống yêu đương học tra quá thấp.

-

Ninh Tiểu Ngư sau khi hoàn thành công việc, cố ý chụp một bức ảnh. Bức ảnh này lát nữa sẽ đưa cho nhân viên công tác kiểm tra, chứng minh cô đã nghiêm túc làm việc.

Lúc cô đi giao nhiệm vụ, Ninh Du Vi cùng vừa khéo đang giao nhiệm vụ.

Nhìn thấy cô đến đây, Ninh Du Vi cong mắt cười hỏi, “Ninh lão sư chiều nay làm gì?”

Ninh Tiểu Ngư không trả lời.

Mộc Gia Gia bên người Ninh Du Vi che miệng cười nói, “Ninh lão sư hình như nhận được nhiệm vụ cuối cùng.”

Ninh Du Vi hơi hơi mở to mắt, gương mặt xinh đẹp kế thừa từ mẹ treo vài phần ngây ngốc mờ mịt rất đúng chỗ, “Nhiệm vụ cuối cùng là nhiệm vụ gì chứ?”

Mộc Gia Gia nhún vai, “Còn có thể là nhiệm vụ gì? Quét tước vệ sinh đó.”

Ninh Du Vi ay da một tiếng, “Vậy Kia Ninh lão sư quá vất vả rồi, thương chị quá.”

Ninh Tiểu Ngư nhàn nhạt hỏi lại, “Nếu thương tôi như vậy, hay là mai cô giúp tôi dọn vệ sinh?”

Ninh Du Vi đang cười bỗng hơi khựng lại, Mộc Gia Gia đứng bên người cô vội nói, “Ngày mai cũng không nhất định là cô dọn vệ sinh mà.”

Ninh Tiểu Ngư ưu nhã trợn trắng mắt, sau khi nhận được 6 đồng hữu nghị từ nhân viên công tác vào tay liền xoay người rời đi.

Sau khi cô đi, Ninh Du Vi như suy tư gì mà nói, “Không biết buổi chiều anh ấy ở nơi nào.”

Sau khi không gặp được Lục Kinh Độ trong hoa viên, Ninh Du Vi còn cố ý đi đến cửa phòng Lục Kinh Độ đi vòng vòng.

Đi vòng vòng hơn nửa tiếng, cô nghe được nhân viên công tác nói Lục Kinh Độ không ở đây. Vì thế, cô lại trở về hoa viên.

Đáng tiếc ở trong vườn đợi cả buổi chiều, cô cũng chưa đợi được người cô muốn đợi.

Tâm tình của Ninh Du Vi-không-đợi-được-người rất không tốt.

Mộc Gia Gia vội an ủi nói, “Chắc là anh ấy nghỉ ngơi ở nơi nào đó. Dù sao, cậu không gặp được, người khác cũng không gặp được.”

Dù gì thì Ninh Tiểu Ngư buổi sáng mới gặp qua ảnh đế, chẳng lẽ buổi chiều lại gặp tiếp?

Loại chuyện xác suất nhỏ này, không có khả năng xảy ra.

Sau khi được an ủi, cảm xúc của Ninh Du Vi mới miễn cưỡng tốt lên một chút.

Nhưng cảm xúc tốt của cô cũng không duy trì được lâu lắm.

Bởi vì, Ninh Tiểu Ngư lại lần nữa lên hot search.

Lúc này đây, cô là bởi vì một người xem cực kỳ tinh ý nào đó, phát hiện một tin không bình thường, lúc này mới lên hot search.

Nói đến cái hot search này , liền không thể không nhắc đến vị trí lắp camera của show 《 Hi, người bạn của tôi 》.

Camera của tống nghệ này thật đúng là không ngờ được.

Ở những nơi anh cho rằng có camera, thực ra không có.

Ở những nơi anh cho rằng không có cameras địa phương, thực ra có.

Hồ bơi thì không có camera, nhưng đường đi đến hồ bơi lại có camera.

Nơi đó cũng rất kín đáo, bình thường rất ít người đi qua nơi đó, những người xem bình thường sẽ không chú ý tới phòng live đó.

Nhưng vấn đề là, có một người xem đúng lúc nhìn thấy.

Hai thân ảnh, cách nhau chừng 10 phút, lần lượt đi vào vùng quay.

Nơi bình thường không ai đến, hai người trước sau đi đến, trong đó một người là ảnh đế đang nổi, một người kia là tuyến 18, điều này nói lên cái gì? Hơn nữa bọn họ còn ở bên trong gần một giờ.

Càng chưa nói đến việc bọn họ trước đó còn lên hot search cùng nhau.

Vì thế, người xem đó rất nhanh đã nhận ra.

“Tôi xem qua bản thiết kế của biệt thự, trên đó hiển thị tầng 7 chỉ có một hồ bơi. Bọn họ một giờ chiều đến đó, ba năm sau mới đi ra. Mọi người tới xem đê, xem kỹ một chút nhé.”

Bài đăng vừa phát ra, nháy mắt liền thu được không ít nhiệt.

【 Cô nữ minh tinh này năm lần bảy lượt đυ.ng phải ca ca. Tôi không tin trên thế giới này có nhiều lần trùng hợp như vậy. 】

【 Là cá mặn hay là trò lạt mềm buộc chặt? 】

【 Đoán mò một chút, tuyến 18 này, nếu không phải đỉnh cấp trà xanh bạch liên hoa, thì chính là một con cá mặn siêu to siêu đỉnh cao. 】

【 Cảm giác như có tâm cơ. 】

Đương nhiên, cũng có người đứng về phía Ninh Tiểu Ngư.

【 Tiểu Ngư không phải cái loại đó. 】

【 Ninh Tiểu Ngư: Trà xanh? Quá khó rồi, không thích hợp với mị. 】

【 Ninh Tiểu Ngư: Đỉnh cấp trà xanh? Không, mấy người đánh giá cao tui rồi. 】

【 Ninh Tiểu Ngư: Cá mặn siêu to siêu đỉnh cao đã hoàn toàn nằm yên. 】

Trong lúc đương sự còn hoàn toàn không hay biết gì, Ninh Du Vi nhìn hot search, tay cầm di động dùng sức đến mức biến trắng. Hóa ra, vào buổi chiều, người ở cạnh Lục Kinh Độ lại là Ninh Tiểu Ngư? Cười ở chỗ cô còn tưởng Lục Kinh Độ không biết ngồi một mình ở đâu, cô chỉ là do vận khí không tốt, không gặp được mà thôi. Không ngờ lại là bị Ninh Tiểu Ngư đoạt trước!

Còn về người trong cuộc Ninh Tiểu Ngư.

Cô cầm túi hoa quả sấy lấy từ trong bụng người máy, chậm rì rì ăn, mãn nguyện vui vẻ.

_

Edit: Tiêu Tương Phi Tử • 潇湘妃子