Chương 6: Mơ được làm một con cá mặn.

Trong nháy mắt, người xem bắt đầu xuất hiện những tâm tư không đồng nhất.

【 Tôi không tin trên thế giới này thực sự có người có thể tĩnh tâm như vậy. 】

【 Nếu như là tui, tui chắc chắn là nhịn không được muốn đến gần dính ca ca. Dính dính ca ca.jpg】

【 Cả thế giới này đều thích ca ca nhất. 】

【 Tôi không tin! Một người siêu cấp đẹp trai ở ngay bên cạnh cô, cô còn ngủ được? Chủ phòng, cô không có trái tim đúng không! 】

Dù có không ít người xem không tin rằng có một ảnh để hot hòn họt như vậy ngồi ngay bên cạnh, sẽ không có ai còn có thể ngủ được trong tình cảnh đó, nhưng sự thật chứng minh, trên đời này đúng là có người như vậy.

Hơn nữa, cô ấy không chỉ coi ảnh đế như không khí, mà xem cô ấy, hình như còn ngủ rất ngon? Ngay trước mặt mấy trăm nghìn người xem trong phòng live, vị chủ phòng đang biểu diễn kungfu ngủ này, thậm chí còn vui vẻ khoan khoái chép chép miệng.

Cũng không biết là mơ thấy mộng đẹp gì.

Chỉ trong 1 khắc, khán giả liền rơi vào sự im lặng quỷ dị. Sự thật thắng hùng biện, bọn họ không có lý do gì để không tin.

【 Chủ phòng: Là vì tôi không có du͙© vọиɠ thế tục. 】

【 Chủ phòng: Nam nhân, chỉ biết ảnh hưởng giấc ngủ của tôi. 】

【 Tôi thật muốn lay tỉnh chủ phòng, để cổ sáng mắt ra. Chủ phòng làm ơn dậy đi, người ngồi trên ghế đá trước mặt cô là Lục, Kinh, Độ! 】

【 Người đàn ông mà bây giờ cô làm lơ chính là người mà rất nhiều cô gái khác cầu mà không được, là giấc mộng xa vời nhất, cũng là giấc mộng đẹp đẽ nhất. 】

【 Người mà cô không thèm để ý chính là người mà người khác ngày đêm mơ tưởng 】

【 Chủ phòng, cô đúng là ở trong phúc mà không biết hưởng phúc. 】

Mặc kệ người xem gào thét đến bao nhiêu, thân là đương sự Ninh Tiểu Ngư không biết một tí tẹo gì.

Có thể là do ngày làm gì thì đêm mơ nấy, cho nên trong mơ, Ninh Tiểu Ngư cũng đang làm nhiệm vụ.

Mà ở đó, nhiệm vụ duy nhất của cô là dỗ ảnh đế vui vẻ.

Dỗ hắn vui vẻ?

Ninh Tiểu Ngư cảm thấy, chẳng lẽ có nhiều chuyện khiến ảnh đế không vui? Nhưng là một người ngoài cuộc, hắn là một kẻ mạnh trong cuộc sống nơi nơi đều ổn thỏa.

Nếu thế giới này có Thiên Đạo, vậy con trai Thiên Đạo, chắc chắn là Lục Kinh Độ. Từ sau khi hắn trở thành tam kim ảnh đế*, hầu hết thời gian trong năm chỉ có nghỉ ngơi. Hắn cũng không có buôn bán gì, nhưng trong giới giải trí chỗ nào cũng có đề tài về hắn.

*Tam kim ảnh đế hay tam kim ảnh hậu là người đoạt được ba giải thưởng “kim” về diễn xuất uy tín nhất: Kim Kê, Kim Tượng và Kim Mã

Lưu lượng đúng là rất cao.

Nếu cô là Lục Kinh Độ, vừa có tiền lại vừa có sắc, có tài sản cả đời tiêu không hết, vậy thì cô nằm mơ cũng sẽ cười thành tiếng.

Sau đó, cô thật sự mơ thấy viễn cảnh đó.

Bố cô tỉnh lại từ trạng thái hôn mê sâu.

Cô có số tiền cả đời tiêu không hết, có thể tiếp tục làm cá mặn.

Vì thế…… Cô thật sự bật cười.

Cười, cười đến mức cô thức giấc luôn. Sau khi Ninh Tiểu Ngư tỉnh lại, ngỡ ngàng mất mấy giây.

Cảnh trong mơ quá tươi đẹp, có hơi không muốn tỉnh nhanh như vậy. Phải biết rằng, giấc mơ này đã hiện thực hóa mộng tưởng của cô. Mộng tưởng lớn nhất đời này của cô, chính là làm một con cá mặn.

Nhưng vừa thức dậy, cô liền nhớ tới nhiệm vụ của mình.

Không biết đã ngủ bao lâu, mặt trời hiện tại không còn gắt như lúc sáng sớm. Cô vội ngồi dậy từ trên cỏ, sau đó quay đầu, nhìn về phía Lục Kinh Độ ngồi.

Kết quả là vừa liếc mắt, cô liền ngây ngẩn cả người.

Nơi đó trước kia còn có người, bây giờ đã trống rỗng.

Cô nhìn xung quanh, phát hiện lúc này trong hoa viên nhỏ chỉ có một mình cô.

Cô nhịn không nổi thầm gọi hệ thống yêu đương, 【 Người đâu? 】

Hệ thống yêu đương yên lặng vài giây, mới nghẹn ngào đáp 【 Đi rồi. 】

Đi rồi? Đi lúc nào?

Người đi mất rồi, vậy nhiệm vụ của cô làm sao bây giờ?

Cũng may, hệ thống yêu đưa ra câu trả lời, 【 Đi từ mấy phút trước, nhiệm vụ cũng đã hoàn thành. 】

Trong nửa giờ kia, ký chủ của nó ngủ từ đầu đến cuối, hình như nó còn chưa kịp gặm được cái gì, nhưng nhiệm vụ xác thực là đã hoàn thành, tâm trạng của ảnh đế đã khôi phục lại bình thường, cho nên, cuối cùng là nó gặm được, hay là không gặm được?

Hệ thống yêu đương tạm thời có hơi hoài nghi nhân sinh. Đây là lần đầu tiên nó gặp được tình huống này. Em Thống một lời khó nói hết.

Ninh Tiểu Ngư thì không nghĩ phức tạp như nó. Nếu nhiệm vụ hoàn thành rồi, mình còn đi thắc mắc tại sao nó hoàn thành làm gì? Chỉ cần có kết quả là đã hoàn thành, vậy là được. Về phần quá trình, cá mặn cũng không để ý.

Ninh Tiểu Ngư ngáp một cái, nhìn thời gian trên di động.

Cô đại khái là ngủ khoảng chừng nửa tiếng. Hiện tại chưa đến 10 giờ sáng.

Cô không muốn quay về nhanh như vậy, cho nên ở lại trong hoa viên thêm chốc lát nữa, kiểm tra hoa hoa cỏ cỏ trong vườn, sau khi xác nhận tất cả tụi nó đều đã được chăm sóc tốt rồi mới xách theo bình tưới rỗng về “Nhà bạn tốt”.

Lúc cô vào đến phòng khách, đám người Ninh Du Vi đang ngồi ở sô pha vừa đánh bài vừa uống trà sữa, trông vừa nhàn nhã lại vui vẻ.

Thấy cô trở về, cái đuôi nhỏ của Ninh Du Vi, là một diễn viên tuyến 2 Mộc Gia Gia nói, “Làm việc vất vả thật đó.” Nói xong, cô ta liền chuyển chủ đề, cố tình nịnh bợ nói, “Nhưng Vi Vi thì không phải thế, ‘đồng hữu nghị’ của Vi Vi đều nhiều đến tiêu không hết.”

Ninh Du Vi qua một đợt chúc ngủ ngon, một đợt chào buổi sáng, bây giờ trên người có tới 12 “đồng hữu nghị”. Buổi sáng cô ta và người khác cùng nhau hợp tác làm một bữa sáng, mỗi người bỏ ra chừng 2 đồng, cô ta vẫn còn dư chừng 10 đồng.

Giá bán đồ ăn vặt trong “Nhà bạn tốt” cũng khá rẻ, một hộp trà sữa bán 1 tệ bên ngoài, trong “Nhà bạn tốt” cũng chỉ có giá bằng một đồng hữu nghị.

Cho nên cô ta cực kỳ hào phóng mà mời ba người quan hệ thân thiết uống trà sữa.

Đến cả bộ bài này, cũng là cô ta bỏ 3 đồng ra mua.

Bây giờ trong tay Ninh Du Vi vẫn còn 3 đồng, mà cho dù không có đồng nào, Hứa Trình cũng sẽ mời cô ta ăn cơm, cho nên cô ta căn bản không cần đi ra ngoài lao động vất vả đổi lấy thù lao.

Ninh Du Vi che miệng thở dài, “Ninh lão sư làm việc xong rồi? Ninh lão sư cũng thật cực khổ, không cần biết là trong show hay ngoài show.”

Mộc Gia Gia vừa nghe lời này, liền biết có drama, cô ta cố ý lắm miệng hỏi một câu, “Vi Vi, ngoài show Ninh lão sư làm sao thế?”

【 Vi Vi của chúng ta thật lương thiện, còn tốn sức đi chú ý tuyến 18. 】

【 Nếu là mị, chắc chắn mị chẳng bao giờ quan tâm. 】

【 Vi Vi là tốt nhất, cần bảo vệ Vi Vi. 】

Ninh Du Vi khẽ cong khóe miệng, đang muốn mở miệng giải thích, khiến tất cả mọi người đều biết Ninh Tiểu Ngư đáng thương đến cỡ nào, thì ngay lúc đó Thẩm Ước Ước đang ngồi ở phía xa ôm một ly trà hoa cúc uống đột nhiên mở miệng nói, “Tiểu Ngư, cô lại lên hot search.”

Ninh Du Vi vừa mới nhếch mép lên lại phải thả xuống.

Lại lên hot search?

Không phải sáng nay Ninh Tiểu Ngư vừa mới lên hot search 1 lần rồi sao? Chẳng lẽ bây giờ lại lên tiếp?

Ninh Du Vi mở Weibo ra xem.

Quả nhiên, ở vị trí trên cao của bảng hot search, cô ta thấy được một tiêu đề chói mắt # Ninh Tiểu Ngư ngủ rồi #

Cái gì vậy? Thời buổi này, ngủ một giấc cũng có thể lên hot search?

Hay là, đây là hot search Ninh Tiểu Ngư tự mua cho mình? Không, cô ta nghèo như vậy, viện phí còn không có mà giao, đào đâu ra tiền mua hot search?

Vậy đã xảy ra chuyện gì?

Ninh Du Vi theo bản năng bấm vào đề mục này, sau đó cô thấy được một cái tên song song với tên của Ninh Tiểu Ngư ——

Lục Kinh Độ.

Đừng nói Ninh Du Vi thấy ngoài ý muốn, ngay cả bản thân Ninh Tiểu Ngư cũng ngạc nhiên.

Cô lại lên hot search?

Cô nhìn thoáng qua phòng live của mình.

Lúc này, phòng live của cô đã phá mốc 10 000 người. Tuy rằng không thể so được với phòng live hơn 1 000 000 của Ninh Du Vi, nhưng so với một ngày trước thì đã tốt hơn rất nhiều.

【 Chủ phòng là người có năng lực làm lơ Lục Kinh Độ đúng hong? Mộ danh mà đến. 】

【 Mộ danh mà đến. 】

【 Tính cách của chủ phòng này, yêu rồi yêu rồi. 】

【 Chủ phòng, đối với việc lần đầu tiên phòng live của mình phá 10 000, cô có suy nghĩ gì không? 】

Ninh Tiểu Ngư có thể có suy nghĩ gì?

Cô suy nghĩ gì cũng không có.

Cá mặn làm gì có tâm tư đi nghĩ tới nghĩ lui như vậy, có từng đó sức lực, cô còn không bằng đi ngủ thêm một giấc nữa.

-

Rất nhanh liền đến giữa trưa, buổi sáng Ninh Tiểu Ngư tưới cây, cho nên nhận được 3 đồng hữu nghị.

Vì thế, cô dùng 3 đồng hữu nghị này đổi lấy một hộp lẩu tự sôi.

Vừa buôn bán xong, túi quần cô lại rỗng tuếch.

Nghèo rớt mồng tơi, chính là dùng để miêu tả cô.

Ekip chương trình quy định khách mời sáng tối nhắn tin với nhau, nhưng với buổi trưa thì không có yêu cầu gì.

Đương nhiên, điều này không có nghĩa là buổi trưa khách mời không thể liên hệ với nhau, chẳng qua cho dù buổi trưa có nhắn gì thì cũng không được khen thưởng đồng hữu nghị.

Ninh Tiểu Ngư chờ lẩu tự sôi xong, Thẩm Ước Ước chủ động ngồi xuống bên cạnh cô, “Chào cậu.”

Ninh Tiểu Ngư đáp lại “Chào cậu.” Cô nhìn thoáng qua, phát hiện bữa trưa của Thẩm Ước Ước là salad rau.

Một bữa ăn kiêng ít calo.

Thẩm Ước Ước nói, “Đừng xem nó toàn là rau dưa như vậy, một đĩa này cũng mất của tớ 3 đồng.”

“Đắt thế?”

“Đúng đó.”

Tính cách hai người đều ôn hòa, rất nhanh đều trò chuyện rôm rả.

Ninh Tiểu Ngư để ý rằng bữa cơm này, Lục Kinh Độ lại không xuất hiện. Mặc dù cô nhìn quanh rất khéo, Thẩm Ước Ước cũng đoán được cô muốn tìm ai.

Cô nhẹ giọng giải thích nói, “Đừng nhìn, anh ấy không ăn thức ăn của phòng bếp, cứ đúng giờ, khách sạn 5 sao gần đây sẽ đưa cơm tới. Nghe nói, nấu ăn cho anh ấy bếp trưởng của khách sạn 5 sao đó, người bình thường mời cũng không được. Có tham gia hoạt động của show hay không còn tùy tâm tình của anh ấy. Cho dù là show này tiếp tục quay thêm một thời gian nữa mà anh ấy vẫn không muốn phối hợp, thì đạo diễn cũng sẽ không nói gì. Tóm lại, đạo diễn cho anh ấy tự do rất rộng.”

Ninh Tiểu Ngư chỉ cảm thấy tên này rất được.

Thật đúng là giống như suy đoán trước kia của cô, Lục Kinh Độ có đặc quyền trong show này. Đây chắc gọi là cái uy của người địa vị cao. Ngay cả đỉnh lưu Hứa Trình phỏng chừng cũng phải tự thấy thẹn mình không bằng người ta.

Tuổi của Thẩm Ước Ước cũng không lớn, thấy Ninh Tiểu Ngư ngồi bên cạnh mình, nhịn không được tò mò hỏi, “Cái đó…… Hai người thân nhau sao?”

Tuy rằng Thẩm Ước Ước không nói rõ là ai, nhưng Ninh Tiểu Ngư cũng đoán được ý của đối phương. Cô lắc đầu, “Không thân.”

Không biết tại sao, trực giác của Thẩm Ước Ước mách bảo rằng Ninh Tiểu Ngư đang nói thật.

Cô cười nói, “Vậy hai người đúng là có duyên phận.”

Hoa viên nhỏ đó thường chẳng có khách mời nào đến, thế mà hai người bọn họ lại đụng phải đối phương, lại còn cùng nhau lên hot search.

Kiểu vận khí như vậy, người bình thường có muốn cầu cũng cầu không được.

-

Sau khi ăn xong bữa trưa, Ninh Tiểu Ngư lại phải tiếp tục phấn đấu vì cơm chiều.

Ekip chương trình sẽ cho khách mời ba bốn ngày coi như thời gian để thích nghi, để mọi người quen biết lẫn nhau. Chờ sau ba bốn ngày này, đạo diễn sẽ bố trí thêm loại nhiệm vụ giúp các khách mời có thể tương tác với nhau nhiều hơn.

Đến lúc đó, cơ hội kiếm đồng hữu nghị đương nhiên sẽ càng nhiều.

Nhưng cá mặn thích kiểu nhiệm vụ của bây giờ hơn.

Không cần làm chung với người khác, cũng không cần tương tác với ai, có rất nhiều thời gian để lười biếng.

Nghĩ vậy, Ninh Tiểu Ngư lại đi tìm nhân viên công tác lãnh nhiệm vụ.

Tuy rằng buổi sáng đã đến hoa viên nhỏ, nhưng là buổi chiều cô vẫn muốn đi hoa viên nhỏ.

Buổi sáng tưới nước, buổi chiều có thể chăm hoa gì gì đó.

Nhiệm vụ của chương trình cũng không bất biến, thay đổi liên tục, hơn nữa khách mời cũng có thể đưa ra đề nghị thích hợp.

Hoa viên nhỏ đúng là một chỗ nhàn nhã thoải mái.

Nhưng vào lúc đi hỏi nhiệm vụ, cô mới biết nhiệm vụ ở vườn cây đã bị Ninh Du Vi nhận trước.

Rõ ràng trước đó Ninh Du Vi còn rất ghét phải làm nhiệm vụ, sao bay giờ lại tích cực như vậy?

Ninh Tiểu Ngư lười đi suy đoán tư duy của đối phương. Thực xui xẻo, các nhiệm vụ cũng đã bị người khác nhận hết, chỉ còn lại nhiệm vụ “Dọn dẹp vệ sinh”.

Ninh Tiểu Ngư sờ sờ mũi, hỏi, “Vậy dọn dẹp là dọn dẹp chỗ nào?”

Nhân viên công tác nhìn thoáng qua danh sách việc làm, nói, “Hồ bơi ở tầng cao nhất. Nhưng trước khi quay show cũng đã quét dọn một lần rồi, bây giờ cũng không có việc gì nặng nhọc, cô đi kiểm tra quầy đựng đồ, đóng hết cửa tủ là được.”

Ninh Tiểu Ngư không ngờ nhiệm vụ này lại nhẹ nhàng đến vậy. Loại chuyện tốt này sao cô có thể bỏ lỡ.

Hơn nữa nhiệm vụ này có thể thu được 6 đồng hữu nghị.

Cô vội vàng nhận việc.

Ninh Tiểu Ngư vui vẻ đi thang máy lên hồ bơi ở tâng cao nhất.

“Nhà bạn tốt” là một toà biệt thự 7 tầng sặc mùi tiền, không phải ekip chương trình cố ý dựng lên để làm show.

Nó trước nay vẫn luôn có chủ.

Nhưng bất động sản trên danh nghĩa của chủ nhân quá nhiều, hầu như không dùng đến nơi này.

Là vì đạo diễn cố ý mượn biệt thự của người đó để làm đại bản doanh cho show.

Đứng ở thang máy, nhìn tấm kính sáng đến độ có thể soi gương, Ninh Tiểu Ngư không được thốt ra cảm khái của một nhân loại ngốc ngếch điển hình, “Có tiền thật tốt.”

Nghĩ vậy, cô nhịn không được nhìn thoáng qua góc trên bên phải.

Hay lắm, giá trị yêu đương đã là 3. Đây là giá trị yêu đương sao?

Không.

Đây rõ ràng là tiền, tiền thật.

Kính coong một tiếng.

Tới tầng 7 rồi. Ninh Tiểu Ngư nhàn nhã đi về phía hồ.

Lúc này, trong tâm trí của Ninh Tiểu Ngư, bên trong không thể có người khác.

Nhưng cô vừa mới bước được một bước, liền nghe được tiếng nước lay động.

Giống như là có người đang bơi lội.

Cô theo bản năng nhìn về phía bể bơi cách chỗ mình đứng không xa.

Chỉ thấy trong bể bơi có một thân ảnh đang không ngừng quạt cánh tay, dáng người vừa đẹp vừa hoàn mỹ như mỹ nhân ngư nam.

Ninh Tiểu Ngư còn chưa kịp nhìn đến giây thứ hai, bên người cô liền vang lên giọng nói hưng phấn của hệ thống.

【 Thiếu nữ, người có thể khiến vạn người mê muội hét vang trời —— Lục Kinh Độ đang nhiệt tình bơi lội. Thực may mắn, bồ bây giờ, là kẻ đầu tiên, cũng là kẻ duy nhất có thể nhìn thấy hình ảnh đặc sắc này, có phải hạnh phúc lắm không? Có phải bất ngờ lắm không? Giờ đây, bồ có thể ——

A: Cao giọng thét chói tai: Hi, sau đó liền kêu anh ấy là ông xã

B: Si mê nhìn theo: Không tiếng động cảm thán dáng bơi lội mạnh mẽ quyến rũ của hắn.

C: Ghi chép trong nháy mắt: Phúc lợi độc nhất vô nhị như vậy, nếu bây giờ không chịu lấy di động ra chụp lại, để về sau nhấm nháp lại dư vị này, thì bồ đúng là có lỗi với bản thân! 】

_

Edit: Tiêu Tương Phi Tử • 潇湘妃子