Chương 3: Nhưng em vẫn yêu anh

Ninh Tiểu Ngư một người im ắng mà tới, một người im ắng mà đi, chỉ để lại người xem với vẻ mặt như vừa bị sét đánh, trợn mắt há mồm.

Trong mắt cô, hành động của mình thực ra vô cùng tầm thường. Đủ 10 phút rồi, nhiệm vụ hoàn thành, cô bèn dọn hạt dưa rời đi, chỉ đơn giản vậy thôi. Nhưng trong mắt người xem, có gì đó không dễ chịu lắm.

Giống như…… Bọn họ mong đợi thật lâu thật lâu, muốn nhìn đến một tình tiết đặc sắc nào đó, cuối cùng thì gì cũng không có.

Bọn họ cho rằng Ninh Tiểu Ngư là kỹ nữ có tâm cơ, tới phòng nghỉ chỉ vì muốn cọ nhiệt ảnh đế, kết quả, cô không hề làm theo những mà họ nghĩ.

Bọn họ cho rằng cô còn phải ngồi ở phòng nghỉ thật lâu, kết quả sau khi cắn xong hai túi hạt dưa, cô liền gọn gàng lưu loát mà rời đi, tựa như không hề lưu luyến nơi đó dù chỉ một chút.

Tóm lại, cổ khiến quý dị đoán không ra kịch bản sẽ là gì.

Tuyến 18 thời buổi này còn…... Còn rất cá tính?

Ninh Tiểu Ngư-còn-rất-cá-tính rời đi phòng nghỉ rồi, phát hiện hệ thống yêu đương không hề lên tiếng. Nhưng cô cũng hoàn toàn không để ý.

Cô cũng không biết rằng, hệ thống yêu đương vốn chỉ một lòng muốn gặm đường, kết quả một hột đường cũng không được gặm, chỉ gặm được một đống vỏ hạt dưa, hiện tại còn đang ngây ngốc mà hoài nghi nhân sinh.

Ninh Tiểu Ngư chú ý tới, sau khi hoàn thành một nhiệm vụ, phía trên bên phải giao diện có thêm một hàng chữ. Chỗ ấy trước kia vốn trống không, bây giờ hiện thị “Giá trị yêu đương 1”, không những thế, bên cạnh còn xuất hiện một icon bán hàng.

Vậy, bên trong cửa hàng sẽ có gì gì?

Cô không ngừng mặc niệm trong lòng “Tiền tiền tiền”, sau đó, vẻ mặt tràn ngập chờ mong mở cửa hàng ra.

Ồ hố.

Lúc này đây, hệ thống yêu đương đúng là không khiến cô thất vọng. Giá trị yêu đương thế mà có thể đổi thành vật mà cô cần kíp nhất. Nói vậy, viện phí của bố cô, hẳn là không cần lo nhiều nữa.

-

Cô cũng không biết, cô rời đi không lâu, người trong phòng nghỉ nghỉ ngơi nhanh chóng mở bừng mắt.

Đáy mắt hắn trấn tĩnh, căn bản không mấy buồn ngủ.

Người đàn ông trẻ tuổi đang dựa vào tường này, có ngoại hình ông trời thiên vị cho, mang hình tượng quý ông nho nhã, địa vị trong giới không mấy người có thể với tới được, cùng với muôn vàn fan nhiệt thành yêu thương.

Chúa sáng thế tựa hồ sủng ái vị ảnh đế này đến mức phá lệ, cho hắn rất nhiều thứ mà người khác muốn cầu cũng cầu không được. Chỉ là không mấy ai có thể nhận ra sự hờ hững cùng khinh mạn ẩn dưới tư thái không chỗ nào để chê kia.

Nắng chiều nhảy đến khóe mi, hắn rũ mắt hết sức, với trong lúc lơ đãng toát ra thái độ vô vị vạn sự đều không để tâm.

【 Ca ca nghỉ ngơi xong chưa? 】

【 Ca ca, vừa rồi có một tuyến 18 ở bên cạnh anh cắn! Hạt! Dưa! Cổ thế mà có thể chống đỡ được thịnh thế mỹ nhan của anh, không sinh ra ham muốn với anh! Nếu là em, em chắc chắn đã không nhịn được! 】

【 Tuyến 18 này đúng là ngầu, cắn hạt dưa không phát ra tẹo âm thanh nào! 】

【Hơn nữa, cổ thế mà cắn mụt đống hạt dưa luôn! 】

Lúc này, nhân viên công tác mới chậm trễ tới xin lỗi Lục Kinh Độ, “Ngại quá, bởi vì thiếu sót của ekip chương trình, thiết bị phát sóng trực tiếp của phòng này vẫn luôn hoạt động. Có phải đã ảnh hưởng đến ngài rồi không? Ngài thấy bây giờ ngài có cần đổi sang một phòng nghỉ khác không?”

Lục Kinh Độ từ nhảy từ cửa sổ lồi* xuống, hắn rất cao, nhìn sơ qua cũng đoán được phải 1m85 trở lên, dáng người tỉ lệ vàng, mỗi một bộ phận trên người đều đẹp đúng lúc đúng chỗ.

“Không cần.”

Ngay cả tiếng nói cũng mê người như tiếng ngọc thạch chạm nhau.

Trông thấy hắn muốn nhanh chóng ra khỏi phòng nghỉ, nhân viên công tác biết hắn còn chưa xem bình luận trên livestream, bèn cẩn thận nói “Vừa rồi lúc ngài nghỉ ngơi, có một khách mời cũng vào đây, nhưng cô ấy cũng chỉ ngồi trong phòng chừng 10 phút, sau đó liền rời đi, ngài có thấy khó chịu không?”

“Khách mời kia tên là……”

Lục Kinh Độ cười nhạt, “Không sao” nói xong, không chờ nhân viên công tác nói ra cái tên kia hắn đã ngay lập tức cất bước rời đi.

Đối với hắn mà nói, có biết tên đối phương hay không cũng không có gì khác nhau.

Dù sao, trong thế giới của hắn, chỉ có hai loại người, hắn, và người khác.

-

Sau khi Ninh Tiểu Ngư về phòng, liền vội vã lên giường nằm như một cái bánh cá mặn.

Thời gian lúc nằm chơi không đúng là trôi mau, rất nhanh đã đến giờ cơm chiều.

Có thể là bởi vì hôm nay là ngày đầu tiên quay show, cho nên ekip cố ý chuẩn bị bữa tối phong phú cho khách mời. Nói cách khác, tối nay khách mời không cần tự rửa rau nấu cơm, có thể ăn đồ ăn sẵn có, vừa ngon vừa đẹp.

Lúc Ninh Tiểu Ngư đến đại sảnh, một vài vị trí chính giữa đều đã bị chiếm. Đây là một chiếc bàn dài hình chữ nhật, mỗi bên ngồi được bảy người. Cả bàn tổng cộng có 14 chỗ, 12 người là dư dả.

Cô nhận ra, vị trí trung tâm còn trống, phỏng chừng là giữ lại cho vị ảnh đế nào đó. Còn chỗ đối diện vị trí đó đã bị Ninh Du Vi ngồi mất.

Là một thiên kim nhà giàu, trong loại hoàn cảnh xã giao như vậy cô ấy đúng thật như cá gặp nước.

Những người bên cạnh cô ấy đều xúm xít xung quanh, nhiệt tình cười cười nói nói.

Ninh Tiểu Ngư bước đến, tự mình ngồi vào chỗ xa nhất, không hề có ý muốn chen vào cuộc trò chuyện này.

【 Tuyến 18 này bị sợ xã hội hả! 】

【 Tui thấy được bóng dáng của bản thân trên người của tuyến 18 hhh. 】

【 Ha ha ha, cổ cũng đúng là tự giác thật, chủ động vào chỗ xa nhất. 】

Nếu Ninh Tiểu Ngư nhìn đến những bình luận đó, cô sẽ trả lời, không phải sợ xã hội, chỉ là cá mặn. Lười phải lăn lộn.

Đợi một hồi, đạo diễn mới lên tiếng nói, “Mọi người có thể bắt đầu ăn rồi, Lục ảnh đế có việc, sẽ không đến.”

Đã biết tối nay là lần đầu tiên các khách mời liên hoan, ảnh đế lại lần nữa làm cao vắng họp, người xem tràn đầy tiếc nuối. Phản ứng của các khách quý khác thì lại không đồng nhất.

Ninh Tiểu Ngư thật ra không có ý gì, hai lần cho người khác leo cây, không tham gia hoạt động tập thể, đây chắc là đặc quyền của người siêu lão làng. Dù sao thì người ta cũng là ảnh đế đang hot, thi thoảng tùy hứng một chút cũng không có vấn đề gì.

Làm một con cá mặn, cô một lòng đắm chìm trong mỹ thực, không có cách nào để tự kiềm chế chính mình.

Trong lúc đang ăn cơm, đạo diễn không quên nhắc nhở nói, “Đêm nay mọi người đừng quên gửi tin nhắn chúc ngủ ngon cho khách mời khác, theo lý thuyết, không bắt buộc mọi người phải gửi tin cho duy nhất một người trong suốt quá trình quay show, nhưng nếu làm vậy thì tình bạn của mọi người lại có vẻ plastic quá. Bởi vậy, cá nhân tôi kiến nghị mọi người có thể cố gắng gửi tin nhắn cho cùng một người trong ít nhất ba ngày, hơn nữa không khuyến khích mọi người gửi tin nhắn cho nhiều người cùng lúc. Rốt cuộc thì, cho dù là tình hữu nghị, nhưng một đoạn tình cảm có quá nhiều người thì cũng không hay.”

Lưu lượng tiểu sinh xinh đẹp Lăng Tử Cách cười nói, “Đạo diễn, con người của tôi hễ có tình cảm với ai thì sẽ rất dài lâu, đừng nói là ba ngày, trong thời gian thu show, tôi sẽ gửi tin nhắn cho một người duy nhất.”

Nói xong, hắn nhìn Ninh Du Vi chớp chớp mắt.

Ninh Du Vi đương nhiên không tỏ vẻ gì. Với hạng người như Lăng Tử Cách, cô đương nhiên coi thường.

Ninh Du Vi cô, một là không cần, hai là chỉ cần thứ tốt nhất.

Một diễn viên tuyến hai nào đó cũng cười nói, “Con người của tôi khá chung thủy, cũng thích tình cảm 1x1.”

【 Waooo, cho nên, tối nay ai sẽ gửi tin nhắn cho ai tarrrrr! 】

【 Có hơi tò mò. 】

【 Lăng Tử Cách chắc chắn là gửi tin nhắn cho Ninh Du Vi không sai đi đâu được, vậy người khác thì sao? 】

【 Hay là ca ca gửi tin nhắn cho Hứa Trình đi! Nếu ca ca gửi tin nhắn cho khách mời nữ, em sẽ ghen đó! 】

【 Lầu trên bình tĩnh, kết bạn qua show thôi. Trong giới này, có thêm một người bạn thì thêm một tầng quan hệ, không có gì không tốt. 】

Bữa cơm chiều này trôi qua một cách náo nhiệt như vậy.

Lúc ăn tối thì không có việc gì phát sinh, nhưng trong lúc về phòng, Ninh Tiểu Ngư “vừa khéo” đυ.ng phải Ninh Du Vi.

Lưu lượng có thể nuôi dưỡng con người, làm một nữ minh tinh nổi tiếng, Ninh Du Vi đẹp hơn so với ngày nhỏ không ít, hơn nữa khí chất cũng thay đổi rất nhiều.

Đuôi mắt đào hoa kế thừa từ mẹ cô ấy, cũng giống hệt như mẹ cô ấy, cao cao tại thượng, cả người mang theo vài phần tự phụ và kiêu ngạo của một người trong giới hào môn.

Nhìn thấy cô, Ninh Du Vi cong mắt cười, “Chị, nghe nói chị gần đây tài chính hơi khó khăn? Cần em cho chị mượn chút không?” Nói xong, cô ấy khẽ than thở, “Chị biết đó, mấy năm nay em kiếm được không ít tiền, hơn nữa bố cũng cực kỳ hào phóng với em, cho nên tiền tiêu vặt của em rất nhiều, tiêu không hết. Chỉ cần chị nói, bao nhiêu em cũng có.”

Người bố trong miệng Ninh Du Vi hiển nhiên là chỉ dượng của cô ấy.

Bố ruột của cô ấy, lúc này còn đang nằm trên giường bệnh, hôn mê bất tỉnh.

Ninh Tiểu Ngư tự thấy giữa mình và Ninh Du Vi đã sớm không sót lại bao nhiêu tình cảm, cô chỉ thuận miệng nói một câu “Không cần” rồi lập tức rời đi.

Phía sau truyền đến giọng Ninh Du Vi làm ra vẻ ngây thơ cảm khái, “Chị, chị không cần khách sáo với em làm gì.”

Ninh Tiểu Ngư hơi khựng chân, cũng không hề dừng lại.

Sau khi trở về phòng, Ninh Tiểu Ngư nhìn tờ giấy nhớ ghi số điện thoại của các khách mời mà ngây người.

Vì có thể nhận được thù lao cao ngất từ ekip, cô đương nhiên sẽ cố gắng hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao.

Chỉ là……

Nên nhắn tin cho ai đây?

【 Hệ thống yêu đương: Chuyện này còn cần hỏi sao? Đương nhiên là ảnh đế rồi! 】 thời cơ tốt như vậy, sao lại có thể không tương tác với ảnh đế chứ?

Hệ thống yêu đương đã lặn xuống nước lâu thật lâu đột nhiên lên tiếng. Vẻ mặt chờ mong.

Cho nên, bây giờ có phải lập tức có đường gặm rồi không!

Ninh Tiểu Ngư đương nhiên sẽ không làm theo lời hệ thống.

Ngoài nhiệm vụ ra, cô không muốn có bất cứ liên lụy gì với vị lão làng kia.

Cô cũng không chán sống, thích đi kiếm chuyện cho bản thân.

Rất nhanh chóng, cô đã chọn được người.

Người cô chọn là một diễn viên tuyến 3 khá khiêm tốn, đối phương tên là Thẩm Ước Ước.

《 Hi, người bạn của tôi 》 là một show kết bạn, nếu thật sự có thể ở ở đây thu hoạch được một đoạn tình cảm, có vẻ cũng không tồi?

Cô vào giới đã mấy năm, có hai ba người bạn tốt, nhưng cô thường ngày bận rộn kiếm tiền, giao tình đều khá nhạt.

Bia miệng của nữ diễn viên này trong giới không tệ, nghe nói nhân phẩm đáng tin cậy. Hơn nữa, Ninh Tiểu Ngư còn từng đu không ít phim người đó diễn. Nói thật, kỹ thuật diễn của đối phương không kém, dưới góc nhìn của Ninh Tiểu Ngư, diễn xuất của Thẩm Ước Ước còn khá hơn nhiều so với vị tiểu hoa nào đó. Nhưng cái số người ta như vậy, không bạo được.

Nhưng tuyến 3 so với tuyến 18, cách biệt không nhỏ.

Nghĩ vậy Ninh Tiểu Ngư nhanh chóng gửi cho người đó một tin nhắn “Ngủ ngon”.

Nhắn xong, Ninh Tiểu Ngư liền mặc kệ nhiệm vụ này. còn về việc tối nay cô có nhận lại được tin nhắn không, cô cũng không để trong lòng. Show giao lưu tự do, kiểu gì cũng sẽ có người không được chọn. Mà bây giờ những người không được chọn rất có thể sẽ bao gồm cô. Nhưng dù sao thì cá mặn vốn bao dung, không có gì to tát.

Có thể là trông thấy Ninh Tiểu Ngư thật sự không gửi tin nhắn chúc ngủ ngon cho ảnh đế, hệ thống yêu đương trầm cảm.

Nếu nó có thể nói ra, Ninh Tiểu Ngư lập tức sẽ biết ngay nó oán hận biết bao nhiêu.

Nó chỉ muốn cắn đường, đến tận bây giờ vẫn chưa gặm được gì. Hệ thống yêu đương tỏ vẻ, tôi quá khổ rồi.

Sau đó……

Rất mau, Ninh Tiểu Ngư đã nhận được nhiệm vụ yêu đương thứ hai.

【 Thiếu nữ, đêm khuya tĩnh lặng, đúng là cơ hội tốt để kéo gần khoảng cách với ảnh đế, hiện tại, bồ có thể nhắn tin cho ảnh đế, mượn này đi vào thế giới nội tâm mà ảnh đế không muốn để người khác biết. Bồ có thể nhắn ——

A: Honey, trái tim em đang dần dần đi lệch hướng

B: Đầu anh tối nay có hơi xanh

C: Honey, tuy rằng em chúc ngủ ngon người khác, nhưng em vẫn yêu anh 】

Ninh Tiểu Ngư:???

Đây là đồ khỉ gì?

Cá mặn mệt mỏi.

Hay là cứ hủy nó đi.

_

Minh họa cửa sổ lồi cho các bạn iu:Cá Mặn Sau Khi Làm Lơ Hệ Thống Yêu Đương Bạo Hồng Rồi - Chương 3: Nhưng em vẫn yêu anhEdit: Tiêu Tương Phi Tử • 潇湘妃子