Chương 15: Hưởng thụ cảm giác bạo hồng qua một đêm

Fan của Ninh Tiểu Ngư thân thiết gọi cô là “người đẹp ngủ say Tiểu Ngư”, đồng thời, bài nhạc thúc giục trẻ em dậy sớm tên 《 Rời giường 》 kia cũng theo đó mà hot lên.

Tác giả bài hát này có mơ cũng nghĩ không ra, một đoạn nhạc hắn tùy tay sáng tác lại thông qua cách này mà đến với cộng đồng mạng.

Khiến hắn cảm đây đúng là một chuyện vui khó mà tin được .

Không thể không nói, tác phẩm của mình được nhiều người biết đến, luôn là một việc có thể khiến người khác vui vẻ.

Lúc này đây, hắn cũng coi như mượn hot search hưởng ké hào quang của hai vị kia.

Hắn liền phát một Weibo, “Đây là lúc con trai tôi mới 4 tuổi, tôi vì muốn dỗ thằng bé rời giường nên viết ra, đến nay, con tôi cũng đã 8 tuổi rồi. Nhoáng cái đã qua 4 năm. Thật vui khi thấy mọi người thích bài hát này. ps: Lục ảnh đế đàn rất hay!”

【 Bài hát được viết để dỗ con trai 4 tuổi rời giường, đã tìm ra trọng điểm! 】

【 Cho nên, ảnh đế đàn bài này để dỗ người đẹp ngủ say rời giường, sao lại thấy hơi ngọt sủng ở đây nhỉ? 】

【 Gặm được rồi, gặm được rồi, dỗ người đẹp ngủ say như dỗ trẻ em. 】

【 Bài hát dậy sớm này lúc thì hoạt bát, lúc thì dịu dàng, tiết tấu tràn đầy yêu thương, phải download! 】

【 A a a, trông người đẹp ngủ say đẹp quá đi mất, dán dán người đẹp ngủ say. 】

Đương nhiên, giữa những bình luận thân thiện đó, cũng có khi xuất hiện mấy câu linh tinh như 【 Đừng mơ nữa 】, 【 Cười chết, nghĩ vậy mà cũng nghĩ được, sao không đi làm biên kịch luôn đi 】, 【Mấy người là con giun trong bụng ảnh đế sao? 】. Nhưng phần lớn giang cư mận đều không thèm để ý.

Còn về Ninh Tiểu Ngư, cô căn bản không hề biết chuyện này, sau khi toàn bộ khách mời đã biểu diễn hết, cô liền trở về phòng nghỉ ngơi, đến hot search cũng lười đi xem.

-

Lục Kinh Độ đàn xong hai đoạn nhạc, tám vị khách mời còn lại cũng lần lượt thể hiện tài năng của mình..

Mộc Gia Gia biểu diễn mấy động tác thể thao yêu cầu trình độ cao, Thẩm Ước Ước nhẹ nhàng hát một bản tình ca, Hứa Trình kể một câu chuyện cười, tiết mục của Hi Nhụy cũng gần giống với Ninh Du Vi, là khiêu vũ.

Nhưng Ninh Du Vi múa ba lê, còn Hi Nhụy lại biểu diễn điệu múa dân tộc, mỗi người có một kiểu riêng, cũng không có ai so sánh hai người với nhau.

Mấy khách mời còn lại cũng rất nghiêm túc trổ tài.

Đáng tiếc có Ninh Tiểu Ngư như “châu ngọc” phía trước, tiết mục của những người khác không thu hút người xem như của cô.

Ninh Tiểu Ngư lúc này đã trở thành người thắng cuộc lớn nhất trong nhiệm vụ kết bạn, chẳng những lên được hot search, còn tăng thêm không ít fan, lại thêm một danh hiệu “người đẹp ngủ say”.

Phải biết rằng, mọi người hầu như ai cũng nghe truyện cổ tích từ nhỏ mà lớn lên, đối với nhân vật cổ tích đều mang thêm bộ lọc.

(Mang thêm bộ lọc, nghĩa là khi nhìn ai đó sẽ tự động bỏ qua khuyết điểm của họ, giống như bộ lọc trên app chụp ảnh)

Ninh Tiểu Ngư sau khi nhận được nickname “người đẹp ngủ say”, người xem cũng tự nguyện lắp thêm bộ lọc đối với cô.

-

Ngày hôm sau, lúc Ninh Tiểu Ngư đang ăn sáng ở phòng ăn, Thẩm Ước Ước mặt mày hưng phấn cầm một tô salad rau ngồi xuống cạnh cô.

Ninh Tiểu Ngư nhìn thoáng qua đồ ăn của cô ấy, “Mới đầu ngày, cậu chỉ ăn có một chút vậy?”

Thẩm Ước Ước xua xua tay, Hôm qua ăn quá nhiều dầu mỡ rồi, bây giờ ăn thanh đạm detox một chút.” Nói xong, cô mặt mày tò mò nhìn Ninh Tiểu Ngư nói, “Tiểu Ngư, cậu biết không, đạo diễn Cung hình như đang nghỉ phép với người nhà ở đây.”

Đạo diễn Cung.

Phàm là người lăn lộn trong giới giải trí, không có ai chưa từng nghe qua cái tên này.

Nam đạo diễn duy nhất trong nước đạt được giải Oscar, tài hoa hơn người, quan trọng nhất là, hắn vẫn còn rất trẻ, tương lai sáng ngời. Nói không chừng, sắp tới còn có thể nhận giải thêm lần nữa?

“Anh ấy dạo này đang chuẩn bị cho bộ điện ảnh tiếp theo, nam nữ còn chưa xác định. Trong giới không biết có bao nhiêu người bắt đầu ngo ngoe rục rịch.”

Ninh Tiểu Ngư ừm một tiếng. Diễn vai quần chúng, bình thường nếu không phải là tiểu cung nữ thì là cũng là trợ lý nhỏ, dù sao mấy chuyện như này cũng chẳng liên quan gì đến cô.

Lần duy nhất đóng vai nữ chính của cô cũng xuất phát từ hình phạt nhiệm vụ do hệ thống yêu đương đưa ra.

Trong cái nhìn của Ninh Tiểu Ngư, tiền thù lao vai nữ chính cao, đãi ngộ cũng tốt, nhưng đồng thời cũng gánh vác trên vai không ít áp lực.

So sánh hai cái, Ninh Tiểu Ngư vẫn hợp diễn vai phụ hơn, ít suất diễn, ít áp lực, ít trách nhiệm. Vô cùng tương thích với cô.

Ý chí chiến đấu của Thẩm Ước Ước sục sôi, “Vừa khéo bây giờ anh ấy cũng ở sơn trang suối nước nóng, nếu có thể nhân cơ hội này để anh ấy quen mặt, cho dù không nhận được vai nữ chính, thì nhận một vai nữ phụ cũng có thể lấy thêm điểm cộng. Nói gì thì nói, hai ngày này chúng ta năng động lên một chút, chỉ có lợi chứ không có hại.”

Ninh Tiểu Ngư cổ vũ Thẩm Ước Ước, “Cậu sẽ làm được.”

Thẩm Ước Ước lặng lẽ kiến nghị, “Hay là hôm nay chúng ta đi dạo loanh quanh một lát, có khi lại gặp được đạo diễn Cung không biết chưng?”

Thẩm Ước Ước từ trước đến nay là người thuộc phái hành động, muốn cái gì đều sẽ nỗ lực đi tranh giành Mặc dù chỉ tranh giành một vai phụ trong movie của đạo diễn Cung, cô ấy cũng sẽ cố gắng hết sức.

Ninh Tiểu Ngư không giống cô ấy. Bởi vì chuyện của bố, cô có hơi mâu thuẫn với hai từ “nỗ lực” này. cô sợ chính mình sẽ trở nên như ông ấy, liều mạng đánh đổi cũng chỉ là công dã tràng.

Nghe thấy kiến nghị này, Ninh Tiểu Ngư không chút nghĩ ngợi đã phủ quyết. Có sức lực đó, làm gì mà không được? Một hai phải đi chặn đường người khác? Hơn nữa có chặn được không cũng là một vấn đề.

Ninh Tiểu Ngư ăn một thìa cháo hải sản, chân thành nói, “Đạo diễn Cung tuy rằng năm nay mới 26 tuổi, nhưng là hắn đã kết hôn được 3 năm, nếu hắn khách du lịch, vậy chắc là tới cùng vợ con, cậu đi chặn đường hắn hắn, nếu để vợ hắn hiểu lầm thì làm sao bây giờ?”

Thẩm Ước Ước nghe vậy, vẻ mặt như suy tư điều gì.

Điều này cũng đúng là nan giải.

Nếu người ta là khách du lịch, hẳn là muốn đi nghỉ dưỡng, không muốn nói chuyện công việc. Nếu là vì công việc mà đi chặn đường hắn, nói không chừng sẽ bị người ta thấy phản cảm.

Vì thế, Thẩm Ước Ước chỉ có thể tạm thời bỏ suy nghĩ này đi.

-

Chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi, tin đạo diễn Cung nghỉ ngơi ở đây đã lan truyền khắp sơn trang suối nước nóng.

Có thể là biết được sức hút của đạo diễn Cung đối với hầu hết cái diễn viên, đến chiều, tổ chương trình liền bố trí nhiệm vụ bạn bè hôm nay, vừa khéo có liên quan đến diễn kịch.

Đạo diễn cười tủm tỉm nói, “Tình bạn như thế nào mới có thể lâu dài? Tất nhiên là hai người cùng chung chí hướng, có cùng sở thích chung.

Đồng thời, chúng ta cũng thấy được ưu điểm trên người đối phương, ca ngợi đối phương, như vậy, tình bạn mới có thể thiên trường địa cửu.

Trong 12 vị khách mời của《 Hi, người bạn của tôi 》, trừ bỏ Thạch Triều là đạo diễn, Kỷ Chương là người mẫu, còn các vị khách mời còn lại đều là diễn viên,

Giữa diễn viên với nhau, hẳn là có không ít đề tài chung, đồng thời, mọi người còn có thể trao đổi giao lưu kinh nghiệm đóng phim và những điều mà mình tâm đắc.

Hôm nay, chúng tôi tuyên bố chọn ra hai nhân vật. Mời mọi người dùng cách hiểu của mình về nhân vật này, diễn một vở diễn ngắn.”

Rất nhanh, trên tay mỗi vị khách mời đều được chuyền đến 1 tờ giấy.

Nội dung mà các khách nữ nhận được giống nhau, nội dung mà các khách nam nhận được cũng giống nhau.

Mười lăm phút lúc sau, đạo diễn mở miệng nói, “Ai muốn thử trước?”

Ninh Tiểu Ngư cúi đầu nhìn tờ giấy trên tay.

【 Bạn là một người có siêu năng lực, siêu năng lực là khai phá sức mạnh của não bộ. Điều này cũng có nghĩa là, chỉ số thông minh của bạn cao hơn rất nhiều so với người thường. Xin hãy diễn tả sinh hoạt hằng ngày của bạn. 】

Không có số tuổi, không có nghề nghiệp, không có bối cảnh.

Chỉ có một đề mở là sinh hoạt hằng ngày.

Đổi một cách nhìn nhận, nhân vật này còn cần diễn viên tự mình thiết lập thêm rất nhiều chi tiết.

Mới nhìn thì cảm thấy đơn giản, nhưng ngẫm kỹ, muốn diễn nhân vật này cho tốt , cũng không dễ dàng.

Nếu không tốt, thêm vào những tính cách không phù hợp, rất có thể sẽ khiến người xem khó chịu.

Hi Nhụy là người biểu diễn đầu tiên.

Thân là một diễn viên lão làng, cô ấy cũng có cái nhìn riêng của mình về nhân vật.

Cô lộc cộc dẫm lên giày cao gót, mặt mày xinh đẹp, biểu cảm cao lãnh. Tay phải cô hơi nắm, giống như đang gọi điện thoại, ngữ khí nghiêm nghị, "Năng lực X đưa đến phòng thí nghiệm của tôi nhanh nhất có thể, số liệu trong báo cáo kiểm tra đo lường trước đó, tôi mong là có thể nhìn thấy trước khi quay trở lại làm thực nghiệm.”

【 Hiểu rồi, Hi Nhụy diễn một người phụ nữ thông minh làm nghiên cứu khoa học! 】

【 Không hổ là chị Nhụy Nhụy, đúng là rất biết diễn. Tác phong cứng rắn mạnh mẽ, lời ít ý nhiều, phong thái tinh anh đánh trực diện vào người xem. 】

【 Năng lượng X, bối cảnh cũng là giả tưởng, không phải xã hội tương lai, mà là ở vũ trụ. 】

Hi Nhụy diễn xong, các khách mời khác đều vỗ tay cổ vũ. Không thể không nói, diễn xuất của Hi Nhụy rất tốt, tiết mục vừa rồi cũng rất đáng xem.

Thẩm Ước Ước nhất thời có hơi hối hận, sớm biết vậy cô sẽ là người biểu diễn đầu tiên.

Thiết lập nhân vật của cô, trùng hợp là giống hệt với Hi Nhụy! Nếu Hi Nhụy đã diễn qua, vậy cô đương nhiên không thể diễn tương tự như vậy.

Người thứ hai lên sân khấu là Mộc Gia Gia.

Cô ấy ngồi ở trên ghế, mặt mày ngơ ngẩn nhìn về phía trước, ngón tay đánh đánh gì đó trong không khí.

Một lát sau, cô mờ mịt nghiêng đầu, vẻ mặt ngây ngốc nói, “Ăn cơm? Ồ.”

Cô làm ra vẻ đẩy gọng kính, sau đó, hai tay cô rất cẩn thận nhận lấy chiếc chén.

Cơm nước xong, ngay khi nhắc tới lĩnh vực chuyên nghiệp của mình, bộ dáng e dè cẩn thận của cô ấy hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại tự tin, “Tôi đã phá giải khoá an toàn của đối phương, hơn nữa đã xoá hết dấu vết.”

【 Đại lão hacker - mắc chứng sợ xã hội - không có năng lực tự sinh hoạt? 】

【Emmm, thực ra Mộc Gia Gia diễn không tồi, nhưng thiết lập nhân vật này không có cảm giác nhà khoa học. 】

【 Hơn nữa cô ấy tự thiết lập cho nhân vật của mình mang mắt kính? Cảm giác cô ấy không thích hợp mang mắt kính lắm. 】

Người thứ ba lên sân khấu là Ninh Du Vi.

Sau khi lên sân khấu, ngón tay cô ấy cong nhẹ, đứng thẳng tắp, hai tay như đang nắm chặt microphone.

Giờ phút này, hai mắt cô ấy sáng lấp lánh, đáy mắt lấp lánh ngấn lệ.

Trên gương mặt xinh đẹp treo nụ cười kích động hạnh phúc.

“Thực vinh hạnh, tôi được sinh ra và lớn lên ở đây. Lúc này, tôi thật quá may mắn có thể nhận được cúp thưởng khoa học kỹ thuật chất lượng cao này, đây không chỉ là tự hào của một mình tôi, mà là thành quả của cả đội chúng tôi.

Tương lai sau này, tôi sẽ không quên sơ tâm, nhớ kỹ sứ mệnh, toàn tâm hướng đến sự nghiệp khoa học kỹ thuật. Mỗi một giọt mồ hôi tôi rơi đều là cho mảnh đất thân yêu này, luôn luôn cố gắng cho đến hơi thở cuối cùng.

Nơi đây là nơi mà tôi yêu sâu sắc. Cuối cùng, cảm ơn tất cả mọi người!”

【 Đã hiểu, Vi Vi diễn cảnh nhân viên nghiên cứu nhận thưởng. 】

【 A a a, Vi Vi quá lừa tình, nước mắt tui sắp rơi xuống rồi. 】

【 Ai lại không yêu mảnh đất này? Nếu siêu năng lực của tôi là khai phá năng lưc của não bộ, tôi cũng sẽ vì đất nước này mà cống hiến một phần sức lực của mình! 】

Có thể nói, diễn xuất của Ninh Du Vi bình thường, nhưng cô ấy tương đối may mắn.

Chẳng qua, tiết mục của cô ấy có một lỗ hổng, đó là đề bài yêu cầu “diễn tả cuộc sống hằng ngày”.

Nhưng trong hiện thực, một nhân viên nghiên cứu, cũng không thể nào coi việc lĩnh thưởng là một việc hằng ngày?

Nhà khoa học có đẳng cấp đến cỡ nào, cũng không có khả năng ngày nào cũng nhận thưởng.

Cái này không thực tế.

Thẩm Ước Ước chống cằm, nhẹ giọng nói bên tai Ninh Tiểu Ngư, “Lấy lòng người xem, loè thiên hạ.”

Lúc này, chỉ còn ba người chưa biểu diễn.

Thẩm Ước Ước đυ.ng xe với Hi Nhụy, trước mắt chưa có ý tưởng tốt hơn, một nữ diễn viên khác là Diêu Liên trông có vẻ cũng không có ý muốn diễn.

Không còn cách nào khác, Ninh Tiểu Ngư đành lên trước.

Chỉ thấy cô nằm trên sô pha, nhắm mắt, hai tay gác ở thành ghế.

Vài giây lúc sau, cô hé miệng, ừng ực ừng ực, giống như uống được gì đó rất thú vị.

Uống xong, vẻ mặt cô cảm khái, “Ngon thật.”

Tiếp theo, cô lại nói, “Người máy số 3, gội đầu cho ta. Số 4, quét dọn vệ sinh, số 5, ta muốn ăn pizza sầu riêng, đúng rồi, làm thêm cho tôi bánh kem ngàn lớp. Số 6, lại đây tám nhảm với ta một chút.”

【 Đờ mờ, đờ mờ, đờ mờ! 】

【 Nói thật, tôi khi còn nhỏ cũng từng nghĩ tới cảnh tượng như vậy. 】

【 Chuyện gì cũng để người máy làm, chính mình chỉ cần nằm hưởng thụ là được. Đây là cuộc sống trong mơ của mị. 】

【 Ý là, siêu năng lực khai phá sức mạnh não bộ, được dùng nghiên cứu phát minh người máy, nâng cao chất lượng sinh hoạt? 】

【 Tuy rằng giả thiết không quá cao thượng, nhưng rất gần với tâm ý của tui……】

【Chị géi hay lắm, tôi phải khen, trong nhà thế mà có nhiều người máy như vậy, chỉ phục vụ một mình chị. Tôi đây có một vấn đề, có người máy nào chuyên môn phục vụ cho người người trưởng thành, khụ khụ, chính là kiểu…… Mấy người hiểu mà. 】

【 Đến gội đầu cũng có, kiểu đó có thể không có sao? Đầu chó.jpg】

【 Những phát minh cũng coi như là phục vụ người dân! Giải phóng sức lao động! Cho con người có thể có một cuộc sống tốt hơn! 】

Ninh Tiểu Ngư kết thúc, Thẩm Ước Ước mặt mày bội phục nhìn cô, “Sao cậu nghĩ đến điều đó hay vậy?”

Ý tưởng này thực sự mới lạ, hơn nữa phù hợp với tâm lý của hầu hết người xem.

Ai không từng ảo tưởng một xã hội với trình độ khoa học kỹ thuật phát triển cao đến mức, tất cả mọi việc đều giao cho người máy làm?

Ngay cả chính cô cũng đã có suy nghị như vậy. Có thể để người máy làm việc, chính mình còn phải cực khổ làm gì?

Ninh Tiểu Ngư ồ một tiếng, “Tớ thường xuyên nghĩ như vậy. Vừa hay hôm nay có thể dùng đến, nên cứ thế mà diễn.”

Thẩm Ước Ước:…… Chụy em, cũng không cần thành thật đến vậy ha.

Sau Ninh Tiểu Ngư, tiết mục của Thẩm Ước Ước và Diêu Liên đều khá bình thường, không gây ra được bao nhiêu bọt nước.

Lúc Thẩm Ước Ước xuống sân khấu, vẫn còn tiếc nuối cô không phải là người diễn đầu tiên.

Ninh Tiểu Ngư an ủi cô ấy, “Về sau còn có cơ hội.”

Đến lượt khách nam biểu diễn, đạo diễn đột nhiên nói, “Đến giờ cơm rồi, khách mời nam đợi đến ngày mai rồi hẵng tiếp tục.”

Ninh Tiểu Ngư vừa nhìn đồng hồ, lúc này mới phát hiện đã đến lúc nên ăn cơm tối, thảo nào cô đói đến mức bụng biểu tình lục bục.

Bữa tối hôm nay cho các khách mời là buffet hải sản

Sơn trang trong suối nước nóng không thiếu hải sản tươi. Ninh Tiểu Ngư đi qua từng bàn, trên mặt bàn bày các loại tôm hùm, sò biển, bạch tuộc, cá …... Đương nhiên, cũng có các món chính khác, không lo ăn không đủ no bụng.

Lúc Ninh Tiểu Ngư đang chọn mỗi thứ một ít, Thẩm Ước Ước đột nhiên thì thầm bên tai, “Tớ cảm thấy không đúng lắm.”

Ninh Tiểu Ngư ờ một tiếng, “Không đúng chỗ nào?”

“Có những lúc quay show, khách mời phải quay một mạch 8 9 tiếng là chuyện thường, kết quả hôm nay khách nữ mới biểu diễn được bao lâu đâu? Cũng chỉ mới hơn 3 giờ đồng hồ, đạo diễn liền cho chúng ta ăn tối?”

Ninh Tiểu Ngư thật ra không nghĩ nhiều đến vậy. Chủ yếu làdo cô lười đi đoán dụng ý của tổ chương trình.

Đoán hay không đoán cũng không có gì khác nhau, dù sao thì người ta có suy nghĩ gì, mình sớm muộn cũng sẽ biết, không nên mất sức về chuyện này.

Cô thuận miệng đáp, “Đạo diễn từng show không giống nhau, đạo diễn cho chúng ta ăn tối đúng giờ không tốt sao? Ăn không đúng bữa rất nguy hại đến sức khỏe!”

Thẩm Ước Ước há miệng thở dốc, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng không nói. Cô dằn xuống suy đoán của mình, cười nói, “Cậu nói rất đúng, ăn uống đúng bữa, ekip chương trình đúng là tốt bụng.”

Ninh Tiểu Ngư hai tay cầm hai cái đĩa đầy ắp, cô vừa mới chuẩn bị tìm chỗ ngồi chung với Thẩm Ước Ước, bên tai cô đột nhiên vang lên âm thanh vội vã của hệ thống yêu đương.

Mỗi lần hệ thống yêu đương xuất hiện kiểu giọng này, chẳng có chuyện gì tốt.

Sự thật chứng minh, Ninh Tiểu Ngư không đoán sai.

Giây tiếp theo, hệ thống yêu đương nhanh chóng nói, 【 Thiếu nữ, thiên kim tỏ tình với ảnh đế không thành, tính tình càng thêm cố chấp, cô ấy lẻn vào phòng bếp, thừa dịp nhân viên công tác trong phòng bếp không chú ý, bỏ thuốc trợ hứng vào rượu.

Giờ phút này, cô ấy đang cầm chai rượu, chắn đường ảnh đế, mời anh ấy cùng cổ làm một ly.

Thiên kim yêu thầm ảnh đế nhiều năm, lần ra tay này sẽ xả thân vì kế hoạch, lượng thuốc trong rượu không ít, hơn nữa, trước đó cô ấy vì muốn ấp ủ dũng khí cho chính mình, đã uống không, trong người mang men say, cô lợi dụng thân phận em gái của bạn bè từ nhỏ, mời ảnh đế uống một ly rượu, chuẩn bị hạ độc thủ với ảnh đế.

Chú ý!! Chú ý!! Chú ý!!

Vì bảo vệ sự trong sạch ảnh đế, lúc này, bồ có thể ——

A: Tiến lên, đoạt lấy ly rượu, tự mình một ngụm uống hết! ( thiếu nữ đừng sợ, trừ một chút khó chịu bên ngoài, không có tác dụng phụ khác )

B: Tiến lên, trà xanh bạch liên hoa tuyên bố chủ quyền, “Ca ca không bao giờ uống rượu”.

C: Lợi dụng đầu óc linh hoạt của mình, hoàn mỹ giúp ảnh đế giải quyết chuyện phiền phức này! 】

Ninh Tiểu Ngư nhìn mấy lựa chọn, lâm vào trầm tư.

Cô hỏi ra nghi vấn mà mình đã có từ rất lâu.

“Ảnh đế tại sao lại luôn gặp chuyện vậy?”

Nếu như cô không ký kết với hệ thống, thế ảnh đế sẽ ra thế nào?

Hay là, đó đều là những chuyện mà hệ thống yêu đương cố ý làm ra?

Nếu là chuyện do hệ thống yêu đương làm, vậy ảnh đế đúng là quá thảm.

Nếu biết suy nghĩ của Ninh Tiểu Ngư, hệ thống yêu đương nhất định sẽ hô to oan uổng, nó nếu có thể cố ý làm ra nhiều chuyện như vậy, vậy nó sẽ không phải là một hệ thống chỉ một lòng gặm đường lại bị ép gặm phải mấy cục đường kỳ quái!

Nó sẽ hèn mọn như thế này hay sao?

Nghe được câu hỏi của Ninh Tiểu Ngư, hệ thống yêu đương đột nhiên gửi một đoạn video cho Ninh Tiểu Ngư t.

Hình ảnh rất nhiều, cũng rất hỗn độn.

Nhưng trên thực tế, thời gian Ninh Tiểu Ngư cần để tiêu hóa những hình ảnh đó cũng không lâu.

Lúc tỉnh táo lại, cô hơi mờ mịt chớp chớp mắt.

“Cho nên, tôi là một nữ phụ bia đỡ đạn trong một quyển tiểu thuyết, bởi vì không trả nổi viện phí cho bố, cuối cùng khốn cùng thất vọng, cùng bố lưu lạc đầu đường xó chợ, cuối cùng, kết thúc nghèo túng? Mà ảnh đế sẽ bị fan cuồng gây thương tích, cả đời tàn tật, rời khỏi show 《 Hi, người bạn của tôi 》, sau đó giải nghệ?”

【 Hệ thống yêu đương: Đúng! 】

Cá mặn Ninh Tiểu Ngư đột nhiên ưỡn thẳng ngực, lấy tinh thần “Cmn, tuy ta chưa bao giờ diễn nữ chính, nhưng ta là vai chính duy nhất trong cuộc đời của mình, nữ phụ bia đỡ đạn là ở đâu ra! Cuộc đời của chính ta, ta không làm nữ phụ cho người khác!”

【 Hệ thống yêu đương: Thiếu nữ, bồ có suy nghĩ tranh làm nữ chính này là tốt! Xông lên đi! Tràn ngập ý chí chiến đấu, giải cứu ảnh đế, đạt được sự sủng ái của ảnh đế, hưởng thụ cảm giác bạo hồng qua một đêm, bồ nhất định sẽ làm được! 】

Ninh Tiểu Ngư:…… Rất cảm ơn ngài, không có lúc nào không thúc giục người khác làm nhiệm vụ! Chu Bát Bì cũng không cần mẫn bằng mi!

(Chu Bát Bì là một người điển hình của câu “vắt cổ chày ra nước”, vì muốn những người làm công của mình làm việc sớm hơn mà nửa đêm thức dậy bắt chước tiếng gà gáy (trong khế ước quy định lúc gà gáy thì làm viêc, lúc hoàng hôn mới được nghỉ ngơi) )

_

Edit: Tiêu Tương Phi Tử • 潇湘妃子