Chương 12: Chỉ là quần chúng ăn dưa

Sau khi Ninh Tiểu Ngư đến bệnh viện kiểm tra thêm một lần nữa, bác sĩ đưa ra kết luận: Không có trở ngại gì.

Cùng là lăn từ trên sườn núi xuống, nhưng chịu thương tổn nặng chừng nào thì cũng tùy người.

Có người có thể sẽ do đó mà bán thân bất toại, có người có thể sẽ do đó mà bỏ mạng.

Bác sĩ nhìn thấy kết quả kiểm tra của Ninh Tiểu Ngư cũng không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy vận khí của cô không tồi, cũng có khả năng là tư thế lúc ngã xuống khá an toàn, cho nên chỉ bị trật khớp.

Người xem cũng đã đoán trước được điều này, nhưng lúc nghe được kết luận cuối cùng, bọn họ vẫn là nhịn không được mặt mày thổn thức.

Nghĩ đến đủ loại biểu cảm của Ninh Tiểu Ngư ở chân dốc, fan chân thành của cô không nhịn được trêu chọc ngay trong phòng live.

【 Cười chết, trong nhận thức của Tiểu Ngư, sức hút của ảnh đế thậm chí còn kém hơn một cái bánh, bông, lan. 】

【 Tiểu Ngư: Hở? Ảnh đế là cái gì? Có thể ăn được sao? 】

【 Lục Kinh Độ mà bạn gái tui chớt mê chớt mệt ở chỗ Tiểu Ngư lại không nhận được một cái liếc mắt! Tui thích điều này! 】

【 Quần chúng bày tỏ, cảnh tượng thú vị như vậy, thêm nữa đi thêm nữa đi. 】

Vì chắc chắn, đạo diễn vẫn cho Ninh Tiểu Ngư nằm viện một ngày.

Trong lúc Ninh Tiểu Ngư nằm viện, trong phòng bệnh cực kỳ náo nhiệt.

Đầu tiên là Thẩm Ước Ước đến đây thăm cô.

Thẩm Ước Ước vừa vào đã sợ hãi nói, “Tiểu Ngư, cậu biết không, lúc nãy cậu khiến tớ sợ suýt chết.” Cô trơ mắt nhìn Ninh Tiểu Ngư làm việc đạo nghĩa không hề chùn bước mà ôm Lục Kinh Độ lăn xuống triền núi, kiểu đả kích trực diện như vậy, thực sự không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả được.

Nếu Ninh Tiểu Ngư chỉ chậm hơn một chút, hành động cũng không quả quyết như vậy, thế thì sau đó sẽ xảy ra chuyện gì đúng là khó nói.

Dẫu sao thì, sasaeng fan kia nhìn qua quả thực đã phát điên rồi.

Ninh Tiểu Ngư trấn an nói, “Giờ không phải là đã không có việc gì rồi sao?”

Thẩm Ước Ước trợn trắng mắt, “Nếu có việc gì thì bây giờ cậu còn thong thả mà nằm đây à?”

Nhưng trong lòng Thẩm Ước Ước rất bội phục Ninh Tiểu Ngư. Nếu đổi lại là cô, có lẽ cô không phải là kiểu như Ninh Tiểu Ngư vì cứu người, can đảm thẳng tiến không lùi.

Nói cho cùng, Ninh Tiểu Ngư xứng đáng nhận được lời hứa rất có trọng lượng kia của Lục Kinh Độ.

Đoạn live sau khi Ninh Tiểu Ngư ngã xuống, cô cũng có xem.

Nghe thấy yêu cầu của Ninh Tiểu Ngư chỉ là nhờ Lục Kinh Độ lấy giúp cô ấy một cái bánh cupcake, vẻ mặt Thẩm Ước Ước cũng dở khóc dở cười.

Sau đó, cô lại tiếp tục nói đến sasaeng fan kia với Ninh Tiểu Ngư, “Cô ta ra tay không thành liền bỏ chạy, nhưng không lâu sau khi cậu nằm viện đã bị bắt được. Nghe nói người này có bệnh tâm thần nghiêm trọng, đôi khi cô ta còn sẽ ảo tưởng mình chính là vợ của ảnh đế. Cũng không biết cô ta sẽ bị phạt như thế nào.”

Đáng tiếc, đối phương có bệnh tâm thần, khi phán tội có thể sẽ nhẹ hơn không ít.

Những chuyện đó, một chút cũng không cần Ninh Tiểu Ngư bận tâm.

Mà đoàn đội luật sư của Lục Kinh Độ cũng rất vui lòng phân ưu giải nạn cho hắn.

Hai người hàn huyên trong chốc lát, Thẩm Ước Ước nhịn không được trêu chọc, “Mị lực tràn trề của ảnh đế, dường như ở chỗ cậu lại không phát huy tác dụng được.”

Nói thật, ảnh đế khi ấy cho dù cả người nhếch nhác nhưng vẫn tuấn tú thanh lịch, rất có sức hấp dẫn.

Thẩm Ước Ước thừa nhận, cho dù cô đã quen nhìn trai đẹp trong giới giải trí cũng có hơi không chống đỡ nổi.

Cho dù không dán dán lên người đối phương, vậy thì nghe hắn nói mấy câu cũng tốt mà.

Thế nhưng Ninh Tiểu Ngư đến cả giao lưu cũng ngại phiền, cả người đều là dáng vẻ cá mặn thanh thản nhắm mắt xuôi tay.

Ninh Tiểu Ngư còn chưa kịp trả lời, lúc này, các khách mời khác trong show《 Hi, người bạn của tôi 》 cũng tới, phòng bệnh lập tức đầy người.

Thẩm Ước Ước dừng câu chuyện đúng lúc.

Mọi người đều mang quà đến thăm bệnh, trong đó có cả một túi hạt dưa to, đủ cho Ninh Tiểu Ngư cắn thật lâu.

Hi Nhụy không hề bủn xỉn khen, “Tiểu Ngư, cô thật dũng cảm.”

Nếu thay thành bất cứ người nào đang ngồi ở đây, đối mặt với nguy cơ bất ngờ xảy ra hôm nay, có lẽ không có ai làm tốt được như Ninh Tiểu Ngư.

Ninh Tiểu Ngư xua xua tay, “Cũng tạm được.”

Dáng vẻ không để bụng này của cô, lọt vào trong mắt người khác, khiến tâm tình của bọn họ nhất thời rất phức tạp.

Một mặt, bọn họ vì sự dũng cảm của cô mà bật ngón trỏ lên ca ngợi, một mặt khác, bọn họ lại hâm mộ cô có được hứa hẹn không giới hạn của ảnh đế.

Hi Nhụy tự giễu cười.

Cô đã 29 tuổi, nhưng từ trước đến nay chưa từng đoạt giải ảnh hậu. Nếu hôm nay người cứu Lục Kinh Độ là cô, thứ cô muốn nhất, là vai nữ chính trong bộ điện ảnh mà đạo diễn Cung đang chuẩn bị quay.

Cô biết, dựa vào năng lực của Lục Kinh Độ, giúp cô lấy được vai nữ chính chỉ là một việc rất nhỏ, hắn có thể làm dễ như trở bàn tay.

Ngặt nỗi, người nhận được lời hứa của Lục Kinh Độ không phải cô, cũng không thể là cô.

Bởi vì cô lo trước lo sau, đã sớm đã không dám không chần chừ đi cứu người.

Cô cười cảm khái, “Tuổi trẻ thật tốt.”

Khách mời cũng không ở lâu trong phòng bệnh, rất nhanh liền rời đi.

Ninh Tiểu Ngư ở trên giường thoải mái dễ chịu nằm một ngày mới xuất viện, bởi vì du lịch công viên rừng xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, cho nên lần đầu tiên các khách mời đi dã ngoại đã kết thúc qua loa như vậy.

Sau khi xuất viện, Ninh Tiểu Ngư liền quay lại Nhà bạn tốt, cô vừa về, đạo diễn liền tuyên bố, để an ủi khách mời, bọn họ cố ý bao toàn bộ sơn trang suối nước nóng cả một đêm, để phục vụ khách khách mời giải trí nghỉ ngơi.

Vì hành trình suối nước nóng, Thẩm Ước Ước cố ý lên mạng mua không ít áo tắm, có gợi cảm, đáng yêu, nghịch ngợm……

Lúc cô ấy chọn đồ cũng không quên quan tâm Ninh Tiểu Ngư, “Tiểu Ngư, cậu không mua áo tắm sao?”

Ninh Tiểu Ngư ồ một tiếng, “Tớ có.”

Lúc trước khi ký hợp đồng, ekip chương trình đã nhắc nhở khách mời, có khả năng sẽ dùng đến áo tắm các loại quần áo bốn mùa, khách mời có thể chọn chuẩn bị hoặc không. Nếu không chuẩn bị, cũng có thể giống như Thẩm Ước Ước bây giờ, ngay tại chỗ lên mạng mua.

Dù gì thì trong nhà Ninh Tiểu Ngư có áo tắm, cô bèn tiện tay mang theo.

Đến chiều, một hàng khách quý lên xe. Khiến người khác bất ngờ là, lúc này đây, Lục Kinh Độ cũng có mặt.

Show đã bắt đầu quay được bốn ngày, đây là lần đầu tiên Lục Kinh Độ chính thức tham gia hoạt động tập thể, lần tham gia công viên rừng đó không tính, bởi vì hắn không ngồi chung xe đến.

Sáu tiếng đồng hồ sau, xe buýt của show dừng ở trước cửa một sơn trang suối nước nóng nào đó

Ninh Tiểu Ngư theo các khách mời khác xuống xe.

Sơn trang suối nước nóng dựa núi gần sông, đá nhọn chồng lên nhau dày đặc, chiếm diện tích cực lớn. Ekip chương trình phát thẻ phòng cho khách mời, hai người một phòng, vừa đủ sáu phòng.

Ninh Tiểu Ngư vàThẩm Ước Ước một phòng.

Vừa buông hành lý, Thẩm Ước Ước vội không chờ được mở va li, lấy ra ba bộ áo tắm mới mua bảo Ninh Tiểu Ngư hỗ trợ chọn lựa.

Cô ấy cầm một cái áo tắm màu đen gợi cảm ướm lên người khoa tay múa chân, “Tiểu Ngư, cậu nói thử xem, lát nữa tớ mặc bộ nào mới đẹp?”

Ninh Tiểu Ngư tuy không tham dự trò chơi “diễm áp và bị diễm áp” giữa các nữ minh tinh, nhưng cô biết Thẩm Ước Ước hẳn là rất để ý chuyện này. Cô chọn một bộ đồ hai mảnh.

[*] Diễm áp: sắc đẹp của mình lấn lướt người khác

Bị diễm áp: sắc đẹp của người khác lấn lướt mình

Thẩm Ước Ước cũng rất vừa ý bộ mà Ninh Tiểu Ngư chọn, dứt khoát chuẩn bị đi thay.

Cho tới khi Ninh Tiểu Ngư thay áo tắm xong rồi, lại tròng thêm áo ngủ dùng một lần của sơn trang suối nước nóng bên ngoài, Thẩm Ước Ước vẫn còn bận bịu trong toilet. Lúc cô đang muốn đi sang thúc giục, Thẩm Ước Ước nói vọng ra, “Tiểu Ngư, chỗ tớ còn lâu mới xong, hay là cậu đi trước đi.”

Ninh Tiểu Ngư không hiểu lắm, “Cậu ở trong đó làm gì?”

Thẩm Ước Ước mở cửa phòng nhìn thoáng qua cô, “Đang selfie.”

Ninh Tiểu Ngư ồ một tiếng, chỗ Thẩm Ước Ước không biết lúc nào mới có thể selfie xong, vậy thì cô liền đi suối nước nóng hưởng thụ trước.

Chung quy thì, cá mặn cái gì cũng không tích cực, chỉ lúc hưởng thụ thì rất tích cực.

Loại chuyện tốt này, sao lại có thể bỏ lỡ?

Các khách mời khác có lẽ đã qua đó cả rồi, cho nên lúc Ninh Tiểu Ngư đi đến suối nước nóng, chỉ gặp vài nhân viên công tác, còn lại thì không thấy ai.

Diện tích sơn trang suối nước nóng rất lớn, Ninh Tiểu Ngư vừa đi vừa nhìn biển hướng dẫn, đỡ cho mình đi nhầm đường.

Đang trong lúc đi đến suối nước nóng, Ninh Tiểu Ngư còn vô tình gặp được một bàn tiệc đứng.

Trên bàn bày vài món ngọt nho nhỏ, còn có không ít trái cây tươi.

Ninh Tiểu Ngư cũng không tham lam, cô cầm một miếng dưa Hami, chuẩn bị vừa đi vừa ăn. Nhưng cô mới đi không được vài bước, liền nghe được tiếng nói chuyện loáng thoáng truyền đến từ nơi cách đây không xa.

Quy tắc xử sự 1 của cá mặn: Có người nói chuyện ở nơi vắng vẻ, rất có khả năng là đang nói chuyện không muốn để người khác biết, lúc này hẳn là nên nhanh chóng tránh đi, để khỏi rước thêm phiền phức.

Ninh Tiểu Ngư ghi nhớ quy tắc xử sự của cá mặn. Cô mới vừa nhấc chân, chuẩn bị mau mau trốn đi, bên tai lại lần nữa vang lên tiếng nói kích động của hệ thống yêu đương.

【 Thiếu nữ, một vị thiên kim nào đó sau khi biết ảnh đế ở chỗ này, cố ý chạy tới, đứng chờ anh ấy đi qua sẽ chặn đường tỏ tình với anh ấy. Lúc này đang trong giai đoạn cao trào, lúc này, bồ có thể ——

A: Nhìn ảnh đế, dùng ánh mắt chất vấn anh ấy, anh thế mà trong lúc em không để ý, trêu hoa ghẹo nguyệt.

B: Dùng nhân cách “trà xanh”, giả vờ đáng thương nhu nhược, để em gái kia biết khó mà lui.

C: Gọi điện thoại cho ảnh đế, thành công cắt ngang lần tỏ tình này của thiên kim. 】

Ninh Tiểu Ngư vốn còn không biết người cố ý lánh sang một bên nói chuyện là, hệ thống yêu đương vừa nói như vậy, cô mới biết được, hóa ra trong hai vai chính có Lục Kinh Độ.

Nhìn đến mấy cái lựa chọn này, Ninh Tiểu Ngư nhịn không được nói, “Có người tỏ tình cho Lục Kinh Độ, cái này không phải tốt sao? Mi có thể gặm đường rồi!”

Hệ thống yêu đương-hèn mọn:……

Nó chỉ muốn gặm được của ký chủ với ảnh đế, không muốn gặm đường của ảnh đế với những người khác màaa.

Thứ mà người khác phát không phải là đường, là dao găm!

Ninh Tiểu Ngư thấy còn mấy chục giây, cũng không vội chọn ngay.

Giống như lời hệ thống yêu đương nói, màn tỏ tình bên kia đúng thật đã tới giai đoạn cao trào.

“Em biết, Ninh Tiểu Ngư giúp anh một lần, nhưng anh cũng không cần nhận lời làm như vậy.”

“Em thích anh nhiều năm như vậy, anh tại sao không hề quay đầu nhìn em một lần?”

“Cầu xin anh, đừng nói xin lỗi em, hai chữ này em đã nghe quá nhiều rồi.”

“Nếu anh trai em không phải là bạn từ nhỏ với anh, anh có phải đến gặp cũng không muốn gặp em?”

Ninh Tiểu Ngư mặt mày kinh ngạc, không ngờ tới còn có thể nghe được tên của mình từ miệng đối phương.

Phỏng chừng là do cô trước kia cứu ảnh đế một lần, Lục Kinh Độ đã đưa ra lời hứa với cô, cho nên vị thiên kim này đang đứng ngồi không yên.

Ninh Tiểu Ngư ngửi thấy mùi thơm của dưa Hami, cô nhịn không được nâng tay, lúc chuẩn bị ăn dưa, khuỷu tay không cẩn thận đυ.ng bình hoa trang trí.

Bình hoa sứ phát ra tiếng động nho nhỏ.

Rõ ràng thanh âm không dễ nghe thấy, nhưng vẫn bị người bên trong nhận ra.

Tiếng thiên kim sắc bén, “Ai?!”

Giây tiếp theo, thiên kim dùng sức kéo ra cửa phòng đang khép hờ.

Vì thế, một Ninh Tiểu Ngư sắp cắn dưa Hami liền xuất hiện trước mắt hai người trong phòng.

Vừa khéo, hành lang này có cameras, nhưng người xem trong phòng live không nhiều lắm. Bọn họ chỉ có thể nhìn đến Ninh Tiểu Ngư, cũng không biết có chuyện gì xảy ra.

Nhìn thấy Ninh Tiểu Ngư tay cầm dưa Hami, vẻ mặt như đang hóng thị, người xem tỏ vẻ, 【 Đây chính là tôi! 】

【 Vậy nên, là drama gì đây?! 】

【 Chụy em, kể nghe đi. 】

Sau khi mở cửa, Ninh Tiểu Ngư chớp chớp đôi mắt vừa to vừa đen vừa đẹp lại vừa có thần, theo bản năng nhìn lại chỗ thiên kim đứng.

Ở trong nháy mắt kia, Lục Kinh Độ rất chắc chắn ——

Hắn thấy được trong mắt Ninh Tiểu Ngư hứng thú dạt dào của quần chúng ăn dưa.

Lại phối thêm miếng dưa Hami trên tay cô.

Cảm giác quần chúng ăn dưa đang ăn dưa lập tức full 100 điểm.

_

Edit: Tiêu Tương Phi Tử • 潇湘妃子