Chương 7

[Hòa bình thế giới: Ờ... So với việc Quý Miểu có fan, tôi vẫn tin rằng đó thật sự là bảo mẫu như lời người đó nói.]

Thôi Hiểu cảm thấy nhói lòng, cô ấy thực sự nghĩ người này nói rất có lý, nhưng cô ấy lại là fan đối thủ của Quý Miểu.

[Đệ nhất mỹ nhân dịu dàng: Không đảm bảo được có những fan cuồng vô não đâu! Vừa rồi chẳng phải có người khen về nhan sắc sao.]

Bình luận ngay lập tức chia thành hai phe đánh nhau.

Nhân viên liên tục theo dõi tình hình, đạo diễn đổ mồ hôi: "Đạo diễn, họ choảng nhau rồi."

Đạo diễn vẫn rất tỉnh táo: "Không sao, dữ liệu thế nào rồi?"

"Nhiệt độ còn cao hơn cả bốn khách mời khác cộng lại nữa.”

Mắt đạo diễn sáng lên, ông đã đã tìm thấy kho báu rồi. Trên bảng hot search, từ khóa liên quan đến Quý Miểu cũng đang tăng vùn vụt. #Biệt thự của Quý Miểu#, #Con trai của Quý Miểu#, #Bảo mẫu của Quý Miểu# đều chiếm ba vị trí đầu tiên. Những người ban đầu vào xem vì nghĩ rằng Quý Miểu có scandal gì lại đều ghen tị.

Tại sao một người như Quý Miểu lại có con trai đáng yêu và một người chồng nhiều tiền như vậy? Mọi người ngay lập tức tò mò về người chồng bí ẩn của Quý Miểu, rốt cuộc đối phương là người thế nào.

Ở bên kia, Tần Ngọc đang cho em trai mình ăn sáng. Bánh sandwich của anh ấy tuy trông rất đẹp nhưng lại không phù hợp để trẻ con ăn, khiến miệng của Tần Dao bị đau. Cuối cùng, cậu bé cũng tỏ ra khó chịu: “Anh ơi! Em không muốn ăn cái này nữa đâu!”

Tần Ngọc mỉm cười dịu dàng: “Ngoan nào, kén ăn không phải là đứa trẻ ngoan đâu. Há miệng ra nào.”

Nhưng Tần Dao nhất quyết không chịu ăn nữa.

Khán giả dường như nhận ra vấn đề.

[Đệ nhất mỹ nhân dịu dàng: Hình như là to quá, bé con không tiện ăn thì phải.]

[Ngọc Ngọc: Anh ơi! To quá rồi, miệng của em trai không giống người lớn đâu.]

[Quý công tử Ngọc Ngọc: Hahaha, anh trai ngốc nghếch đáng yêu quá, tội nghiệp bé con.]

Dưới sự nhắc nhở của nhân viên, Tần Ngọc cuối cùng cũng nhận ra vấn đề, anh ấy vỗ trán rồi vội vàng xin lỗi em trai: “Anh xin lỗi, là lỗi của anh. Để anh cắt nhỏ ra cho em nha.”

Tần Dao bĩu môi, hôm nay anh trai thật kỳ lạ, anh ấy chưa từng đút cho mình ăn bao giờ, hôm nay có chuyện gì vậy.

Hình ảnh Tần Dao chống cằm buồn bã được fan chụp lại và làm thành biểu cảm meme. Tình hình bên này tiến triển khá thuận lợi, còn bên kia Quý Miểu vẫn đang lười biếng.

Anh và Minh Đô Đô đã ngồi đối diện nhau suốt năm phút, chương trình không còn cách nào khác phải chèn thêm dòng chữ “Không phải cảnh tĩnh” vào trong buổi livestream.

Năm phút sau, Quý Miểu cuối cùng cũng chịu đứng dậy: “Đô Đô, con muốn ăn gì?”

Minh Đô Đô rất hào hứng, “Há cảo ạ!”

Nhân viên chương trình lên tiếng ngăn lại: “Chọn món khác đi, không được ăn há cảo do dì gói sẵn.”

Bữa sáng như vậy quá đơn giản, không có chút thách thức nào. Quý Miểu đành mở tủ lạnh, Minh Đô Đô tiếp tục suy nghĩ: “Vậy con muốn ăn bánh bao nhỏ, bánh bao nhân sữa và sữa đậu nành ngọt ạ.”

Quý Miểu gật đầu một cách nghiêm túc: “Được, vậy hôm nay chúng ta sẽ ăn mì gói.”

Không phải anh không muốn đáp ứng nguyện vọng của con, mà là anh thật sự không có khả năng. Nấu mì gói đã là thử thách với anh rồi, dù tài nấu ăn của anh chỉ dừng lại ở mức nấu mì ăn liền mà thôi.

Quý Miểu lấy hai quả trứng, nghĩ ngợi rồi lấy thêm hai quả nữa. Với kinh nghiệm của một đầu bếp thường xuyên, Quý Miểu chuẩn bị thêm một bộ trứng dự phòng, để đảm bảo an toàn cho thực khách.

Quý Miểu bước đến trước bếp, đứng đó suy nghĩ một lúc, bước đầu tiên, lấy nồi.

Nồi... Trên bàn bếp sạch sẽ, chẳng có gì cả. Quý Miểu bối rối, nếu không ở đây, chắc là trong tủ bếp rồi.

Cúi người tìm, cuối cùng anh cũng lôi ra được một cái nồi nhỏ hình con lợn. Anh giải thích: “Vì chúng ta ăn ít, nên ba sẽ dùng cái nồi nhỏ này, ai ăn nhiều thì dùng nồi to, nếu không sẽ không đủ no.”

Dì Ngô im lặng một lúc, cô lo lắng: “Không biết ngài Quý có làm nổ bếp không nữa.”

Con dâu trấn an: “Người lớn thế này rồi, chắc là không đâu.”