Chương 10

Minh Thịnh Đình hít một hơi sâu: “Cậu giả bộ tiếp đi nhé."

Trợ lý Trương ôm lấy tim mình: “Còn rất thực nữa, tốt nhất là tiếp tục làm việc thôi, công việc làm mình thấy ngột ngạt quá."

Minh Thịnh Đình lạnh lùng nhìn anh ta, trợ lý Trương chết cũng không quay đầu lại. Một lát sau, Minh Thịnh Đình rời đi, ánh nhìn sau lưng biến mất, trợ lý Trương thở phào nhẹ nhõm, nằm gục trên bàn.

Minh Thịnh Đình vòng ra phía trước anh ta: “Lướt mạng trong giờ làm việc, bị trừ tiền thưởng."

Trợ lý Trương trố mắt: “Anh vô lý thật chứ!"

Minh Thịnh Đình gật đầu: “Nói lý thì tôi còn là tư bản được hả?"

Trợ lý Trương rớt những giọt nước mắt hối hận, anh ta không đấu lại! Biết thế này đã không xem chương trình rồi.

Thực ra Minh Thịnh Đình chỉ đùa với trợ lý Trương, sau khi về văn phòng, hắn cũng mở livestream. Chắc chương trình thấy Quý Miểu quá buông thả, họ đột ngột điều chỉnh chiến lược, giao thêm nhiệm vụ cho Quý Miểu, dẫn trẻ con đi thăm nhà.

Để tăng thêm phần hấp dẫn, họ lấy cớ đồng đội gặp gỡ, để Quý Miểu đến nhà Tần Ngọc thăm.

Không thể không nói, chương trình quá đáng thật, ai cũng biết Quý Miểu và Tần Ngọc có xích mích, nhưng có gì quan trọng đâu, mọi người chỉ muốn thấy họ đánh nhau thôi!

Quý Miểu nhận nhiệm vụ hít một hơi thật sâu, cứu với, sao một ngày lại dài thế này, anh còn phải chịu đựng bao lâu nữa đây.

Minh Thịnh Đình nhìn chằm chằm vào màn hình, hắn nhớ Quý Miểu rất không ưa Tần Ngọc, nhưng anh vẫn thích hãm hại Tần Ngọc. Để bảo vệ Quý Miểu, không ít lần hắn phải giải quyết mớ hỗn độn cho anh.

Xem đến đây, Minh Thịnh Đình bực bội thoát khỏi livestream.

Hắn lấy ra một cuốn sổ nhỏ, bên trong kẹp một tấm ảnh. Đó là bức ảnh chụp hắn và Quý Miểu khi mới ra mắt. Lúc đó, Quý Miểu lạc quan, nhiệt tình, giống như một mặt trời nhỏ vậy.

Nhưng bây giờ mọi thứ đã khác, Minh Thịnh Đình vuốt ve bức ảnh. Quý Miểu, khi nào em mới như trước kia đây?

..

Trong chương trình, Quý Miểu lê bước chân nặng nề về phía chiếc xe mà ban tổ chức chuẩn bị. Một lát nữa anh còn phải đọc một loạt lời quảng cáo ngượng ngùng trước ống kính.

Nhân viên chạy đến bên cạnh anh: “Xin lỗi, chúng tôi tạm thời thêm một chút chi tiết. Phần quảng cáo sẽ được thay bằng cuộc trò chuyện giữa anh và Đô Đô."

Thật ra nhiệm vụ này không quá khó, nhà tài trợ làm về ghế an toàn cho trẻ em, chỉ cần Quý Miểu đặt Đô Đô vào ghế an toàn rồi hỏi cậu nhóc có thoải mái không là xong, coi như là một hình thức quảng cáo ẩn. Nhân viên nghĩ rằng chắc chắn không có vấn đề gì, bởi vì không có gì khó khăn, nhưng họ đã đánh giá thấp huyết thống của Minh Đô Đô.

Trước khi lên xe, Quý Miểu không quên mục tiêu của mình trong chương trình chăm con một ngày, anh cau mày tỏ vẻ khó chịu: “Xe tệ thế này mà, dì bảo mẫu nhà mình cũng không thèm lái."

[He he chứ không phải hi hi: Tôi nhịn lâu lắm rồi, những người thèm muốn nhan sắc này không có tam quan sao, anh ta mở miệng là khoe khoang thật sự rất kinh tởm.]

[Người qua đường: Mặc dù vậy... nhưng anh ta có phạm pháp không? Với trí tuệ của anh ta, những lời khó chịu này có thể chỉ là cảm xúc thật của anh ta thôi.]

[Mr.Sàm sỡ: Nghĩ thoáng ra đi, xem nhiều mấy trò sàm sỡ của Quý Miểu trước đây, giờ anh ta chỉ khoe khoang thế này thì thật là quá tử tế với khán giả rồi.]

Quý Miểu nghĩ mình thật đúng là chuyên gia chọc giận, mọi người bây giờ chắc chắn đang chửi mình đây.

Không ngờ có người tinh mắt, phát hiện ra điểm mù.

[Người yêu xe 0827: Ôi chao, nếu tôi không nhìn nhầm, chiếc xe vừa thoáng qua kia là chiếc xe giá cao ngất ngưởng trong buổi đấu giá ở thành phố D năm ngoái đúng không.]

[.: Giá cao ngất ngưởng là?]

[Người yêu xe 0827: 80 tỷ tệ.]

[Người yêu xe 0827: Tôi không chắc chắn đã nhìn đúng, để tôi đi so sánh lại.]

Trong chương trình, Minh Đô Đô đã được đặt vào ghế, Quý Miểu theo kịch bản hỏi: “Đô Đô, ghế này có thoải mái không con?"

Minh Đô Đô cảm nhận bằng cái mông nhỏ của mình, cậu hiểu nhầm ý của ba: “Bảo ba lớn mua cái khác đi ạ!"

Trưởng phòng marketing của nhà tài trợ cảm thấy đủ loại cảm xúc trong lòng, đây là câu nói tà ác gì thế này. Khi anh ta nghĩ rằng việc để một người dính nhiều tai tiếng như Quý Miểu quảng cáo cho họ sẽ không có kết quả tốt, thì đột nhiên cấp dưới chạy vào: “Trưởng phòng, lượt truy cập trang web của chúng ta tăng vọt kìa.”