Chương 14

Để trở thành nữ giúp việc ở nhà học Bạc cũng phải có tiêu chuẩn, chắc chắn phải biết đọc, viết và phải có am hiểu tốt một kỹ năng nào đó, ví dụ như sắp xếp lại phòng ốc, phối đồ, làm vườn, chăm sóc vân vân.

Hai cô gái kia đều đã tốt nghiệp đại học, mặc dù nghề làm nữ giúp việc có hơi khó nghe nhưng tiền lương làm ở nhà họ Bạc rất cao.

Tô Ngư Ngư nhìn một lượt rồi nói: "Tốt lắm, tạm thời cứ phối đồ như vậy trước đi."

Hai cô gái này cũng khá có năng lực, màu sắc phối hợp rất tốt.

Hai cô nàng được khen ngợi thì rất vui, được cô chủ khen nên mong muốn được phục vụ người đẹp tốt hơn càng tăng lên rất nhiều.

"Cô chủ, hôm nay cô có định đi ra ngoài không?"

"Tạm thời chưa có, chọn giúp tôi một bộ quần áo thoải mái."

"Vâng cô chủ."

Cuối cùng họ chọn một chiếc váy hoa với chất liệu mềm mại và kết hợp với một đôi giày đế bệt thoải mái.

Sau khi chuẩn bị xong, Tô Ngư Ngư đi đến phòng khách, Bạc Tri Cảnh đã đến công ty làm việc từ lâu, những người khác trong biệt thự đều đang làm việc của mình.

Chỉ có một mình cô rảnh rỗi không có việc gì làm ngủ đến tận trưa mới dậy.

Chú Phúc chào cô: "Cô chủ, đã quen ở đây chưa?"

Tô Ngư Ngư không chút do dự nói: "Tốt lắm ạ."

Phòng rất thơm, giường vừa to vừa êm, đây là cuộc sống mà cô luôn mơ ước.

"Vậy thì tốt." Chú Phúc cười nói: "Hôm qua tôi phát hiện cô chủ khá thích ăn cay, các món ăn buổi trưa hôm nay đều hơi cay, hy vọng sẽ hợp khẩu vị của cô chủ."

Buổi trưa chỉ có một mình Tô Ngư Ngư ăn, trên bàn có sáu món, cộng thêm bát canh gà ác, năm món cay, một món ngọt, đều rất hợp khẩu vị của Tô Ngư Ngư.

Phải nói chú Phúc thật sự rất chu đáo, cô rất thích!

"Chú Phúc, chú cũng ngồi xuống ăn chung đi."

Chú Phúc lắc đầu từ chối: "Tôi vẫn chưa đói, cô chủ cứ từ từ dùng bữa."

Tô Ngư Ngư cũng không ép buộc, bắt đầu vui vẻ ăn cơm, hôm qua cô đã ăn thử nên biết tay nghề đầu bếp ở biệt thự này không tệ, thức ăn hôm nay càng hợp khẩu vị của cô hơn.

Sau khi ăn xong, chú Phúc lại sắp trái cây lên để tiêu cơm: "Buổi chiều cô chủ có kế hoạch gì không?"

"Không có." Tô Ngư Ngư lắc đầu: "Hôm qua cháu hơi mệt nên hôm nay định ở nhà nghỉ ngơi."

Cuộc sống hưu trí vừa mới bắt đầu, thời gian của cô còn rất nhiều, nghỉ ngơi khỏe rồi thì đi tiêu tiền, đi du lịch ngắm cảnh khắp nơi, hừm, chỉ mới nghĩ đến thôi đã thấy thích rồi.

"Cũng được." Chú Phúc mỉm cười gợi ý: "Cô chủ có thể xuống tập một xem phim, hoặc có đến phòng chơi game giải trí, nếu như thích chơi cờ thì cô có thể đợi cậu chủ trở về."

Chỗ vui chơi trong biệt thự vô cùng đầy đủ, nơi nghỉ ngơi cũng được bố trí rất thoải mái khiến cho người ta nhìn một cái đã thích.

Tô Ngư Ngư không chút do dự nói: "Cháu sẽ đến phòng chơi game."

Cô từng xuyên vào một thế giới xuyên nhanh lấy bối cảnh thể thao điện tử (Esports), thân phận của cô ở trong đó là một tuyển thủ esports đối địch với nhân vật chính, để đánh bại đội của nhân vật chính, cô và đồng đội đã phải luyện tập ngày đêm không ngừng nghỉ, cô từ một tên tay mơ trở thành lão đại trong trò chơi.

Điều tệ hại duy nhất là cô rất nghèo, ngay cả bộ skin* mình thích cũng không có tiền mua, đều là người khác tặng cho cô.

*Skin là các mẫu trang trí được áp dụng cho các loại vũ khí trong trò chơi.