Nước bắn tung toé, mấy cành cây khô đột nhiên mở đôi mắt đen láy.
Là cá sấu.
Những vệ sĩ mặc đồ đen một trái một phải chắn Khanh Khâm ở phía sau, tránh cho cảnh tượng quá đẫm máu tác động tới anh.
Nhưng mùi máu nồng nặc trong không khí, âm thanh cắn xé và rêи ɾỉ không ngừng vang lên, Khanh Khâm chỉ cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
Anh ấy có thể tưởng tượng ra cảnh tượng trước mắt khủng khϊếp như thế nào.
Giọng nói của ngài Khanh cách đó không xa truyền tới: “Căn cứ vào dòng 8 điều khoản thứ 13 của hợp đồng đào tạo, lúc cần thiết, cậu phải làm theo sự sắp xếp của Khanh Thị một cách vô điều kiện. Bao gồm, phải từng trải qua kì thi mới có thể được giao công việc, mức lương của người chăm sóc cá sấu hàng năm là 5 triệu, ừm?”
Khanh Khâm nuốt nước bọt, nỗ lực kiềm chế bàn tay đang run rẩy của mình.
Đợi vệ sĩ đã trở lại vị trí ban đầu, trên mặt nước chỉ còn một màu hồng nhạt hiện lên.
Mấy cành cây khô lại yên ắng như cũ.
Ngài Khanh quay đầu lại nhìn ứng cử viên trẻ tuổi đầy nghị lực này.
Đôi mắt hẹp dài của anh hiếm khi nhìn chằm chằm, đã mất đi một nửa khí thế, lộ ra sự hoang mang và bất lực.
Sở thích xấu xa của ngài Khanh đã được thỏa mãn, ông ấy lấy hợp đồng, đưa tới trước mặt Khanh Khâm: “Nhà họ Khâm chúng tôi không có kẻ hèn nhát chạy trốn mà không chiến đấu. Nhưng suy cho cùng tôi cũng không phải là ma quỷ, nếu như cậu từ chối thì chỉ có thể cho cá sấu ăn mà thôi.”
Ý của ông ta là cho cá sấu ăn tôi hay là tôi cho cá sấu ăn?
Khanh Khâm: “Nếu như tôi thua trong cuộc tuyển chọn người thừa kế thì sao?”
“Ha ha ha ha.” Ngài Khanh cười mấy tiếng: “Xóa bỏ toàn bộ khoản nợ, tặng theo tấm chi phiếu 10 triệu NDT.”
Mắt Khanh Khâm sáng lên.
10 triệu đủ cho anh ấy sống ung dung thoải mái, tránh xa con đường làm bia đỡ đạn.
Được, có 1 triệu lỗ 1 triệu, có 10 triệu lỗ 10 triệu, không thua cuộc thi này tôi là chó!
“Tất nhiên.” Ngài Khanh treo gậy chống lên: “Cậu không thể cố ý thua cuộc thi, không thể thực hiện những hành vi vi phạm pháp luật, cũng không thể dùng tiền vốn để bản thân hưởng thụ.”
“Làm thế nào để xác định những điều ngài vừa nói?” Khanh Khâm nhanh chóng bình tĩnh lại, nhìn thẳng ngài Khanh hỏi.
Ngài Khanh vỗ mu bàn tay: “Rất đơn giản.”
Hai người có tướng mạo hoàn toàn giống nhau, khí chất lão luyện trên người mặc vest ôm theo công văn đi tới.
Quản gia giới thiệu: “Cân nhắc tới vấn đề xu hướng tính dục của cậu, tôi đã chuẩn bị cho cậu hai nữ giám sát viên, kiêm chức vụ kế toán và trợ lý cá nhân.”
Hai chị em sinh đôi gật đầu, người bên trái giới thiệu trước: “Tôi tên là Mạnh Yểu, cô ấy là Mạnh Điệu, rất vui được hợp tác với ngài.”
Khanh Khâm nhìn chướng ngại vật của sự nghiệp phá của trong tương lai, lịch sự mỉm cười: “Hợp tác vui vẻ.”
Anh cầm bút ký tên, ký tên mình vào bản hợp đồng.
Dáng vẻ đầy dứt khoát, phóng khoáng và thanh lịch.
“Sau này sẽ còn rất nhiều thời gian để tìm hiểu thêm, bây giờ tiếp tục quy trình của chúng tôi.” Quản gia vỗ tay, dẫn bọn họ lên một chiếc Ferrari màu nhung đen.
Ông ta ngồi đối diện Khanh Khâm, trên chiếc máy tính bảng trong tay là bảng báo cáo: “Vòng đầu tiên của cuộc đấu bắt đầu từ hôm nay, cho đến ngày 28 tháng 7, tổng cộng 6 tháng. Sau đó, cậu Khanh, cậu cần đi nhận nguồn tài nguyên được cung cấp của vòng thi đầu tiên.”
“Chúng tôi sẽ đưa cho mỗi thí sinh tham gia cuộc thi số vốn ban đầu là 2 triệu và một công ty nhỏ với tổng tài sản không vượt quá 3 triệu.” Quản gia vừa giới thiệu, vừa chiếu danh sách công ty lên trên bàn: “Cậu có thể bắt đầu lựa chọn rồi.”
Khanh Khâm liếc nhanh danh sách công ty, vô số ánh sáng và bóng tối lóe lên trong mắt anh, cuối cùng dừng lại trên một bản báo cáo tài chính có thể nói là tương đối tồi tệ.
“Chính là nó.” Anh đưa ra quyết định cuối cùng.
Quản gia hơi mỉm cười gật đầu xem xét kỹ tình hình cụ thể của công ty này. Tuy ông ta đã giải quyết quy trình này nhiều lần, nhưng nụ cười vẫn hơi cứng nhắc: “Cậu nhất định chọn nó?”
“Đương nhiên, tôi thích những việc có tính khiêu chiến cao.” Khanh Khâm tựa lưng ra sau, đôi chân dài bắt chéo vào nhau, lộ ra nụ cười tham vọng.
Khanh Khâm đã chọn một nhà máy sản xuất nước giải khát cũ có tên là Thất Bảo.
Tiền vốn khởi động đầu vào chỉ có 2 triệu, nên lựa chọn thích hợp nhất để theo đuổi lợi nhuận khổng lồ là vui chơi giải trí hoặc tài chính.
Tài chính không cần nói nhiều, chỉ cần thêm một đòn bẩy, một bậc thầy thương mại, đủ để nâng lên con số 10 triệu NDT.
Còn với lĩnh vực vui chơi giải trí, 2 triệu đủ để làm một game hoặc một bộ phim truyền hình chi phí thấp. Thế giới này có quy định bản quyền rất nghiêm ngặt, đồng thời mọi người cũng có nhận thức rất cao. Chỉ cần làm ra một tác phẩm Hot, chắc chắn sẽ thu được lợi nhuận khổng lồ.