Chương 3: Cậu Ta Thích Ngửi Nách

Dù là nhà họ Khương hay cha mẹ nuôi, tốt nhất là đừng bao giờ gặp mặt nữa.

Nhưng có lẽ thần may mắn đã đứng về phía cô, cha mẹ nuôi của cô gặp tai nạn xe hơi qua đời, coi như cô đã sớm thoát khỏi nanh vuốt của họ.

Đáng tiếc là cô mới được tự do chưa đầy nửa năm thì nhà họ Khương đã tìm đến, còn tự ý chuyển trường cho cô.

Nghĩ đến chuyện này Khương Ngôn lập tức nổi giận.

Không còn sự cản trở của cha mẹ nuôi, cô có tiền sống rất tự tại.

Haiz, thôi chuyện cũ thì mình bỏ qua.

Khương Ngôn vừa cảm thán vừa dùng ý niệm nhấp vào ứng dụng “Cẩm nang bát quái”, sau đó hai tay cô làm thành hình chữ bát rồi chạm vào nhau tạo thành một khung hình vuông, chính là tư thế thường dùng tay làm ống kính.

Cử chỉ này được Khương Ngôn mượn từ đất nước mặt trời mọc, nơi mà những chú cáo nhỏ bé đáng yêu sinh sống, mặc dù hai cử chỉ này không giống nhau.

“Cẩm nang bát quái” ngoài chức năng lướt xem chuyện phiếm ngẫu nhiên như video ngắn, còn có thể chủ động tìm kiếm chuyện phiếm của một người nào đó.

Còn điều kiện tìm kiếm chủ động, một là đã gặp qua đối phương và biết tên đối phương, hai là nhìn đối phương thông qua “Cửa sổ hồ ly”, cách thứ hai không cần biết tên đối phương cũng có thể tìm kiếm.

Mọi người có mặt ở đây thấy Khương Ngôn đột nhiên làm động tác tay. Bọn họ đang ngơ ngác thì một giọng nói vang lên bên tai.

【Ặc~ Không ngờ tên này trông tử tế thế mà lại thích ngửi nách con gái.】

【Cái gì? Nguyện vọng cả đời của cậu ta lại là được uống Coca mà Khương Liên đã dùng để rửa nách. Ặc~ Không được, muốn nôn quá.】

Cái gì!!!

Toàn bộ học sinh lớp 11/12 đều trợn tròn mắt. Họ, họ vừa nghe thấy gì vậy? Cao, Cao Dư Hoa vậy mà, vậy mà thích ngửi nách con gái??? Còn muốn uống Coca Cola mà Khương Liên đã rửa nách???

“Ọe~” Một nữ sinh có vẻ ngoài hơi ưa sạch sẽ nhịn không được mà khom người xuống nôn khan. Những người khác, đặc biệt là những người thích uống Coca Cola sắc mặt đều vô cùng khó coi. Họ cũng có chút buồn nôn nhưng lại chưa đến mức nôn mửa, tóm lại là cảm giác khó chịu như có gì đó mắc kẹt trong cổ họng. Hiện tại trong đầu bọn họ chỉ có một suy nghĩ: Coca Cola đã bị vấy bẩn rồi. Coca Cola rốt cuộc đã làm gì sai? Sao nó lại phải chịu đựng chuyện này?

Trong chốc lát, tất cả mọi người đều nhìn về phía Cao Dư Hoa với ánh mắt lên án: Không ngờ cậu là loại người như vậy!

Cao Dư Hoa mặt đỏ bừng. Bí mật mà cậu ta cẩn thận che giấu lại bị phơi bày theo cách này. Cậu ta hận không thể lập tức chạy đến sao Hỏa.

【Con gái thật sự phải tự bảo vệ mình. Tên này trong giờ thể dục còn cố ý chạy đến bên cạnh nữ sinh để ngửi nách nữa chứ, tởm chết tôi rồi!】

Nữ sinh trong lớp nghe vậy, lập tức khẳng định là có chuyện này.

Vài nữ sinh da mặt mỏng cảm thấy vừa xấu hổ vừa tức giận.

Sau khi vận động, hầu hết mọi người đều sẽ có mùi cơ thể, chỉ cần không phải hôi nách thì mùi cũng không nồng nên gần như không có ai để ý.

Vậy nên ai mà ngờ được lại có kẻ biếи ŧɦái cố tình đến ngửi.

Cao Dư Hoa thực sự không chịu nổi ánh mắt nhìn kẻ biếи ŧɦái của mọi người mà lập tức đứng dậy gầm lên với Khương Ngôn: “Đủ rồi! Câm miệng!”

Nhưng gầm lên xong cậu ta lại cảm thấy sợ hãi sâu sắc. Rốt cuộc Khương Ngôn biết được bí mật của cậu ta bằng cách nào?

【Câm miệng?】Khương Ngôn khó hiểu nhìn Cao Dư Hoa.

【Tên chó liếʍ của Khương Liên này đang nói gì vậy? Tôi còn chưa mở miệng mà? Muốn gây chuyện cũng không biết tìm lý do bình thường một chút sao? Có bệnh à?】