Chương 15: Tôi Và DU Không Đội Trời Chung

Cậu ta thoát ra, lại nhấp vào link của mấy đứa bạn khác.

Không ngoại lệ, tất cả đều là video liên quan đến việc tuyên truyền phòng chống ma túy.

Cao Dư Hoa tê liệt.

Cậu ta thề, cậu ta với DU không đội trời chung!

Vì vậy, Cao Dư Hoa cầm quyển sổ bài tập trên cùng trong xấp tài liệu phòng chống ma túy ra làm bài.

Lâm Lạc thấy vậy mà trợn tròn mắt.

“Mày, mày không sao chứ?” Không phải bị kí©h thí©ɧ đến ngu người rồi chứ?

“Không sao. Tao chỉ là đã có mục tiêu để chiến đấu thôi.”

“Mục tiêu gì?”

“Thi vào trường cảnh sát, sau này trở thành cảnh sát phòng chống ma túy!”

Cao Dư Hoa nói xong thì lại tiếp tục vùi đầu vào làm bài.

Lâm Lạc trợn mắt há hốc mồm, thầm nghĩ cậu bạn mình đúng là bị kí©h thí©ɧ đến ngu người rồi.

Vương Tri Tri nghe thấy thì mỉm cười hài lòng: “Có giác ngộ rồi đấy. Đảng rất cần những nhân tài có ý chí kiên định như cậu!”

Cuối cùng, cô nàng không quên bổ sung một câu: “Đã có mục tiêu thi vào trường cảnh sát rồi, vậy thì đừng để lại vết nhơ nào trong hồ sơ của mình. Đừng bao che cho ai và cũng đừng để bản thân trở thành một kẻ chó liếʍ nhé.”

Cao Dư Hoa: “........”

Cao Dư Hoa nghiến răng: “Tôi nhất định sẽ không để chuyện như vậy xảy ra! Cũng sẽ không để Khương Liên bị liên lụy, nhất định là cô ấy bị oan.”

Vương Tri Tri nghe vậy thì thở dài lắc đầu.

“Biết người biết mặt không biết lòng, cậu xem cô ta như hoa sen trên núi cao, nào ngờ dưới váy người ta toàn xương trắng.”

“Nói với các cậu cũng vô ích mà.” Cao Dư Hoa nói xong lại đắm chìm vào biển bài tập.

Vương Tri Tri và Lâm Lạc nhìn nhau, hai người đều bất lực nhún vai.

Cao Dư Hoa trở lại chưa được bao lâu, Khương Ngôn và Chu Thanh Nhã cũng đi đến cửa lớp.

Khương Ngôn đảo mắt nhìn quanh lớp, ánh mắt cô chạm vào ánh mắt đang nhìn chằm chằm cô của Khương Ngữ, cô hơi nheo mắt lại.

【 Khương Ngữ cứ nhìn chằm chằm mình làm gì? Chẳng lẽ nó vẫn còn tức giận chuyện tối qua? 】

Mọi người trong lớp đang làm việc riêng đều đồng loạt chậm lại, cố gắng kìm nén không liếc nhìn Khương Ngôn và Khương Ngữ, lặng lẽ vểnh tai lên chờ đoạn sau.

Tối qua nhà họ Khương xảy ra chuyện gì sao?

Một số người nắm được tin tức, lập tức nghĩ đến chuyện gì đó bèn nhanh chóng gõ chữ, ngón tay như biến thành tàn ảnh kể lại đầu đuôi câu chuyện vào nhóm lớp.

[ Ừm, tôi cảm thấy Khương Ngôn không phải người như vậy. ]

Có người đồng tình, cũng có người không đồng tình. Dù sao thì bọn họ cũng chỉ mới quen biết Khương Ngôn, cô rốt cuộc là người như thế nào bây giờ còn chưa thể khẳng định được.

Tất nhiên cũng có người giữ thái độ trung lập không đưa ra ý kiến gì về chuyện đó, chỉ coi như một người hít drama thuần túy.

【 Hừ, đúng là mù quáng mà! Diễn xuất vụng về như vậy của Khương Liên cũng chỉ có lũ não toàn phân chó như các người mới tin cô ta bị tôi làm bỏng. 】

Là một tên chó liếʍ đạt chuẩn, Cao Dư Hoa rất muốn phản bác là Khương Liên không phải loại người tự biên tự diễn làm hại bản thân chỉ để hãm hại Khương Ngôn. Trong chuyện này nhất định là có hiểu lầm gì đó nhưng vì sợ lộ ra chuyện bọn họ có thể nghe được tiếng lòng, cũng sợ bị Khương Ngôn bóc phốt thêm chuyện xấu hổ nào đó nên Cao Dư Hoa chỉ có thể cúi đầu xuống giả vờ như không nghe thấy gì.

Còn Khương Ngữ là người trong cuộc lại trừng mắt nhìn Khương Ngôn, siết chặt tay thành nắm đấm.

Nếu ánh mắt có thể hóa thành mũi tên thì người Khương Ngôn chắc chắn đã bị ghim đầy tên mất rồi.

【 Hừ, cậu còn dám nói cậu là em trai sinh đôi với chị, vậy mà cậu lại không tin chị! Để chị xem xem cậu có bí mật gì, đợi đến khi cậu rơi vào tay chị rồi thì xem cậu còn có thể vênh váo được nữa hay không. Chỉ cần cậu còn dám đối đầu với chị vì Khương Liên, chị sẽ tung hê hết bí mật của cậu ra, cho cậu xấu hổ chết luôn! 】