Chương 2

Khi cô gái bắt nạt sắp mất hết kiên nhẫn, tôi ngước lên cười hồn nhiên:

"Hệ thống? Đó là cái gì vậy?"

Cô gái bắt nạt rõ ràng không ngờ rằng một người bình thường như tôi lại có thể đến lớp này, sau khi nhìn tôi đầy khinh thường thì liền rời đi.

Thay vào đó, tuỳ tùng của cô ta lấy bút viết nguệch ngoạc gì đó lên huy hiệu rồi ném cho tôi.

Đó là số "31".

Chờ bọn họ đi xa, Giang Nam Nam kéo quần áo của tôi nhỏ giọng nói: "Cậu không nên nói mình không có hệ thống, cho dù đó là lời nói dối.”

Tôi có chút nghi ngờ nhìn cô ấy.

Giang Nam Nam thở dài, giọng điệu có chút buồn bã:

“Ban 1 lớp 12 đã không còn là một lớp học, nó càng giống một cái vương quốc, năng lực càng mạnh thì quyền lực càng lớn."

“Với một cái hệ thống vô dụng như của tớ, có thể chỉ nhận được thứ hạng thấp và bị bắt nạt."

Tôi cũng hiểu được Giang Nam Nam bị đá n h không phải vì cô ấy trộm đồ mà là vì cô ấy đã cố gắng giải thích rằng mình không làm việc đó.

Kết quả là sự tức giận của bọn họ càng lớn hơn.

"Vậy hệ thống của cậu là gì vậy?”

Tôi nghiêm túc hỏi.

“Hệ thống chữa trị, chính là mỗi lần bị thương thì vết thương sẽ rất nhanh chóng mà lành lại.”

Nói xong Giang Nam Nam liền xé băng cá nhân dán trên mặt, vết thương vốn đang chảy máu hiện đã kết vảy.

Giang Nam Nam tiếp tục kể cho tôi nghe tình hình của lớp học này.

Ban 1 lớp 12 vốn có ba mươi người.

Hoa khôi của trường bị ràng buộc với hệ thống vạn người mê, được đánh số 12. Giá trị ghen tị càng cao thì sẽ càng xinh đẹp.

Học bá bị ràng buộc với hệ thống bù điểm, được đánh số 7, nếu mất một người bạn sẽ nhận được điểm cộng thêm.

Lớp trưởng bị ràng buộc với hệ thống uy tín, được đánh số 5.

Chỉ cần giữ vững chức vụ là lớp trưởng thì có thể nhận được tiền thưởng một tỷ.