Nhan Sở Âm xuất thân từ Quốc công phủ, là con trai của Trưởng công chúa. Năm ba tuổi đã đấm tiểu Hoàng tử, năm tuổi đá con trai Thượng thư, mười tuổi làm các lão Hàn lâm ở Quốc Tử Giám tức đến nổ đom đóm mắt, là tên công tử bột số một kinh thành. Ông nội của Thẩm Dục là Thừa tướng đương triều, văn đàn khôi thủ. Thẩm Dục năm tuổi khai tâm, bảy tuổi đọc thông viết thạo, mười tuổi làm bài "Thuyết Học" kinh động thiên hạ, đứng đầu Tứ công tử của Thái học.
Một ngày nọ, hai người vốn không hề liên quan đến nhau lại bị hoán đổi thân xác. ———— Gặp phải kẻ cầm thư tình vu khống mình không đứng đắn, Thẩm Dục trong lốt công tử bột đành phải đứng ra thanh minh: "Bức thư này không phải do Thẩm Dục viết, tuy nét chữ cực kỳ giống nhau, nhưng thứ nhất là… Thứ hai là… Cho nên… Tóm lại, đây không phải chữ của Thẩm Dục." Mọi người: ???
Nói rất có lý, chúng ta bị thuyết phục rồi, nhưng ngươi một tên công tử bột tại sao lại hiểu Thẩm Dục như vậy?
———— Nghe một đám thư sinh nói xấu mình, Nhan Sở Âm trong lốt Thẩm Dục tức giận, đập bàn đứng dậy: "Ăn hϊếp thư sinh, cưỡng đoạt dân nữ? Xì hơi mẹ ngươi ấy! Nếu không phải ta… khụ khụ, nếu không phải Tiểu hầu gia vạch trần màn kịch - gài bẫy đó, tên thư sinh kia đã khuynh gia bại sản rồi! Thật là chó cắn Lã Động Tân, không biết lòng tốt của người ta!"
Mọi người: ???
Ngươi lại vì Tiểu hầu gia mà nói tục? Trời đất ơi, hai người các ngươi vốn chẳng liên quan gì đến nhau, khi nào thì có giao tình vậy?
———— Cả kinh thành: "Đây chắc hẳn là tình yêu rồi."
Cả kinh thành: "Đã lén lút thầm thương trộm nhớ đối phương, chi bằng đến với nhau đi?"