Không đợi vị Lý ái khanh này nói xong, Chu Dũng đã run rẩy hỏng mất, "Hoàng Thượng tha mạng, Hoàng Thượng tha mạng."
Tha mạng? Triều Dương sửng sốt, bình tĩnh nhìn về phía Chu Dũng đập đầu đến bang bang rung động.
Lý Đường lại là nhếch môi cười cười, lui trở lại vị trí của chính mình.
【 Muốn ăn vịt quay, vừa quay vừa ăn.】
Lý Đường mới vừa đứng vững thiếu chút nữa trượt chân, xin hỏi đại tỷ, từ nào của bản quan có thể liên tưởng đến vịt quay vậy?
Trường Hưng Hầu nhìn nhìn biểu tình các vị đại thần kinh ngạc vì mạch não của Truyền Văn, ừm, ông đã quên nói cho mọi người, Truyền Văn còn có tính tham ăn.
Chu Dũng rốt cuộc vẫn khai ra, gϊếŧ người thì đền mạng, bãi quan bỏ tù, hoàng đế phán hắn sau thu xử trảm, nô bộc trong nhà bán đi, niệm tình mẫu thân hắn tuổi đã cao, lại đã bị Bảo Tuệ đánh mấy roi liền không truy cứu trách nhiệm.
Người bị quỷ khóc sói gào kéo đi xuống, Triều Dương nhìn đến sửng sốt, không, đây không phải Chu lang của nàng, Chu lang của nàng sao có thể gϊếŧ người, sao có thể tàn nhẫn độc ác như vậy!
Trương Hồi nhìn Chu Dũng bị kéo đi xuống, chính là. Ừm. Có chút ngốc, hắn không tin Truyền Văn biết trước, còn biết được trăm sự, nhưng Chu Dũng lại đúng như suy nghĩ trong lòng nàng, thế nhưng đều bị nàng nói trúng!
Lúc này Truyền Văn sấn loạn nâng nâng đầu muốn nhìn xem hoàng đế trông như thế nào, nhưng vội vàng liếc mắt một cái không thấy được hoàng đế trên Kim Loan Điện, lại thấy một người cũng đang nhìn nàng.
【 Chiều cao tám thước, đôi tay quá đầu gối, mắt sáng như đuốc, vừa thấy chính là không phải người bình thường nha, ta nhìn xem, ta nhìn xem, người này là ai nha? 】
Truyền Văn ở trong đầu xôn xao lật cốt truyện.
Trương Hồi ngẩn người, sau đó liền nheo mắt lại, được được được, bổn thừa tướng liền nhìn xem ngươi có thể nói ra cái gì!
Những người khác cũng nổi lên hứng thú, chờ nghe Truyền Văn.
【Tìm được rồi, tìm được rồi, thừa tướng Trương Hồi triều Đại Tấn, xuất thân hàn môn, dùng một thiên sách luận trị thủy ở điện tiền được khâm điểm làm Trạng Nguyên, lúc sau trị thủy có công, được lão hoàng đế trọng dụng, không chỉ có giải quyết loạn thương buôn muối ở Giang Nam, còn có công phò tá vị hiện tại thượng vị trên Kim Loan Điện này, có thủ đoạn có mưu tính. Chậc chậc, đây không phải là đủ xứng chức nam chủ quyền thần trong tiểu thuyết sao!】
Trương Hồi cười lạnh, chỉ nói này đó có lợi ích gì, lý lịch của hắn, ai mà không biết, ai mà không sùng bái kính sợ!
【 Ê, Trương đại gia, ngài không được nha! 】
Truyền Văn tiếp tục đi xuống lật xem cốt truyện, tiếng lòng tự hỏi vang lên, dẫn cho mọi người mắt mạo kim quang, dựng thẳng lỗ tai, không được? Trương thừa tướng không gì không làm được thế nhưng lại không được, cụ thể phương diện kia đâu? Nói nghe một chút đi.
Trương Hồi mặt đỏ lên, người đâu tới đây, nơi này có người bịa đặt.
【 Lão ngài dành hết tinh lực lên trên công tác, hậu viện này cũng quá rối loạn đi, mười tiểu thϊếp tám người yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, tám đứa con trai thế nhưng không một đứa là con của chính mình, ba đứa con gái, a a, còn may còn may, ba người con gái đều là con đẻ!】
Truyền Văn tấm tắc thở dài, 【 Nhưng vẫn là thực thảm. 】