Hoàng đế há mồm nói chuyện, nhưng lời vấn tội lại căn bản không phát ra tiếng, toàn bộ đại điện như cũ an tĩnh đến mức kim rơi có thể nghe được.
Điều này so với vừa rồi nghe thấy tiếng lòng Truyền Văn càng làm cho hoàng đế khϊếp sợ hơn.
Các đại thần thấy được tình huống này cũng đều không hiểu ra sao, bọn họ phỏng đoán đây hẳn không phải là hoàng đế đang trêu bọn họ.
"Hoàng Thượng, cháu gái của thần nhát gan, có thể cho nàng đi xuống trước nghỉ ngơi hay không?"
Trường Hưng Hầu thật cẩn thận kiến nghị, đương nhiên, hoàng đế nhân tinh cũng nhìn ra hắn đây là có chuyện muốn nói cần tránh cháu gái.
Hoàng đế đưa mắt ra hiệu cho Hoàng Kỳ bên người, Hoàng Kỳ liền dẫn Truyền Văn ra đại điện nghỉ ngơi, Truyền Văn không hiểu được, đỉnh đầu đầy dấu chấm hỏi, đi theo Hoàng Kỳ đồng dạng cũng đầu đầy dấu chấm hỏi nhưng không dám biểu hiện ra ngoài.
Mắt nhìn bóng dáng Truyền Văn biến mất, Trường Hưng Hầu mới xoa xoa cái trán thấm mồ hôi (do sợ sự tình kế tiếp hắn nói ra hoàng đế không tin), kể ra hết thảy sự tình đã phát sinh sau khi Truyền Văn trở về một lần, từ thay đổi cái chết của hắn đến thúc đẩy Bảo Tuệ công chúa đi Du Khánh, cùng với kết quả thảo luận trong hội nghị gia đình bọn họ đều nhất nhất tinh tế nói ra.
Sau đó, toàn bộ đại điện liền sinh ra thảo luận kịch liệt.
Thẳng đến khi hoàng đế đánh nhịp quyết định tạm thời tin tưởng Truyền Văn không phải yêu nghiệt mà là có lực lượng thần bí tiết lộ tiếng lòng của nàng, đến tận đây, mọi người mới nhớ tới nguyên nhân tìm Trường Hưng Hầu và Truyền Văn tới là bởi vì sự tình Chu Dũng, vì thế ánh mắt nhất trí dừng ở trên người Chu Dũng bị quên đi ở một góc.
Chu Dũng:.
Chu Dũng nhược nhược nhấc tay, "Ta, ta tán đồng cách nói, người tên Truyền Văn kia chính là, là yêu nghiệt."
Sau đó nhận được hai đạo ánh mắt sắc bén của Bảo Tuệ công chúa và hoàng đế, nháy mắt ngậm miệng.
Khi Truyền Văn lại một lần nữa được gọi vào đại điện, phát giác ánh mắt mọi người nhìn nàng có chút khác biệt, nàng nhíu mày, nắm thật chặt quần áo, 【 ta chỉ bán nghệ không bán thân. 】
Hoàng đế cùng một chúng đại thần thiếu chút nữa ngã quỵ, mặt già của Trường Hưng Hầu xấu hổ, đã quên nói cùng mọi người, Truyền Văn có đặc điểm dùng từ ngữ đặc biệt không kinh chết người không thôi.
Toàn bộ đại điện chỉ có Chu Dũng dự cảm không ổn, nếu nữ tử này đúng như Trường Hưng Hầu nói, không chỉ có biết trước, còn biết sự tình bí ẩn của nhà người khác, vậy hắn sẽ không giấu được.
"Triều Dương, ngươi trước đó muốn nói cái gì?"
Hoàng đế cũng lôi trở lại suy nghĩ của chính mình, nhìn về phía Triều Dương cùng quỳ song song với Chu Dũng.
Triều Dương cũng nghĩ đến Chu Dũng, lúc này sắc mặt cũng không đẹp, rốt cuộc nàng vẫn hạ quyết tâm, mặc kệ thế nào, nàng đều phải cứu Chu lang của nàng.
"Hoàng Thượng, ta ở Chu gia sống rất tốt, cùng Chu lang tôn trọng nhau như khách, Chu lang cũng chưa từng khắt khe ta."
"Triều Dương!"
Bảo Tuệ công chúa không nghĩ tới lúc này, con gái còn hướng về Chu Dũng.