Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cả Đế Quốc Nạp Tiền Nuôi Tôi

Chương 29

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đế chế Muse, một đêm không ngủ.

Sau khi nghe xong những lời Hứa Bạch Kính nói phản ứng của toàn bộ các bậc phụ huynh trong vũ trụ chỉ có thể diễn tả bằng ba từ ——

Tức, điên, người.

Ngày đầu tiên ( Kế hoạch nuôi dưỡng ấu tể ) login, bọn họ thấy được hoàn cảnh cư trú của bệ hạ, lúc đó cho dù có rất nhiều người nghĩ rằng bệ hạ chỉ là một mô hình trò chơi cũng đã giận điên lên rồi.

Vào thời điểm đó, lửa giận của bọn họ nhằm vào vũ trụ này, muốn hủy diệt thứ đã giao vận mệnh như vậy cho vương.

Mà hiện tại, về cơ bản chắc chắn rằng bé con trong trò chơi là vị vua mà họ nâng niu trong tay, thứ đem tất cả những vận rủi đến cho người không phải là vũ trụ, mà là... Cái Hứa Bạch Kính kia.

Ngẫm lại món mì gói rẻ tiền ăn trong 2 bữa với căn hầm ẩm thấp chật chội của Văn Tinh Trạch.

Không đóng nổi tiền thuê nhà tiền điện nước, công ty đóng cửa, suýt chút nữa thì phải đi thu phế liệu bán rau.

Học souna là vì để kiếm chút phí sinh hoạt sống tạm.

Nếu như nói bắt đầu từ năm 8 tuổi, thì loại cuộc sống như thế đã kéo dài suốt 16 năm. Rất hiếm khi nghe vương nhắc về bố mẹ, điều kiện sinh hoạt của người ở thủ đô kém thế mà cha mẹ cũng chẳng quan tâm, phỏng chừng có liên quan đến việc này.

Vô luận như thế nào, món nợ này phải tính cho thật tốt!

"..." .

Chủ tinh Nhân Ngư tộc.

Tất cả người cá đặt quang não xuống, nụ cười tắt ngúm.

Ưu trưởng lão nắm gậy chống, lập lại 4 chữ: "Cướp đoạt khí vận?"

Thì ra đây là chân tướng.

Atlantis, hải triều cuộn như gió, cuốn đi giao sa che mặt Ưu trưởng lão. Giao sa mỏng nhẹ như cánh ve rất nhanh bị năng lượng hỗn loạn khổng lồ triệt để xé nát hoá khí.

Tất cả nhân ngư trên cả hành tinh đều rơi vào trạng thái cuồng nộ, một trận cuồng phong kinh hoàng cuộn lên trên mặt biển yên tĩnh, tất cả các hành tinh và thiên thạch xung quanh mơ hồ bắt đầu rít gào!

-----------------------

Chủ tinh Long tộc.

Một trong những chủng tộc mạnh nhất vũ trụ, móng vuốt của chúng đủ sức xé toạc bất kỳ bộ giáp cứng sắc nhọn nào. Tộc trưởng Astor ngưỡng cổ thét dài:

"Gầm —— "

Trên dãy núi quanh năm tuyết đọng tiếng rồng giận dữ lại vang lên.

"Mỗi người… người… người chỉ có một cái sinh mệnh, lợi….. lợi cho hắn quá rồi" móng vuốt ngân long Will duỗi ra rồi thu lại "Astor, tộc… tộc trưởng có về không, tộc trưởng không phải có…có thuật phục sinh sao?"

Astor chỉ là tộc trưởng tạm thời, thủ lĩnh thực sự của họ chính là Hắc Long đang vân du ở phương xa, tộc trưởng tinh thông pháp thuật khởi tử hoàn sinh cho sinh vật.

Đầu tiên muốn đem cái Hứa Bạch Kính kia chôn vùi đóng băng trên núi tuyết, sau đó phục sinh, đẩy hắn vào vực sâu dung nham, lại phục sinh, đặt hắn dưới móng vuốt sắc nhọn nghiền nát, lại lại phục sinh...

Nhóm cự long nhìn chằm chằm đầu móng vuốt, một lát sau tự giác tản ra, từng người bắt đầu mài móng vuốt.

-----------------------------

Chủ tinh Huyết tộc.

Uy áp từ 13 vị thân vương đột nhiên khuếch tán, trụ La Mã dưới áp lực cực lớn nát tan.

"Thật là to gan..."

Một tên Huyết tộc từ trong quan tài ngồi dậy, sắc mặt âm trầm giẫm nát tờ báo mới của liên minh vũ trụ. Bên người hắn, hàng vạn con dơi lướt qua. Vô số ma trơi bao phủ khắp núi đồi, hành tinh trong đêm vĩnh hằng phút chốc sáng rực như ban ngày.

Tối hôm đó, cơ hồ mỗi cái Huyết tộc đều chuẩn bị một quan tài mới cái loại mà được đóng đinh thủy ngân ấy.

Dành riêng cho Hứa Bạch Kính.

Nhân loại gây thù đầu tiên có được vinh dự trình độ ghi danh vào sử sách.

-----------------------------

Chủ tinh Tinh Linh Tộc.

Giữa khu rừng rậm bao la thần bí, dưới Thánh thụ, tộc trưởng Tinh Linh Tộc đang ngồi quỳ bên vương tọa trống rỗng đột nhiên mở mắt ra. Hắn có tướng mạo mỹ lệ điển hình của quang tinh linh, tai nhọn, tóc vàng, mắt xanh biếc.

Tuy nhiên, cơn giận dữ rừng rực thiêu đốt khiến đôi mắt đột ngột biến sắc, trên đôi tai nhọn xuất hiện những đường hoa văn đỏ, dần dần mang đặc điểm một hắc tinh linh.

Lúc hắn bước ra khỏi thánh điện, liền nghe thấy vô số tiếng lòng ầm ĩ sắc bén của tinh linh khắp hành tinh.

Bóng tối đột nhiên giáng lâm.

-----------------------------

Máy móc tinh E19.

Khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất trong toàn bộ đế chế Muse, thậm chí là toàn bộ vũ trụ khiến thành bang này hiện ra một cảm giác hoàn hảo, tinh vi lạnh băng hoàn mỹ hơn công cụ cao cấp, đây là nơi cư trú của Chu Nho tộc và người máy.

Trong thành phố máy móc màu xám bạc, giọng nói dịu dàng của AI đầu cuối vẫn luôn bao trùm lấy thành phố đột ngột dừng lại, hiển hiện ra chút yên tĩnh khủng bố.

Thành bang này cư trụ rất nhiều quan quân máy móc đã xuất ngũ sau đại chiến vũ trụ. Lúc này bọn họ cúi đầu đứng, trầm mặc nhìn bầu trời, đang chầm chậm xử lý thông tin nhận được.

Hình thể khổng lồ lạnh băng rất có vẻ ngoài uy hϊếp. Bề mặt kim loại phủ đầy vết xước và rỉ sét, võng mạc đột ngột sáng lên.

Rất nhanh, ngưỡng biểu thị sự tức giận đã hoàn toàn lấp đầy, đèn thở bắt đầu kịch liệt lấp loé tɧác ɭoạи, còi báo động liên tiếp vang lên:

"Bíp ——" "Cảnh báo, cảnh báo, dữ liệu quá tải ——" "Bíp ——" "Cảnh báo, kiến nghị đóng trung tâm cảm xúc hóa nhân loại—— "

-----------------------------

Cảnh tượng tương tự cũng xảy ra ở nhiều ngõ ngách của đế chế Muse, bình nguyên rộng lớn chủ tinh Thú Nhân tộc, thành bầu trời Vũ tộc, vành đai tiểu hành tinh nơi chỉ có những thực vật nguy hiểm nhất sinh trưởng...

Một đầu vũ trụ khác, đế chế Utopia xa xôi.

Mùa tuyết sắp đến.

Thị vệ quỳ xuống dưới ghế run lẩy bẩy, tâm trạng quân chủ vừa mới nguôi ngoai lại rơi xuống một hố băng khác.

Dĩ vãng chưa bao giờ khủng bố đến vậy.

Cung điện cấp tốc kết một tầng băng, hệ thống trí năng trung tâm hoàng cung được xây dựng đã bị hư hại do một đợt tấn công bằng sóng sinh học, sau một trận bùm bùm lấp loé, nhiệt độ chợt giảm xuống dưới 0.

Anh đứng lên, hoàng bào hắc y uốn lượn, lụa đen che mắt cũng rơi xuống đất.

Quang não đập nát giữa ngón tay, người hầu lặng lẽ ngẩng đầu, liền thấy mặt mày băng lãnh quân chủ, so với mùa đông tuyết đọng còn muốn lạnh lẽo hơn.

"..."

Có lẽ nhận ra được sát ý quá mức cường liệt của toàn bộ phụ huynh vũ trụ với Hứa Bạch Kính, Quang Tháp rốt cục run lẩy bẩy online, đội áp lực thật lớn đưa thông báo:

"Ding Dong! Rất tiếc phải thông báo với tất cả các bậc phụ huynh rằng, sự tử vong hoặc sự biến mất của nhân vật "Hứa Bạch Kính" ở giai đoạn này sẽ dẫn đến sự sụp đổ “Kế hoạch nuôi dưỡng ấu tể” của vũ trụ song song. Để tránh tạo thành thương tổn không cần thiết đến bé con, làm ơn hãy cố gắng đừng làm ra chuyện gì quá mức nguy hiểm!

Dù sao Hứa Bạch Kính vẫn là vai chính, sự biến mất sớm của hắn sẽ đe dọa sự cân bằng của vũ trụ. Bất quá, Quang Tháp đúng lúc bổ cứu:

"Hưởng ứng yêu cầu các phụ huynh, hiện thương thành Quang Tháp đã đẩy ra 【 Lật đật giải tỏa Hứa Bạch Kính】, hoan nghênh chọn mua!"

Lật đật giải tỏa Hứa Bạch Kính chính là lật đật có mặt Hứa Bạch Kính, tỉ lệ thu nhỏ, khả năng mô phỏng thực tế 99%, có thể đập, đánh tơi bời, cuồng ẩu, mài móng vuốt, mài răng, bảo đảm hoàn mỹ khôi phục xúc cảm đánh đập bản thân Hứa Bạch Kính.

Nhờ tình huống khẩn cấp này, Quang Tháp không thể không triển khai sớm kế hoạch lật đật.

—— không thể không nói, vẫn là chó trò chơi kế hoạch kiếm bộn tiền.

Các thiết bị ngoại vi game* thực tế không mang lại lợi nhuận, bởi vì các thiết bị ngoại vi của bé con cần phải được làm tinh xảo hơn nữa số lượng còn giới hạn. Tuy rằng mỗi một kiện ở chợ second-hand đều bị xào giá cao trời thậm chí có tiền cũng không thể mua được, nhưng tiền chân chính chảy vào tay quan chức rất ít.

* Thiết bị ngoại vi game: đề cập đến việc sử dụng trò chơi như một vật mang để khai thác các tài nguyên tiềm năng xung quanh chúng . Bao gồm đồ chơi dựa trên trò chơi, thực phẩm, phụ kiện và các đồ vật vật chất khác, nhưng cũng bao gồm âm nhạc, hình ảnh, sách và các sản phẩm văn hóa khác. Trong khi mang lại lợi nhuận khổng lồ ngoài trò chơi cho các nhà sản xuất trò chơi, nó còn tích hợp chặt chẽ trò chơi với các ngành công nghiệp truyền thống như sản xuất, và thúc đẩy sự phát triển của toàn ngành. Như Hình vẽ, ống thở, đồ chơi kẹo, búp bê, v.v.

Mà loại lật đật giải nén này thì khác, chế tác đơn giản, hơn nữa vốn là vật phẩm tiêu hao dùng để đánh đập, làm hư thì ném vào thùng rác thiêu hủy rồi đổi mới thôi. Quan trọng nhất, đó là nhu cầu rất lớn từ cơn thịnh nộ các vị phụ huynh...

Chẳng hạn, hơn 3000 phụ huynh Long tộc đặt hàng triệu kiện, phụ huynh Huyết tộc đặt 8 triệu kiện, phụ huynh nhân ngư tộc thậm chí mỗi người hơn một nghìn kiện.

Trăm triệu không nghĩ tới, đây trở thành thương phẩm bán chạy lợi nhuận cao nhất cửa hàng Quang Tháp, vừa lên kệ liền bán hết!

Nhưng không ai ở Utopia mua thiết bị ngoại vi, không phải là họ không cần, mà là ...

Trái đất, ở giữa Đại Tây Dương, trên một con thuyền lẻ loi.

Đã hơn ba giờ trôi qua kể từ khi Hứa Bạch Kính và Hứa Tư Siêu rơi vào hôn mê.

Nhóm thần côn đên giúp đỡ đã từng người chạy trốn, các ký giả truyền thông cũng đã mang theo tư liệu sống vội vã trở về viết bài, trên chiếc thuyền này chỉ còn lại 2 cha con Hứa gia và người lái cano đang ngủ gật.

"Ba, cứu mạng, con thật sự biết sai rồi..." Hứa Bạch Kính mặt sưng đầu heo tỉnh lại, đau đến không nhịn được tê tê hà hơi, hắn nhìn chung quanh một chút, thở phào nhẹ nhõm, "Đi? Văn Tinh Trạch đi rồi? Ha ha —— "

Hiện tại ngẫm lại, bị đuôi cá tát quả thực không đau không ngứa, Văn Tinh Trạch cũng quá mềm lòng đi, Hứa Bạch Kính còn tưởng chính mình sẽ lạnh chân mà đi ở chỗ này.

Lúc này Hứa Bạch Kính còn chưa biết mình sắp bị phong gϊếŧ, hắn chỉ nghĩ, rừng xanh còn đó sợ gì không có củi đốt, Phương Như Tuyết không được thì đổi một cái khác là được rồi...

Tiếng cười bỗng nhiên kẹt ở giữa đường.

Trên boong tàu cách đó không xa, một nam nhân tư thế nhàn tản đang ngồi dựa lưng vào ghế xếp, vóc người cân đối, đôi chân dài duỗi thẳng, đôi mắt đen kịt lương bạc.

Chẳng biết vì sao, nam nhân chỉ ngồi ở đó, khí tức tỏa ra làm Hứa Bạch Kính liên tưởng đến một loại hung thú lười biếng nào đó, nhất thời toàn thân lông tơ Hứa Bạch Kính đều dựng đứng.

---------------------

"A a a —— nơi quái này sao lại có cá mập trắng —— "

Trì Yến nho nhã lễ độ: "Chuyển phát nhanh Muse, sứ mệnh tất đạt."

... Tiếng kêu khóc cha con Hứa gia rất nhanh đi xa biến mất, họ sẽ trải qua 3 giờ trải nghiệm tuyệt vời với mấy bé cá mập trắng, lươn điện, sứa và những sinh vật nguy hiểm dưới biển sâu.

Đối lập với, Văn Tinh Trạch chỉ buộc dây để đuôi cá tát, thì đây thực sự quá nhẹ nhàng giống một hình phạt chơi khăm của đứa nhỏ.

Nhưng những người lớn ác liệt sẽ không làm điều đó. Tuy Hứa Bạch Kính không thể chết, nhưng không phải chỉ có cái chết mới mang đến nỗi đau cho con người, bởi nhân loại là những sinh vật rất mong manh yếu đuối.

Trì Yến quay người rời đi.

"Ngài và Muse tựa hồ không có quan hệ gì, xin đừng gọi chuyển phát nhanh Muse" trong ống nghe truyền giọng nói lạnh lùng của Ưu trưởng lão nhân ngư tộc "Mời ngài xác minh lập trường chính mình, quân chủ địch quốc."

Muốn so năng lực đông cứng, Trì Yến chả ngán ai.

Anh cũng hờ hững nói: "Chó chê mèo lắm lông."

"..." Câu này lập tức chạm vào chỗ đau các trưởng lão, bọn họ từng ở sơ kỳ từ chối gia nhập đế chế Muse vì kiêu ngạo nên không lấy được thẻ thân phận do Văn Tinh Trạch tự tay viết.

Quả thực là việc các trưởng lão một đời nghĩ lại đều kinh đau.

Bất Tri Hạ lập tức cướp micro phản kích: "Nực cười, nhân ngư tộc là công dân Muse do chính bệ hạ chứng thực."

Trì Yến: " Không được đầy đủ đúng không."

Các trưởng lão: "..."

Các trưởng lão bắt đầu hít sâu.

Ly trưởng lão chộp mic, âm thanh từ từ táo bạo: "Không quản ngài đang mưu đồ cái gì, nhóc con là người của ngư tộc."

Bước chân Trì Yến dừng lại.

Anh ngữ khí bình thản cực kỳ, lại nghe ra 10 phần trào phúng hàm xúc ý tứ:

"Có đúng không? Không biết em ấy có nói với nhân ngư tộc các ngươi chưa, nhưng chính miệng em ấy đã thừa nhận thích ta."

Hiển nhiên, đây là ép vỡ cọng rơm cuối cùng nhân ngư tộc, bởi vì bệ hạ xác thực không có giáp mặt nói thích bọn họ...

Tuy nguyên nhân chủ yếu nhất là đa số người cá nhóm đều sống nội tâm tình cảm thâm trầm, bởi vậy rất xấu hổ khi hỏi vấn đề thế này, không giống đám dấm chua tinh huyết tộc và Long tộc thô to, một ngày có thể hỏi mười mấy lần bệ hạ có thích bọn họ hay không, thích ai nhất.

Nhưng sự thật đúng là ——

Vương, thật sự, không có, trực tiếp nói, yêu thích bọn họ! ! !

"..."

"..."

Lại một lần nữa.

Vẻn vẹn chỉ thông qua một câu nói, Trì Yến đã thành công đem giá trị cừu hận nhân ngư kéo đầy.

Trì Yến đưa tai nghe ra xa, nghe thấy tiếng ồn ào dữ dội từ nhiều làn sóng khác nhau ở phía đối diện. Xem ra bọn họ giống huyết tộc, một chủng tộc thiếu kiên nhẫn.

Tài xế mở cửa xe cho anh, Trì Yến tiện tay cúp điện thoại.

Sau khi liên lạc hoàn toàn bị ngắt máy, anh mới chậm rãi bổ sung thêm 2 từ cuối cùng của câu:

"... Diễn xuất."

-----------------------------

Ngày hôm sau.

Buổi quay sáng bắt đầu từ bữa sáng, lúc này người quay phim vẫn đang thử máy, các thành viên có thể tán gẫu những chủ đề không liên quan đến chương trình.

Phòng ăn tầng hai boong tàu du thuyền, Văn Tinh Trạch ngáp một cái đi vào cửa: "Sớm..."

"A Trạch, sớm."

Thành viên nam cơ bản đều đến, các thành viên nữ cần phải trang điểm, trước mắt chỉ có Phương Như Tuyết đến. Chúc Bác và Phương Như Tuyết một bên xem báo một bên trò chuyện.

Bởi vì điện thoại đã bị tịch thu, nên các thành viên này thường không có gì để giải trí, liền nhìn một chút tạp chí và báo tổ tiết mục đưa.

Sau khi Văn Tinh Trạch ngồi xuống, Chúc Bác vô cùng thần bí đưa cậu tờ báo, nói nhỏ:

"A Trạch, chú nghe gì chưa, giới phong thuỷ hôm qua có biến lớn. Bởi vì có liên quan đến Hứa Bạch Kính tất cả đều bị cắt!"

Hứa Bạch Kính mấy tháng nay bặt vô âm tín, bởi vì hành vi vô liêm sỉ, thái độ ác liệt, hơn nữa nhiều nơi còn truyền tin hắn rục rà rục rịch muốn comeback nên vẫn có không ít độ quan tâm.

Mặc dù báo Dứa đăng sự việc có chút linh dị thần quái nhưng quả thực nó đang là chủ đề nóng trong làng giải trí hôm nay.

Văn Tinh Trạch nhất thời có loại dự cảm xấu.

Cậu nhìn báo, dòng tít viết báo Dứa, đầu đề là ảnh chụp Hứa Bạch Kính và Hứa Tư Siêu hai cha con bị trói bên bờ, bị đuôi cá tát đến mặt xưng phù.

Tiêu đề là "Khϊếp sợ! Đại sự thiên tài kinh tài tuyệt diễm giới phong thuỷ đột nhiên xuất hiện, ngày xưa thiên sư Hứa Tư Siêu cha nuôi Hứa Bạch Kính thế mà cướp đoạt khí vận, làm nhiều việc ác cuối cùng phải gánh chịu hậu quả như thế nào?"

Văn Tinh Trạch: "Ha ha..."

Truyền thông giờ nhanh kinh?

"Hứa Tư Siêu là đệ tử cuối cùng của Tịnh Hoa đại sư, anh nhớ Tịnh Hoa đại sư rất nổi danh, trước đây ông ấy đứng ra giúp tế thế nạn thiên tai... Đúng là sư môn bất hạnh."

Chúc Bác tấm tắc lấy làm kỳ lạ: "Anh đoán Hứa Bạch Kính kia lộng bàng môn tà đạo, nếu không xét cái đạo đức kia của hắn, làm gì có chuyện một đêm bạo hồng."

Một nam thành viên nói: "Lần này Hứa Bạch Kính xem như đã triệt để lật xe, cùng quan hệ với loại chuyện như vậy, ban ngành liên quan hình như đứng ra phong sát hắn, đã không tìm thấy tên hắn trên weibo."

Nghe thấy hai chữ phong sát, Văn Tinh Trạch luôn cảm thấy ớn lạnh ở cổ, cậu có tính cùng "chuyện như vậy" dính líu quan hệ hay không?

"Thầy phong thủy này thật đẹp trai! ! !" Một thành viên nữ khác cũng gia nhập thảo luận, chỉ vào bức ảnh mờ cuối cùng "Tấm này, nữa quỳ cầm đao, không nói tôi còn tưởng đây là ảnh điện ảnh."

"Vị này đánh bại Hứa Tư Siêu, đệ nhất thiên sư Hứa Tư Siêu trước kia, cho nên hiện tại vị đẹp trai này chính là đệ nhất thiên sư?"

Văn Tinh Trạch không có cách nào tham dự thảo luận, cảm thấy lạnh sống lưng.

Tối hôm qua phụ huynh Huyết tộc đã dùng ảo giác giải quyết hậu quả, tổ chương trình cũng không phát hiện có gì bất thường trên boong tàu và Văn Tinh Trạch đã yêu cầu phóng viên không được tiết lộ thân phận thật của cậu, nên hầu hết mọi người đều không biết. Nhưng…

Cái loại cảm giác tận mắt nghe người khác bàn luận về mình nhân sinh thật xấu hổ đi được, Văn Tinh Trạch thật muốn đăng xuất khỏi trái đất xinh đẹp này.

Thành viên nhóm nhạc nam: "Tôi tin huyền học. Ô, với lại vị thiên tài này có chút quen mắt..."

Phương Như Tuyết cũng cầm báo, lòng vẫn còn sợ hãi: "Mục tiêu lần này của Hứa Bạch Kính một siêu mẫu đang lên, có phải là người tôi quen không? Ô, vị thiên tài này đúng là có chút quen mắt..."

Chúc Bác càng nói càng thái quá: "Vị này chế phục được cha con Hứa Tư Siêu, có thể điều khiển phong thuỷ triệu hoán thần long, hắc phượng hoàng và 7 viên ngọc rồng, còn có sứ giả thế thân hải thần Poseidon. Ô, vị thiên tài đúng là có chút quen mắt..."

Văn Tinh Trạch uyển chuyển nói: "Thần long, hắc phượng hoàng, 7 viên ngọc rồng, Poseidon thật ra không đến mức đó đâu."

Chủ tài các thành viên bỗng dừng lại.

Tầm mắt mọi người không tự chủ tập trung trên người Văn Tinh Trạch.

Chúc Bác phảng phất nghĩ tới gì đó, nghi ngờ nhìn Văn Tinh Trạch, lại nhìn báo:

"Cái khẩu trang đen, quần áo, chiều cao, ê, đúng là có điểm giống —— "

Văn Tinh Trạch: "?"

"—— cái báo Dứa này thường xuyên bịa chuyện" Văn Tinh Trạch vội vàng cắt đứt lời Chúc Bác, nỗ lực khuyên bảo mọi người tin tưởng khoa học "Trước bọn họ còn tung tin nóng Trì Yến thầm mến minh tinh nhỏ tuyến 18 hơn nữa còn ngầm kết hôn rồi ly dị mang thai chạy."

Các thành viên: "..."

Chúc Bác: "... Anh thấy cái tin này một nửa là sự thật."

"Bất quá, ngược lại cũng đúng."

Văn Tinh Trạch vừa nói như thế, các thành viên cũng thanh tỉnh chút.

Trên thế giới này không có quỷ thần, nói không chừng đó là một loại ảo thuật, dù sao ngày hôm qua bọn họ cũng mới chứng kiến màn ảo thuật kỳ diệu. Nhưng tại sao Hứa Bạch Kính lại bị phong sát? Hay vẫn có ẩn tình khác?

Văn Tinh Trạch thành công đá bay chủ để đi, phòng ăn giảm bớt chút bầu không khí linh dị thần quái.

Chính vào lúc này, có tiếng gõ cửa phòng ăn, đạo diễn mặt cổ quái mở cửa: "A Trạch, cậu tới đây một chút, có người tìm."

Toàn bộ phòng ăn đều dựng lỗ tai lên.

Vẻ mặt đạo diễn ngưng trọng dị thường, Văn Tinh Trạch đầu óc mơ hồ theo sát ông xuống boong thuyền.

Một chiếc du thuyền sang trọng đang đậu cách đó không xa, trên du thuyền, trên du thuyền, một quản gia mặc đồng phục Anh khẽ cúi chào với Văn Tinh Trạch: "Thiếu gia, thật xin lỗi, tôi vô ý làm lỡ công tác ngài, thế nhưng có một vị khách quý đến thăm."

Văn Tinh Trạch: "..."

E-kip chương trình và thành viên nhìn lén trên tầng hai: "..."

Lối đi giữa 2 du thuyền được trải thảm đỏ sẫm màu, người hầu đứng hai bên cúi chào. Quản gia đưa khăn lông nóng cho cậu, đồng thời rất tự nhiên đi tới cầm chổi quét nhỏ giúp Văn Tinh Trạch phủi bụi không tồn tại trên vai.

Trên trời là máy bay tư nhân Long tộc đưa, bảo tiêu mặc âu phục màu đen ngồi trên máy bay, cầm bộ đàm nói vào tai nghe quản giai: "Bán kính 4 km không có gì khác thường."

Ngoại trừ máy bay tư nhân, còn có 3 chiếc trực thăng, phạm vi bao trùm hải vực có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Quản gia: "Được, tiếp tục theo dõi, chú ý an toàn mọi lúc."

Văn Tinh Trạch: "... ..." Đừng mà! ! !

"..."

Cho dù là minh tinh, cũng ít ai được chứng kiến

một trận chiến lớn như vậy.

Tầng hai du thuyền, các thành viên đứng hình.

Thành viên nhóm nhạc nam vẫn duy trì tư thế châm trà, nước tràn đầy bàn.

Đạo diễn mặt nghiêm nghị, nhìn kỹ sẽ phát hiện thái dương ông có những hạt mồ hôi lớn cỡ chừng hạt đậu, thế mà cũng cúi đầu với Văn Tinh Trạch: "Văn thiếu gia, hôm qua thứ cho tôi vô lễ mạo phạm, không biết ngài đây là hắc —— khụ." Đại thiếu gia hắc bang bá đạo!

Văn Tinh Trạch sắp bị xấu hổ nhấn chìm, đây là play xấu hổ gì, tại sao lại là "thiếu gia", bọn họ cố ý à? Xấu hổ quá, tác giả sao lại viết đoạn như vậy được!

Văn Tinh Trạch hết đường chối cãi, muốn giải thích cũng không biết bắt đầu từ đâu: "Từ từ, đạo diễn, mấy người hiểu lầm rồi, tôi không phải hắc —— khụ, thôi, nói chính sự đi, ai tìm tôi?"

Quản gia một tay thành quyền, hắng giọng một cái, quay người sang một bên: "Trương tiên sinh, mời."

Từ bên trong du thuyền đi ra một... Đạo sĩ trẻ tuổi.

Không thể nói hắn là đạo sĩ chính quy, dù sao quần áo cũng không phải đạo bào nghiêm túc, cũng không có phất trần, ngược lại như người thường, có chút tiên phong đạo cốt. Hắn ta mặc một trường bào màu xanh xám, đi một đôi giày vải, tóc dài vấn búi.

Bên người đạo sĩ trẻ có 3 người.

Bản thân đạo sĩ cẩn trọng nâng một chiếc két sắt nhỏ, vệ sĩ bên cạnh cầm thứ trông giống lá cờ, cô thư ký mặc váy bút chì bưng văn kiện của Đảng, cuối cùng một phóng viên chủ nghiệm ký sự đi theo đang lau mồ hôi.

Như nghi thức bàn giao đảng viên và cán bộ.

Nhưng sự tồn tại của đạo sĩ khiến tổng thể tổ hợp càng trở nên quỷ dị kỳ lạ.

"Ngài Văn." Đạo sĩ trẻ đi tới chỗ Văn Tinh Trạch, hơi khom người "Thay mặt toàn thể gia tộc họ Trương, tôi xin bày tỏ sự kính phục và lòng biết ơn chân thành đến ngài vì hành động dũng cảm của ngài tối hôm qua."

Văn Tinh Trạch: "Không, không..." Người thực thi công lý?

Đạo sĩ trẻ nói tiếp: "Xin mời ngài nhận cờ thưởng."

Vệ sĩ bên cạnh đeo găng tay đen, sống lưng thẳng tắp, thần sắc nghiêm trang mở cờ hiệu.

Trên boong thuyền dương quang xán lạn, cờ thưởng theo gió lay động, hồng đế mạ vàng đại tự dâng thư:

"Một thân chính khí, thi thuật vì dân —— 14/10/2020, thân tặng đệ nhất thiên sư Hoa Hạ Văn Tinh Trạch."

Văn Tinh Trạch: "?"

"Còn có ngọc bài, đây chính là tổ sư gia Trương Tịnh Hoa thân tặng" đạo sĩ trẻ đem tủ sắt đưa cho Văn Tinh Trạch, quản gia nhanh chống cầm lấy "Nắm giữ ngọc bài, có thể thống lĩnh giới phong thủy trong nước."

Văn Tinh Trạch: "? ? ?"

Đạo sĩ trẻ: "Còn đây là văn kiện."

Thư ký liền vội vàng đưa "Về thông báo đăng ký Di sản Văn hóa Phi Vật Thể Thầy Phong Thủy và Sửa đổi Kế hoạch Kiểm Soát Dân sự" văn kiện Đảng cho Văn Tinh Trạch.

Văn Tinh Trạch: "? ? ? ? ? ?"

"Cuối cùng tham dự nghi thức toàn bộ nhân viên chụp ảnh lưu niệm." Đạo sĩ trẻ nói " Chúng tôi sẽ đưa báo cáo chính thức, mọi người chú ý dáng vẻ biểu tình."

Văn Tinh Trạch cầm cờ thưởng, quản gia nâng tủ sắt cà văn kiện Đảng, vệ sĩ thư ký lui qua một bên, phóng viên chủ nhiệm trên cổ mang máy ảnh số vui cười hớn hở chụp hình cho bọn họ, nói "Cà tím" sau đó ấn nút chụp.

Trong ảnh Văn Tinh Trạch thần sắc mê man đến cực điểm.

Đạo sĩ lần nữa cúi người với Văn Tinh Trạch, người chung quanh biểu tình đờ thẫn bắt đầu vỗ tay.

Đạo diễn ngơ ngác đưa cho đạo sĩ một cái loa, đạo sĩ hắng giọng nói: "Ngày đầu tiên của buổi lễ bàn giao và cuộc gặp gỡ hữu nghị giữa hai giới đã kết thúc mỹ mãn. Xin cảm ơn ngài Văn đã tham gia và cảm ơn ekip chương trình (Du Thuyền Ảo Tưởng) đã cung cấp sân bãi."

Ekip và các thành viên trợn mắt há hốc mồm nhìn chăm chú mọi thứ: "..."

Cuối cùng, Văn Tinh Trạch ngơ ngác duỗi tay, bóp mặt mình.

"—— đau."

Không phải là mơ? ? ?
« Chương TrướcChương Tiếp »