Chương 26: Vào rừng

Nhưng nội dung Lâm Ẩn muốn phát sóng trực tiếp không giống như vậy, bởi vì không có nguyên liệu nấu ăn, cậu quyết định dựa rừng núi để kiếm ăn

Sau khi quyết định xong, trước tiên cậu hỏi thăm dì Jenny, đảm bảo không có hệ động thực vật nào ở trên núi cần được bảo vệ, và cho phép săn bắn, đào nấm linh tinh, hái rau dại, cũng không cần giấy phép, mới quyết định đi.

Nhưng vấn đề lại tới nữa rồi, nếu cậu đi lên núi, thì hai đứa trẻ phải làm sao?

""A a-"" Lâm Hôi Hôi với đôi mắt tha thiết nhìn cậu, đương nhiên không muốn mình bị bỏ lại.

Mặc dù Lâm Tiểu Bạch rất ngoan, nhưng nếu Lâm Ẩn và Lâm Hôi Hôi không ở bên cạnh, thì nhất định nó sẽ khóc vang trời.

""Tôi đi cùng với anh, đúng lúc có thể giúp trông đứa nhỏ."" Kiều Hi đề nghị.

Lâm Ẩn có chút chần chờ: ""Nhưng cậu..."" Chân không thoải mái.

""Không sao."" Kiều Hi không biết nhấn ở đâu, trong nháy mắt phía dưới gầm xe lăn vươn ra bốn cánh tay robot linh hoạt, vượt qua chướng ngại vật, leo núi, giống như đi trên đất bằng.

Lâm Ẩn: ""..."" Được rồi, là tôi kiến thức ít.

Tới chân núi, Lâm Ẩn mới lấy ra thiết bị phát sóng trực tiếp, Kiều Hi nói: "" Đừng quay tôi, tôi không thể lộ mặt.""

Lâm Ẩn gật đầu, suy nghĩ một chút, khi phát sóng trực tiếp cũng sẽ không ghi hình hai đứa nhóc này, ngộ nhỡ chúng nó lớn lên trông giống như vị tướng kia, nếu bị người có ý đồ nhận ra được thì không tốt lắm.

Về phần mình, khi nguyên chủ trốn tránh sự truy đuổi, Sh_e đã từng tiêm một loại thuốc, thể tác động đến gen để thay đổi ngoại hình của một người trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng lại có giới hạn về thời gian, bình thường sẽ có kỳ hạn trong một năm.

Mỗi năm chủ cũ đều đặt một mũi Sh_e, Lâm Ẩn cũng vừa mới đặt một mũi Sh_e đến đây, vì vậy cậu không lo lắng về việc bị người xem nhận ra trong buổi phát sóng trực tiếp.

Bởi vì mang theo đứa nhỏ, Lâm Ẩn không dám đi sâu vào núi, chỉ lang thang dưới khe núi ở chân núi, đào những loại nấm hái những loại rau mà mình biết.

Nghe nói sau khi loài người trốn khỏi trái đất, đã cắm rể ở Tang Tử Tinh đầu tiên, cho nên rất nhiều loại thực vật và động vật trên trái đất đều thuộc Tang Tử Tinh.

Chờ rất lâu cũng chưa thấy ai vào xem, mãi cho đến một giờ sau, mới có một hai người vào, trong đó có một id nhìn rất quen.

[Giới đường ngủ sớm: Hả? Đây không phải là không cảnh phát sóng ngày hôm qua rồi sao? Vậy hôm nay chủ phòng có xuất hiện không?]

[Giới đường đi ngủ sớm: ""Chủ phòng đang làm gì vậy? Hái rau? Sao không nói gì hết vậy?]

Đây rõ ràng là người đã trò chuyện trong phòng phát sóng trực tiếp ngày hôm qua, nhưng lại là một người thích nói nhảm.

Kiều Hi nhìn vào mắt phụ đề do Sh_e phát trực tiếp trên phát sóng trực tiếp, nhịn không được liền đưa ra sáng kiến: ""Anh có muốn nói cái gì đó không?""

[Giới đường ngủ sớm: Hả? Còn có ai khác sao?]

Lâm Ẩn vừa ngẩng đầu, cũng vừa nhìn thấy phụ đề, sau khi suy nghĩ một lúc, đã tự giới thiệu bản thân: ""Chào mọi người, tôi là chủ phòng, chào mừng mọi người đã vào phòng phát sóng trực tiếp của tôi.""

Sau đó, cậu đã bày ra những chiến lợi phẩm mà mình đã đào được trong nửa giờ, giới thiệu từng cái một: ""Đây là câu du mạch mọc dại, xào rất thơm! Đây là nấm trắng, trộn hay xào gì cũng ngon! Đây là nấm hương, cũng có thể xào, nhưng tôi cảm thấy hầm canh gà thì sẽ ngon hơn...""

[Giới đường ngủ sớm: Phốc ha ha ha, tất cả đều thơm sao?]

[Sue: Chủ bá khá thú vị, chỉ có điều, bây giờ ai còn nấu cơm nữa?]

Sau khi cất chiến lợi phẩm đi, Lâm Ẩn nói: ""Bây giờ chúng ta sẽ đi vào rừng sâu hơn một chút, để xem có thể tìm được món ăn hoang dã nào không?""

Kết quả cậu vừa xoay người lại chưa bước được hai bước, liền nhìn thấy một con gà rừng bay đến. Còn gì may mắn hơn nữa, hình như phương hướng của gà rừng không tốt, vừa bay lên liền đâm phải một cái cây, chết tại chỗ.