Chương 31

Lúc này, Bạch Thiên mới biết bộ quần áo kia lại còn có thể dùng như vậy, cả người mang theo cả giận dữ lẫn xấu hổ muốn chết.

Anh tức đến đỏ cả mặt, tháo tai mèo giả quăng xuống đất “Ai nói muốn làm chuyện đó đâu chứ!”

Bạch Hạo một tay bịt mũi, một tay nhặt đôi tai mèo lên theo sau anh đi vào phòng.

Chuyện sau đó hiển nhiên là không thể ngờ được.

Hai tay Bạch Thiên không chống đỡ nổi nữa, vô lực nằm nhoài trên giường. Anh hơi động, nơi hai người kết hợp phía sau truyền đến một trận kɧoáı ©ảʍ, anh không nhịn được rên lên một tiếng.

Bạch Hạo nghiêng người đè xuống, hai tay chống hai bên cơ thể anh, liếʍ hôn lên mặt rồi hôn lên cổ anh. Bạch Thiên đang trong tư thế quỳ sấp trên giường, sắc mặt ửng hồng, hai mắt mông lung thất thần. Anh há há miệng nhưng lại không nói được một lời nào.

Vật nóng bỏng kia vẫn đang đâm rút trong cơ thể anh, lần này Bạch Thiên phản ứng mạnh hơn lúc nãy, từ trong cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ ngắt quãng “Ưm…”

Thì ra là do Bạch Hạo phía sau đưa tay ra trước cầm lấy vật nhỏ của anh tuốt động khiến cho nó đứng lên thẳng tắp, Bạch Thiên chịu đựng kɧoáı ©ảʍ trước sau cùng một lúc, cảm giác sung sướиɠ tột đỉnh đưa anh đến giới hạn cực khoái.

Bạch Hạo nhận ra anh sắp bắn, lập tức tăng nhanh động tác trên tay. Thắt lưng Bạch Thiên tức thì căng lên, kɧoáı ©ảʍ cứ tăng dần tăng dần, thật sự không thể cưỡng lại được, đầu óc trống rỗng, anh tiết hết ra tay Bạch Hạo.

Cả người mồ hôi chảy đầm đìa, trong đầu tràn đầy cảm giác dính nhớp, vô lực xụi lơ trên giường.

Bạch Thiên ra hiệu muốn hắn rút ra. Bàn tay Bạch Hạo lần mò xuống ngực anh, tiếp tục liếʍ hôn lên cổ anh, đối với thân thể này dù cho có đòi hỏi bao nhiêu hắn cũng vẫn cảm thấy không đủ.

Hắn đặt Bạch Thiên nằm xuống, dương v*t vẫn cắm sâu trong hậu huyệt, sợ Bạch Thiên mới vừa bắn ra chưa kịp thích ứng cho nên hắn cũng không cử động nữa.

Bạch Thiên híp híp đôi mắt, vẻ mặt có chút thoả mãn, nằm im cũng không muốn động đậy. Bạch Hạo vẫn còn đang hôn tới hôn lui trên người anh. Qua một hồi sau, Bạch Thiên có chút khôi phục tinh thần, xoay người lại, hai tay ôm lấy cổ hắn, giọng nói mềm mại, vô lực.

“Thật sướиɠ, tiếp tục đi”

Bạch Thiên ngồi trên người hắn, chôn mặt lên cánh tay mình, trên làn da đã nổi lên một tầng đỏ rực. Bạch Hạo nằm ngửa trên giường, hai tay thân mật đỡ lấy hông anh, thưởng thức vẻ mặt của anh hắn lúc này.

Trong mắt Bạch Thiên là màn hơi nước mờ mịt, tự anh chậm rãi đung đưa cơ thể lên xuống nhịp nhàng, Bạch Hạo ác ý đỉnh lên trên một cái, Bạch Thiên lập tức chịu không nổi xụi lơ ngã xuống ngực hắn, hơi thở nóng rực ghé vào tai hắn, rêи ɾỉ: “Không chịu nổi… Mau động đi…”

Câu nói đó vào lúc này đối với Bạch Hạo mà nói chính là liều thuốc kí©ɧ ŧìиɧ mạnh nhất. Bạch Hạo một tay vuốt ve thắt lưng trần trụi, giọng nói phát ra cũng mang theo sự gợi cảm quyến rũ trong cơn ái tình “Ngoan…”

Bạch Thiên nằm trên người hắn, đột nhiên nơi miệng hậu dâng lên cảm giác khác lạ, thật ngứa, kɧoáı ©ảʍ như dòng điện lưu chạy dọc sống lưng. Trong tay Bạch Hạo là đoạn đuôi mèo, cố ý gãi gãi lên hậu huyệt mê người, phần lông trắng muốt bên trên liền bị làm cho ẩm ướt. Bạch Thiên khó nhịn rêи ɾỉ “Ưm…”

Bạch Hạo cũng bị anh làm cho không chịu nổi nữa, trở mình ôm lấy anh, tăng nhanh động tác đâm rút kịch liệt. Bạch Thiên không còn chút khí lực nào, để mặc hắn giày vò thân thể mình, cuối cùng Bạch Hạo đạt đến cao trào, rót đầy bạch dịch vào trong cơ thể anh.

Lại đâm rút thêm vài cái nữa, Bạch Hạo mới ôm anh đi tẩy rửa.

Xong xuôi mọi thứ, hai người trần trụi lỏa thể cùng nằm trên giường. Chỉnh nhiệt độ điều hòa trong phòng, làn da người bên cạnh khô ráo mà ấm áp khiến cho người ta cảm thấy gần gũi dễ chịu.

Dễ chịu đến nỗi khiến người ta chỉ muốn lặng im mà hưởng thụ.

Bạch Thiên rõ ràng đã rất buồn ngủ nhưng lại không ngủ được, ôm lấy cánh tay Bạch Hạo vào trong ngực, ngón tay không có khí lực gãi gãi sườn dưới của hắn.

Hắn tóm lấy bàn tay không an phận, đưa đến bên môi hôn lên một cái, lại nhẹ nhàng day cắn ngón tay anh.

Bạch Thiên cảm giác mí mắt nặng trịch, vô thức nhắm lại, nhưng thật sự quá thoải mái khiến anh có một loại cảm giác không nỡ đi ngủ.

Nhiệt độ từ điều hòa trong phòng kết hợp với nhiệt độ của Bạch Hạo bên cạnh ôm lấy anh là vừa đủ, Bạch Thiên ngủ thϊếp đi. Bạch Hạo đặt một nụ hôn lên trán của Bạch Thiên đang say giấc nồng.

Không việc gì phải vội cả, bọn họ còn cả một khoảng thời gian rất dài phía sau nữa mà.

HOÀN