Trong không gian Hệ thống.
Ngân Hà nói: “Nhiệm vụ hoàn thành viên mãn.”
Bạch Tiên Tiên ngồi trên sô pha, cao quý lãnh diễm hấc cằm: “ Lúc Bổn cung chết đẹp không?”
“………Đẹp! Đẹp vô địch!”
Ngân Hà nghẹn một hơi, thiếu chút nữa bị sặc chết, cái này mà là trọng điểm sao?
“Nương nương không hỏi một chút về kết cục của mọi người sau khi người chết sao”?
Bạch Tiên Tiên vẫy vẫy tay tỏ vẻ không quan tâm đến bọn họ, họ đều có mệnh của bọn họ, cô chỉ yêu nhất bản thân mình.
Ngân Hà gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rõ, cho nên ánh mắt Bạch Tiên Tiên sáng quắc nhìn tiểu shota: “ Khen thưởng Nhiệm vụ đâu, bổn cung muốn đẹp.”
Ngân Hà búng tay, bang một tiếng.
Bạch Tiên Tiên kinh ngạc: “ Đơn giản như vậy thôi sao ? Ngươi lấy cho bổn cung một cái gương ra đây.”
Ngân Hà như có phép thuật biến ra một cái gương đưa qua cho Bạch Tiên Tiên, người phụ nữ trong gương tuyệt đại họa thủy, xinh đẹp vô song, nhưng tựa hồ như cũng không có gì thay đổi.
Ngân Hà giải thích cho điều này: “Mỹ nhân ở cấp bậc như nương nương căn bản không có khiếm khuyết …… Làm nhiệm vụ có thể trở nên đẹp hơn , nhưng khoảng chừng phải làm hơn mười mấy nhiệm vụ mới có thể nhìn ra một chút.”
Bạch Tiên Tiên quyết chí trở nên xinh đẹp , có thể đẹp hơn một chút cũng là một loại cảm giác thành tựu.
Nàng lập tức nói: “ Vậy thì tiếp tục nhiệm vụ.”
Ngân Hà nghẹn lại, đổi lại là ký chủ khác đều hận không thể nghỉ ngơi thêm mấy ngày để giảm bớt cảm xúc, nương nương của nó quả thực là một người cuồng công việc.
Bất quá, thấy vậy cũng vui mừng, nó lập tức đem cốt truyện nhiệm vụ thứ hai giao cho Bạch Tiên Tiên.
Trần Nhượng cùng Bạch Tiên Tiên đều là cô nhi, lưu lạc đến quận 19 của Nhật Bản, mỗi ngày bị bỏ đói không có cái gì để ăn, ở trong cái tình cảnh éo le này, Trần Nhượng mắc phải chứng cuồng ăn.
Hắn mỗi giờ mỗi khắc đều cảm giác rất đói bụng, nhưng với tình cảnh của bọn họ căn bản không thể mua đủ thức ăn để lấp đầy bụng hắn, vì Trần Nhượng đói đến xanh mắt, nên mới duỗi cái tay tội ác về phía em họ mình. Từ đây trở thành một tên ác ma háu ăn chuyên đi săn người.
Kết cục đương nhiên là bị bắt vào tù, bị phán án tù chung thân.
Mà bởi vì hắn ăn bao nhiêu cũng không mập, ăn thịt gì cũng có thể tiêu hóa tốt, nên cuối cùng bị nhà khoa học giải phẫu xét nghiệm nghiên cứu Gene.
“Thật tàn bạo.” Đây là lời bình luận của Bạch Tiên Tiên.
“Lần trước là cầm tù làm mù mắt , ca ca lần này trực tiếp ăn thịt người luôn, thế nhưng bổn cung lại rất hâm mộ thể chất ăn nhiều mà không bị mập của hắn. ”
Ngân Hà coi như không nghe thấy gì: “Nhiệm vụ thứ nhất của chúng ta là: Giúp Trần Nhượng trở nên nổi tiếng, là loại tiếng tăm vang danh khắp nơi. Nhiệm vụ thứ hai: Khiến hắn đứng trước mặt một vạn người, nói với người “Anh yêu em” thật chân thành.”
“Bổn cung có câu muốn hỏi.”
“Nương nương mời nói, không phải cần dò hỏi bổn bách khoa hệ thống!”
“ Bọn ta thật sự đều là anh em họ sao? Hắn như vậy thực dễ dàng làm bổn cung liên tưởng đến một vị phóng ~ đãng biểu huynh ở thời Đại Chu, ăn uống không có điểm ngừng.”
Ngân Hà: “Không phải, là hắn ngộ nhận người là em họ hắn……Người và hắn một chút quan hệ cũng không có.”
Bạch Tiên Tiên càng tò mò, một ca ca giả ăn thịt người sẽ có tính cách như thế nào, là lạnh lùng khó tiếp cận, hay là râu ria lồm xồm hung ác tàn nhẫn……?
Có phải mỗi đêm hắn sẽ đi săn ở những giao lộ vắng lặng, chờ đợi đồ ăn ngon miệng đưa tới tận cửa……
Ngẫm lại rất kí©h thí©ɧ aa!
Bạch Tiên Tiên mỉm cười lãnh diễm, “Hy vọng lần này bổn cung sẽ không phải đóng vai một nhân vật kỳ lạ cổ quái nào nữa.”
Ngân Hà cười hì hì, “Đương nhiên!” Sẽ có một chút không giống bình thường nha!
--
Vì thế Bạch Tiên Tiên vừa mở mắt, liền phát hiện chính mình không khống chế được tuyến lệ, nước mắt tràn mi, âm thanh nghẹn ngào thanh vang lên.
Hu,hu,hu!
Cô quang vinh trở thành một loli trưởng thành, chỉ cần hơi xúc động một chút liền khóc, hay còn gọi là em bé to xác.
Cmn ! Trên mặt thì khóc, trong lòng thì MMP!
Nam chính không ăn thịt người! ! Tất cả chỉ là hiểu lầm!