Chương 5: Điện thoại đôi và sao băng

Bụt Và Bé Con - Chương 5: Điện thoại đôi và sao băng, chị Nhung thông báo với mình là từ giờ chị Nhung với mình sẽ liên lạc qua yahoo, vì điện thoại của Nhung đột tử nên Nhung phải chờ mua điện thoại mới >.< . Mẹ cũng lấy chiếc 6300 của mình dùng vì điện thoại nắp gập của mẹ bị hỏng, hứa sẽ mua cho mình một chiếc điện thoại khác. Ngày được mua điện thoại mới cảm giác thật sung sướиɠ và mãn nguyện, một chiếc nokia c2-01 màu trắng mua ở FPT, còn thơm mùi sơn, chiếc nokia c2-01 đấy mình vẫn dùng đến tận bây giờ, để liên lạc là chủ yếu, còn các công việc khác mình xài điện thoại thông minh rồi
Bụt Và Bé Con - Chương 5: Điện thoại đôi và sao băng. Vừa lắp sim được một lúc thì điện thoại vang lên tin nhắn:
- Tớ mua điện thoại mới rồi nhé, hihi – chị Nhung nhắn tin
- Tớ cũng mới mua điện thoại nhé, một chiếc nokia c2-01 trắng
- Uầy, trùng hợp thế, của tớ là một cái c2-01, nhưng là màu đen cơ


- Thật à, thế tớ với cậu dùng điện thoại đôi rồiBụt Và Bé Con - Chương 5: Điện thoại đôi và sao băng)
Vậy là lại có một niềm vui nho nhỏ nữa, 2 chiếc điện thoại giống nhau, một cái trắng một cái đen, một người nam một người nữ, cứ như là hai thái cực âm dương với nhau vậy , nghĩ lại thất vui vui trong lòng.

Bụt Và Bé Con - Chương 5: Điện thoại đôi và sao băng

các bác còn nhớ chiếc điện thoại này chứ, nokia c2-01 trắng, giá ngày xưa hình như là 2 triệu 700k hay 3 triệu gì đó, ngày xưa mình hay chat ola, chơi game avatar, mobi army trên chiếc điện thoại này, còn hay tải mấy game chơi 2 người qua bluetooth với mấy đứa cùng lớp nữa, công nhận thời học sinh vui vẻ và vô tư thật, chẳng bù cho bây giờBụt Và Bé Con - Chương 5: Điện thoại đôi và sao băng
Một đặc điểm mà mình cảm thấy hầu như ở trường lớp nào cũng có, đó làm các lớp chuyên tiếng anh, hay các trường đại học thiên về ngoại ngữ, sẽ có một ông con trai ẻo lả, hơi yểu điệu, hơi đanh đá, nói chung là một đứa con trai có xu hướng thái giám
Bụt Và Bé Con - Chương 5: Điện thoại đôi và sao băng) và lớp chị Nhung cũng không phải ngoại lệ, trong số bạn thân của chị có một ông con trai đeo kính, tên Duy, tính cách khá là đanh đá và điệu bộ và giọng nói thì như con gái, mình thi thoảng có bắt chuyện với ông ấy, nhưng nói chuyện cũng không hợp lắm nên cũng không nói chuyện nhiều.
Hồi ấy có mấy trang báo mạng đưa tin là sẽ có mưa sao băng, vào tầm 9 giờ tối, mình và chị bảo nhau tối đến 9 giờ ra ban công xem. Mới 8h30 đã ngồi hóng cửa sổ rồi , ngồi đọc truyện với chat ola với chị, hồi đấy có tuyển tập truyện hài “ nhật kí mr.kend đọc vừa hài vừa bựa, ngồi trên phòng mà cười nắc nẻ không thể nhìn được, đến nỗi mẹ còn phải ở dưới tầng một quát vọng lên :” Học đê, cưới cái gì mà cười, thi cử đến nơi rồi đấy “ , bỗng có tin nhắn của chị :
- Chán thế, tớ chẳng nhìn thấy ngôi sao băng nào cả
Bất giác nhận ra là đã quá 9h được một lúc, vộ thò đầu ra ngoài cửa sổ, bầu trời tối đen, chẳng có dấu hiệu gì của sao băng cả, trời thì lạnh ơi là lạnh, nghĩ bụng “ sau này không tin được mất thằng báo lá cải nữa :( , thì đột nhiên xoẹt một cái, một tia sáng nhỏ như cái kim soẹt qua trên bầu trời, nhanh thật là nhanh, diễn ra chỉ chừng một dây thôi, mình đơ mất một lúc 30 giây rồi mới bắt đầu nghĩ :” ô, cái đếu gì thế nhỉ, sao băng à, ồi khéo sao băng thật, eo ơi mình nhìn thấy sao băng, mà sao băng đếu gì mà xấu thế, chả đẹp như trên phim gì cả, sao băng trên phim bay từ từ sáng quắc cần câu, còn sao băng ngoài đời xoạt một cái nhanh như chó đuổi, tiên sư bố mấy thằng phim hàn phim tàu, toàn lừa đảo “. Bỗng điện thoại lại rung lên tin nhắn
- Đang làm gì thế
- Tớ mải hóng sao băng quá quên không trả lời, hì hì
- Thế hóng được ngôi sao băng nào chưa, tớ chẳng nhìn thấy ngôi nào cả
Bỗng dưng mình chột dạ suy nghĩ, chị không được thấy sao băng mà mình khoe thấy sao băng không biết chị có buồn không nhỉ, hai đứa cùng ngắm sao băng mà chỉ một người được thất sao băng thì hơi buồn thì phải , thế là mình trả lời
- Tớ chờ mỏi hết cổ chả thấy ngôi sao băng nào cả
- ư, tớ cũng thế , lần sau ứ tin báo chí nữa
- này, nếu như được thấy sao băng, cậu sẽ ước điều gì
- ước điều gì cậu hỏi làm gì
- nói đi, đi mà nói đi mà chị nhung…
- cậu cứ như trẻ con ấy nhỉBụt Và Bé Con - Chương 5: Điện thoại đôi và sao băng) tớ ước được sang hàn quốc để gặp ca sĩ jaypark được chưa
- èo , ước chán òm, jaypark có gì hay mà lúc nào cũng jaypark với jaypark
- kệ tớ, thôi tớ đi học đây, mai lớp tớ có bài kiểm tra
- bye bye cậu
- bye bye
Ngồi trên ghế học bài, toàn là đại số với hình học, với những đứa tập trung vào học khối C như mình thì học mấy môn tự nhiên như thể hành xác ấy, đeo tai nghe vào rồi lại đọc truyện, trùng hợp thay một lúc sau điện thoại chuyển bài hát, bài “ sao băng khóc “ của nhóm huyền thoại, ở thời điểm năm 2017 thì bài đó cũng tầm chục năm rồi thì phải, vừa nghe nhạc vừa thả hồn vào những suy tư, nghĩ về việc học hành, nghĩ về cuộc sống, nghĩ về kì thi sắp tới, và nghĩ về chị
“ một ngôi sao băng, vừa rơi qua đây, sao rớt xuống trên vai anh
Người ta khuyên nhau , gặp sao băng rơi, thì cần điều chi hãy ước
Một ngôi sao băng, vừa rơi qua đây, anh đã ước anh gặp em
Người ta đâu hay, rằng bao năm qua, ngàn lần anh thấy sao băng”

Khoảng thời gian đó thật đẹp, mình và chị quan tâm đến nhau, chơi đùa cùng nhau thật sự vô tư và hồn nhiên, không hề có một chút tư tưởng vụ lợi gì cả, có những lúc cảm tưởng như thế giới này chỉ là một khu vườn địa đàng khổng lồ cho hai đứa thoải mái vui chơi đùa nghịch cùng với nhau, nhưng đâu ai biết rằng, cuộc đời không bao giờ đẹp như mơ, và còn rất nhiều sóng gió đang rình rập trên con đường phía trước, đó là vào tháng cuối cùng của năm 2012, khi mà ngày lễ giáng sinh đã đến gần, đó cũng là lúc mọi chuyện bắt đầu…