Chương 40: Tổng thủ trưởng yêu tôi (4)

Editor: Phan Diệp Hy

Beta_er: Phan Diệp Hy

++++++++++

Không phải Phong Ngôn Cung không muốm đi xuống bồi Noãn Noãn, trên người hắn bị thương cũng có thể đi lại, chỉ cần không vận động kịch liệt là được, nhưng hình dáng hắn hiện tại……đi xuống chỉ dọa người!

Cho nên Phong Ngôn Cung chỉ có thể ngoan ngoãn chờ Hạ Noãn Noãn mang quần áo tới. Hiện tại vẫn sớm, chỗ bán quần áo cũng chưa mở cửa, xem ra hắn khó có thể thu hồi cảnh giác khi ngủ.

Thời gian cũng tới giờ mở cửa, nếu muộn người khác sẽ không mua được bữa sáng, Hạ Noãn Noãn vội vàng đi xuống mở cửa, đem sữa đậu nành cùng sandwich đều dọn xong, một ngày mới lại bắt đầu.

Hiện tại mới 7 giờ sáng, cửa hàng bán quần áo đều không mở cửa, sớm nhất cũng phải chờ đến 10 giờ. Mười giờ vừa vặn là lúc trong tiệm sinh ý thanh đạm nhất, như vậy cô có thể đi ra ngoài mua quần áo cho Phong Ngôn Cung.

“Bà chủ, buổi sáng tốt lành!”

Tới tiệm Hạ Noãn Noãn mua bữa sáng là một vài người bạch lĩnh kim lãnh, cùng Hạ Noãn Noãn quan hệ đều không tồi. Tất cả mọi người đều cùng một tầng tuổi, có đôi khi những người đó còn tâm sự với cô, nói hết một chút phiền não.

Người theo đuổi Hạ Noãn Noãn cũng có không ít, ai kêu mở ra quán cà phê là một cô chủ độc thân xinh đẹp như vậy đâu!

“Buổi sáng tốt lành, hôm nay uống gì?”

Cô chủ tiệm cà phê, vừa xinh đẹp lại ôn nhu hiền huệ, bị đàn ông phụ cận bầu thành người bạn gái tốt nhất, người đàn ông tới mua bữa sáng vẫn luôn nhìn Hạ Noãn Noãn, nơi nào còn để ý uống cái gì a!

“Tôi…uống cà phê.”

Người đàn ông vẫn dùng ánh mắt thẳng lăng lăng nhìn cô. Hạ Noãn Noãn thầm cười trong lòng, đối với loại ái mộ không mạo phạm đến cô, cô cũng không thèm để ý. Tuy nhiên cô lựa chọn bạn trai yêu cầu rất cao, trừ bỏ nam chủ ra, người có thể làm hệ thống chọn rất ít đi?

Hạ Noãn Noãn cười chuẩn bị tốt đồ cho khách, một buổi sáng bận rộn thực mau liền trôi qua.

Thấy trong tiệm không còn khách, Hạ Noãn Noãn liền chuẩn bị đi mua quần áo cho Phong Ngôn Cung. Nơi này tuy rằng là khu giành cho khoa học kỹ thuật, không có loại hình thị trường bán đồ, nhưng siêu thị vẫn phải có, bên trong đồ nam tuy rằng chẳng ra gì, hiện tại cũng chỉ có thể chắp vá.

Hạ Noãn Noãn mua cho Phong Ngôn Cung mấy bộ quần áo, nhiều là quần áo thoải mái ở nhà, chỉ có một bộ chỉnh tề đi ra ngoài, tới cuối tuần cô có thể mang Phong Ngôn Cung đi mua quần áo.

“Phong Ngôn Cung, tôi đem quần áo đến cho anh, nhưng nơi này không có thương trường, chỉ tùy tiện mua vài món, cuối tuần chúng ta đi ra ngoài mua sau?”

Hạ Noãn Noãn mang theo quần áo lên lầu, giữa trưa cô ngủ trưa sẽ đóng cửa quán cà phê, chờ đến buổi chiều lại mở cửa. Cho nên buổi trưa cô còn có thể cùng Phong Ngôn Cung ở chung hai ba tiếng đồng hồ.

“Dù sao cũng không ra khỏi cửa, mặc cái gì cũng không sao cả, cuối tuần cùng tôi đi ra ngoài không chậm trễ thời gian của cô chứ?”

Trong mắt Phong Ngôn Cung tràn đầy ôn như ấm áp, cô là một thiếu nữ ở trong thành thị dốc sức làm không dễ dàng, vì hắn mà cuối tuần không mở cửa buôn bán, khiến hắn thật cảm động.

“Không có việc gì, một tháng cũng muốn nghỉ ngơi mấy ngày, bằng không mỗi ngày đều làm việc vất vả sẽ thấy mệt. Đã trưa, tôi còn có đi siêu thị mua gà đen, làm canh gà đen cho anh bổ máu.”

Hạ Noãn Noãn hướng Phong Ngôn Cung cười cười, xoay người đi phòng bếp nấu cơm.

Mắt Phong Ngôn Cung thẳng lăng lăng nhìn Noãn Noãn, nhìn cô ở trong phòng bếp bận rộn, Phong Ngôn Cung đột nhiên cảm thấy thời gian nếu có thể dừng lại ở giây phút này thì tốt rồi.

Hơn nữa bây giờ hắn có loại cảm giác muốn kết hôn, phải biết rằng, trước kia hắn chuẩn bị độc thân cả đời.

Bữa trưa đồ ăn rất phong phú, có canh gà đen nhân sâm cùng bắp xào gan heo, đều là đồ bổ máu. Hai người ăn cơm còn dư lại rất nhiều Hạ Noãn Noãn đều cất tủ lạnh, đến buổi tối còn có thể làm mì sợi cho bữa tối hoặc là ăn khuya.

“Anh có muốn ngủ trưa không?”

Hạ Noãn Noãn thu thập tốt, tiến vào phòng thay một bộ ở nhà, tự mình phối hợp. Kiểu tóc là 【 lá rụng nhu tình 】làm bản thân có vẻ thập phần ôn nhu hiền thục, váy là 【 cánh hoa vũ - hồng phấn 】nhan sắc phấn nộn làm người nhìn đến tâm tình đều tốt, giày đơn giản là【 dép lê trong nhà - màu hồng 】.

Một bộ đơn giản thoải mái thanh tân, thực thích hợp mặc ở nhà. Ăn mặc như vậy có thể ở phòng khách xem TV, cũng có thể vào phòng ngủ ngủ.

“Buổi sáng ngủ nhiều, nên giờ không muốn ngủ.”

Phong Ngôn Cung lắc lắc đầu, thấy Phong Ngôn Cung nói không ngủ, Hạ Noãn Noãn cũng bồi hắn ngồi trên sô pha ở phòng khách xem TV.

Cũng không biết có phải do tiết mục hôm nay quá nhàn chán hay không, hay là do tối hôm qua không ngủ tốt mà Noãn Noãn cứ như vậy oa ở trên sô pha ngủ, một chút động tĩnh đều không có.

Phong Ngôn Cung cảm giác Hạ Noãn Noãn hô hấp đều đều, cũng biết cô ngủ. Nhìn trên người cô ăn mặc áo ngủ đơn bạc như vậy, hắn có chút lo lắng cô sẽ cảm mạo, cầm một tấm thảm đi đến trước mặt Hạ Noãn Noãn.

Đi đến trước mặt Noãn Noãn, Phong Ngôn Cung lại có chút xấu hổ, tận lực khống chế không cho chính mình nhìn đến trên đùi Hạ Noãn Noãn.

Bởi vì Hạ Noãn Noãn trên người mặc 【 cánh hoa vũ - phấn 】 là quần áo ở nhà vẫn có chút ngắn, chỉ tới trên đùi. Mà cô cuộn tròn trên sô pha, trên đùi váy lại hướng lên trên cuộn lại một đoạn, càng thêm ngắn, làm mảnh vải tam giác đều lộ ra.

Phong Ngôn Cung lỗ tai hồng hồng đem thảm nhanh chóng đắp trên người Noãn Noãn, hít sâu một hơi lúc sau về vị trí của chính mình. Chính là hiện tại trong đầu hắn hiện lên hình ảnh lại tất cả đều là da thịt Hạ Noãn Noãn vừa rồi lộ ra ngoài.

Tuy rằng cuộn tròn trên sô pha, nhưng bởi vì sô pha thực mềm, hơn nữa không có nhỏ, cho nên Hạ Noãn Noãn ngủ còn rất thoải mái. Đương lúc cô lại lần nữa mở to mắt, đã là hai rưỡi chiều.

Có đôi khi ngủ trưa một giấc thực là thoải mái!

Hạ Noãn Noãn thoải mái duỗi cái eo, hoàn toàn quên mất còn có một người ở nhà cô đâu!

Hơn nữa cô cần phải công lược người đàn ông này, cô cứ như vậy đem tính tình biểu hiện ở trước mắt hắn. Cho nên Hạ Noãn Noãn làm xong động tác duỗi người không chút ngượng ngùng, nhìn giống như không có nhìn Phong Ngôn Cung bên này, hắn hơi chút nhẹ nhàng thở ra.

“Cô đi lên đi, xem cô ngủ thật thoải mái, nên tôi không có kêu cô đi phòng ngủ.”

Hạ Noãn Noãn nhìn tấm thảm trên người mình biết là Phong Ngôn Cung đắp cho cô, đối với hành vi săn sóc của Phong Ngôn Cung, Hạ Noãn Noãn cho hắn một chút tán thưởng. Xem ở phân lượng hắn săn sóc như vậy, buổi tối sẽ không để cho hắn ăn mì sợi, mì sợi đổi thành ăn khuya đi!

_________________________