Chương 42: Tổng Thủ Trưởng Yêu Tôi (6)

Editor: Phan Diệp Hy

Beta: Hy

Cô cố ý nói như vậy để xem người thành thật như Phong Ngôn Cung sẽ nói gì.

Nhưng thật ra Noãn Noãn đã nghĩ sai về Phong Ngôn Cung, hắn không phải người thành thật, mới tiếp xúc với người mình thích, sợ sẽ mạo phạm cô, còn người phúc hắc như hắn, chỗ nào thành thật!

“Trước kia cũng đẹp, nhưng cùng hôm nay không giống.”

Phong Ngôn Cung nói, đương nhiên hắn chắc chắn lời mình nói ra là sự thật. Hạ Noãn Noãn thật sự đẹp, không phải cái gọi là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi. Diện mạo, dáng người, khí chất của cô trong mắt đàn ông có thể nói là hoàn mỹ.

Gặp được Noãn Noãn, Phong Ngôn Cung cảm thấy chính mình vận cứt chó tám đời, khả năng đem vận khí kiếp sau đều dùng hết!

“Haha, được rồi, nói giỡn thôi, chúng ta đi.”

Cũng may Hạ Noãn Noãn có chuẩn bị cho Phong Ngôn Cung một bộ quần áo mặc ra ngoài. Áo sơ mi chất lượng không quá tồi kết hợp với quần màu nhạt làm Phong Ngôn Cung như trẻ ra. Nhưng phong cách như vậy có chút bất đồng với khí chất của hắn.

Hắn nên mặc chế phục hoặc là quân trang, kết hợp với khí chất quân nhân, khẳng định sẽ có rất nhiều cô gái yêu thích.

Hai người lên phố đi thẳng đến nơi định đến, phố đi bộ. Nơi đó có đồ ăn ngon nhất cũng là nơi bán đồ dạo tốt nhất, thương hiệu bình dân hay loại nổi tiếng đều có thể tìm thấy ở đây. Bọn họ tới vừa vặn ở bên trong ăn cơm, sau đó bắt đầu mua quần áo.

Vì hôm nay Noãn Noãn trang điểm trang nhã, nên hai người đi nhà hàng ăn bít tết, là một nhà hàng tình lữ lãng mạn. Hạ Noãn Noãn có chút hoài nghi Phong Ngôn Cung cố ý mang cô tới nơi này, mà không phải bởi vì phong cách trang điểm của cô.

Trong lúc ăn cơm, ánh mắt Phong Ngôn Cung vẫn luôn dừng trên người Hạ Noãn Noãn, làm cô thẹn thùng, ngẩng đầu hơi hơi trừng mắt nhìn hắn một chút, hắn mới thành thành thật thật ăn cơm.

Ăn xong Noãn Noãn giúp Phong Ngôn Cung mua quần áo. Ở thế giới trước, Noãn Noãn rất hay mua quần áo cho Cố Mặc Lâm và Tô Lịch Thiên, cô biết rõ nam nhân nên mặc như thế nào sẽ đẹp. Hơn nữa cô còn có hệ thống Noãn Noãn, có thể nói tuyệt đối là cộng sự tốt.

“Cái này rất đẹp, Ngôn Cung, anh thử xem.”

“Ngôn Cung, cái này anh mặc vào rất tuấn tú, nên mua!”

Hạ Noãn Noãn còn mang theo Phong Ngôn Cung đi mua qυầи ɭóŧ, hai người đều vì chuyện này mà thẹn thùng trong chốc lát. Bất quá Phong Ngôn Cung thực nhanh liền tiếp nhận.

Ở trong lòng hắn, Hạ Noãn Noãn đã là cô gái hắn thích, về sau cô sẽ trở thành bạn gái của Phong Ngôn Cung hắn, vợ hắn, sinh hoạt của hắn về sau toàn bộ sẽ do Noãn Noãn phụ trách, mua qυầи ɭóŧ gì đó, chuyện nhỏ không đáng nhắc đến!!!

Sau này hắn đem tiền lương toàn bộ nộp lên, cái gì cũng là Hạ Noãn Noãn, là cô mua, được người hắn thích chiếu cố, thật sảng khoái!

Một buổi chiều nhanh chóng trôi qua, Hạ Noãn Noãn không có mua quần áo gì, chỉ mua nội y qυầи ɭóŧ, ai bảo bên trong hệ thống quần áo nhiều đến không đếm được được chứ!

Lại còn vô cùng tinh xảo, mang thuộc tính, đồ nơi đây sao có thể so sánh?

Dạo phố xong, bữa tối cũng đơn giản ăn ở bên ngoài. Bữa tối không ăn bít tết, Noãn Noãn mang Phong Ngôn Cung đi ăn ở một quán ăn phong cách Hồng Kông. Thương thế Phong Ngôn Cung chưa khỏi hẳn, ăn đồ ăn thanh đạm, uống canh bồi bổ có tác dụng giúp thương thế nhanh hồi phục.

Nhưng Phong Ngôn Cung giống như không thích đồ ăn bên ngoài.

“Noãn Noãn, không ngon bằng một nửa đồ ăn cô làm, sau khi ăn thức ăn do cô làm, tôi nhưng ăn không vô thứ khác.”

Phong Ngôn Cung hướng Noãn Noãn ám chỉ nói.

“Trở về tôi sẽ làm đồ ăn khuya cho anh.”

Noãn Noãn giống như nghe không hiểu ý tứ của hắn. Thái độ ôn nhu hoặc ít hoặc nhiều của cô cũng trấn an Phong Ngôn Cung, xem ra hắn phải không ngừng cố gắng, để Hạ Noãn Noãn thích hắn.

Nếu tình hình vẫn không có tiến triển, như vậy, khụ khụ, dù có phải dùng khí thế quân nhân thì Hạ Noãn Noãn cũng phải trở thành nữ nhân của hắn!

Sau khi trở về, Noãn Noãn chuẩn bị bữa khuya cho Phong Ngôn Cung, đem quần áo bỏ vào máy giặt, trong nhà cũng được cô dọn gọn gàng ngăn nắp. Nhìn cảnh này, Phong Ngôn Cung hận không thể ngay lập tức cưới Hạ Noãn Noãn về.

Không phải vì cô làm những việc này, mà vì cái cảm giác này, cái loại cảm giác gia đình ấm áp, thật sự quá tốt đẹp, làm hắn mê luyến, hoàn toàn không muốn thoát ra!

Những ngày kế tiếp, thái độ Phong Ngôn Cung càng ngày càng thân cận. Mà Noãn Noãn cũng tiếp nhận hắn thân cận, nhưng hai người đều không trực tiếp nói ra. Nếu Phong Ngôn Cung ám chỉ, Hạ Noãn Noãn cũng làm bộ không biết, hai người cứ như vậy ái muội ở chung.

Bọn họ không vội, nhưng nếu có người khác thấy, thì họ đều nóng nảy được chứ!

Tới ngày vết thương của Phong Ngôn Cung khỏi hoàn toàn, hai người vẫn là trạng thái không phải bạn, cũng chẳng phải yêu.

“Noãn Noãn, thương thế của tôi đã khỏi hoàn toàn rồi.”

Phong Ngôn Cung thật sự là nhịn không được, hắn muốn thể hiện khí thể quân nhân, nếu ám chỉ vô dụng, thì dùng trực tiếp!

“……anh phải đi sao?”

Hạ Noãn Noãn làm bộ dáng mất mát, vì cái gì không mất mát, bởi vì cô biết Phong Ngôn Cung sẽ không từ bỏ cô. Từ biểu hiện hắn mấy ngày nay đều có thể nhìn ra.

“Trước đó tôi có vài chuyện muốn nói rõ ràng với cô.”

“Hả?”

Đây là có chuyện gì, muốn nói rõ ràng với cô?

Hạ Noãn Noãn tò mò.

“Tôi là một quân nhân, trong nhà cũng tham gia quân đội, làm chính trị, tôi bị thương vì chấp hành một nhiệm vụ đặc thù, nên mới ở nhà cô ngây người lâu như vậy. Nhưng trải qua khoảng thời gian này ở chung, tôi phát hiện tôi thích em, cho nên Noãn Noãn, em có nguyện ý ở bên anh?”

Phong Ngôn Cung nói xong khẩn trương nhìn Hạ Noãn Noãn.

Hạ Noãn Noãn đã biết, khó trách hắn nói có chuyện muốn nói rõ ràng, nguyên lai là làm rõ bối thân thế cảnh giá đình hắn. Quả nhiên là quân nhân, trước khi thổ lộ thổ lộ đem mọi chuyện làm rõ ràng.

Đối với điểm này, Noãn Noãn cảm thấy không tồi. Trải qua khoảng thời gian này ở chung, Noãn Noãn tuy rằng không có nhanh như vậy thích một người, trong lòng cô vẫn chưa quên được Cố Mặc Lâm và Tô Lịch Thiên, nhưng cô cũng cảm thấy Phong Ngôn Cung tuyệt đối là người có thể làm bạn cả đời.

Nếu cô không chán ghét hắn, thậm chí có hảo cảm, quan trọng nhất, hắn là đối tượng công lược, Hạ Noãn Noãn tất nhiên sẽ không cự tuyệt.

“Được”

Nghe đuợc Hạ Noãn Noãn nói đồng ý, Phong Ngôn Cung trên mặt hiện ra thần sắc mừng như điên, ôm lấy Hạ Noãn Noãn liền bắt đầu cười ha hả.

“Ha ha! Noãn Noãn, anh rất cao hứng!”

Bị Phong Ngôn Cung ôm, Hạ Noãn Noãn đỏ mặt, sắc mặt thẹn thùng cũng cười theo.

Nhưng…… Hắn ôm khẩn trương như vậy làm gì!

Hy: đăng giờ này chắc không ai biết đâu ha~ 3:00~

———————————————