Chương 28: Tổng tài, tiểu thư ký (28)

Editor: To_Month

Beta_er: Phan Diệp Hy

----------------------------

"Đau quá......"

Lúc Hạ Noãn Noãn tỉnh lại lần nữa phát hiện toàn thân cô đã được tắm sạch sẽ, thay một bộ váy ngủ màu trắng, ren tơ lụa, nhìn qua thanh thuần lại gợi cảm. Nhưng mà trên người như là bị xe lửa nghiền qua, khắp nơi đều có loại cảm giác đau nhức.

Cô bị nhốt ở trong phòng không biết ngày đêm, nhưng trong lòng cũng biết đã qua thật lâu.

Ngoại trừ thân thể đau đớn, bụng cô cũng đang đói, không biết mình đã bao lâu chưa có ăn, chỉ có thể ở trong lòng âm thầm mắng Tô Lịch Thiên.

Tô Lịch Thiên đáng chết, đồ ăn cũng không cho cô ăn, chẳng lẽ muốn cô đói chết sao!

Hạ Noãn Noãn đang ở trong lòng mắng Tô Lịch Thiên đáng chết. Tô Lịch Thiên đáng chết liền xuất hiện trước tầm mắt cô. Mà hiện tại cô chỉ muốn cho hắn một cái liếc mắt xem thường mà thôi!

"Noãn Noãn, đói bụng không?"

Tô Lịch Thiên đã không còn thô bạo như lúc trước, ngược lại bộ dáng biểu hiện vô cùng ôn nhu, một đôi mắt thâm tình nhìn Hạ Noãn Noãn, giống như chuyện vừa rồi đều không có xảy ra.

"Anh nói tôi có đói bụng không, Tô Lịch Thiên, không nghĩ tới anh lại là loại người này, như thế nào! Anh muốn cho tôi đói chết sao!"

Hiện tại Hạ Noãn Noãn tuyệt đối không có khả năng cho hắn sắc mặt tốt. Cô hung dữ hướng tới hắn gào thét, nhưng mà bởi vì thể lực chống đỡ hết nổi, cùng tình trạng bẩm sinh bị hạn chế, lúc cô rống giận lại giống như đang làm nũng.

Âm thanh mềm mại kia giống cãi nhau ở chỗ nào a, rõ ràng chính là đang yếu thế (┬_┬)

"Noãn Noãn, đừng nóng giận, bên trong nhà ăn anh đã chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon, anh ôm em đi."

Tô Lịch Thiên giống như một chút cũng không thèm để ý đến thái độ của Hạ Noãn Noãn. Hắn hiện tại chỉ cần Hạ Noãn Noãn ở bên cạnh hắn là được, đến nỗi việc cô tức giận, hắn có thể tiêu hao thời gian cả đời cùng cô!

"Hừ, cho rằng có chút đồ ăn liền có thể làm tôi tha thứ cho anh, Tô Lịch Thiên, anh có biết anh làm cái gì hay không!"

Hạ Noãn Noãn thấy bộ dáng Tô Lịch Thiên không có chút sợ hãi nào, tức khắc trong lòng càng thêm bực bội.

Kỳ thật cảm xúc trong lòng cô rất rối rắm, tuy rằng cô chưa từng nói qua chuyện yêu đương, hơn nữa làm người có chút ích kỷ lãnh đạm, nhưng mà lúc trước chưa gặp hệ thống, cô cũng không có nghĩ tới một chân đứng hai thuyền.

Hiện tại lại làm ra loại chuyện này, trong lòng có chút áy náy, cô thật xin lỗi hai người đàn ông này, cho nên cô chỉ có thể bày ra một mặt cứng rắn, hy vọng ngày tháng về sau có thể tiêu tan đi.

"Anh biết anh làm cái gì, Noãn Noãn, anh chỉ là làm chuyện anh nên làm mà thôi, đối với chuyện này, anh một chút cũng không hối hận, anh biết anh kém so với Cố Mặc Lâm, không thể cho em một cuộc sống an toàn, nhưng mà anh nguyện ý âm thầm bảo hộ em, anh nguyện ý làm người đàn ông sau lưng em, vẫn luôn ở bên cạnh em."

Tô Lịch Thiên nghiêm túc nhìn Hạ Noãn Noãn, lời nói trong miệng hắn làm đôi mắt Hạ Noãn Noãn đỏ lên, trong lòng có chút chua xót, thiếu chút nữa liền khóc.

Người đàn ông này....Sao lại có thể nói như vậy!

Hắn có biết như vậy sẽ làm cô càng thêm áy náy hay không, hắn thâm tình, hắn nghiêm túc, hắn làm cho cô tổn thương tình cảm của hắn, đều chỉ là bởi vì hắn yêu cô mà thôi.

Người đàn ông này...... Làm sao cô có thế tiếp tục tức giận đây?

Con mắt Hạ Noãn Noãn hồng lên, dứt khoát không nói, cô sợ một khi cô mở miệng, đôi mắt đã hồng liền sẽ rớt nước mắt, chỉ có thể an tĩnh để Tô Lịch Thiên ôm, cùng hắn đi tới nhà ăn.

Bên trong nhà ăn giống như lời Tô Lịch Thiên nói, xếp đầy một bàn ăn, cũng không biết là chuẩn bị khi nào.

Đương nhiên, Hạ Noãn Noãn không tin là tự mình Tô Lịch Thiên làm.

Bởi vì trên đồ ăn cái gì cũng có, bao gồm đồ ăn ở các địa phương, món ăn của các quốc gia, làm bụng Hạ Noãn Noãn lúc đầu đã đói liền bắt đầu kêu rột rột.

Bây giờ Hạ Noãn Noãn không có tâm tư lại đau lòng, trước tiên lấp đầy bụng, cô không có đáp lại bất kỳ cái gì.

"Noãn Noãn, đây đều là món em thích ăn, đoạn thời gian lúc anh ở cùng em đã quan sát, em thích ăn đồ ngọt, không thích ăn đồ ăn quá cay, món ăn chua ngọt em nói rất hợp ăn với cơm, em thích ăn hải sản, không thích ăn thịt heo......"

Tô Lịch Thiên ôn nhu nhìn Hạ Noãn Noãn, lải nhải nói, hành động giờ phút này của hắn làm Hạ Noãn Noãn càng không biết phải làm gì cho đúng.

Tức giận?

Cô thật sự tức giận không được!

Đối mặt với một người đàn ông yêu cô như thế, đối mặt một người đối với những người khác đều là khống chế quyền sinh sát, lại ở trước mặt cô bại lộ tất cả cảm xúc cùng hèn mọn, Hạ Noãn Noãn sao có thể không động tâm đây!

"Đừng nói nữa...... Lịch Thiên, anh đừng nói nữa!"

Hạ Noãn Noãn kích động đẩy bàn ăn ở trước mắt mình, ngẩng đầu nhìn Tô Lịch Thiên, trong ánh mắt ngập nước, phảng phất như giây tiếp theo liền sẽ khóc.

"Đúng vậy, là em sai, em không nên ở cùng Cố Mặc Lâm sau đó còn có chút thích anh, em đã quyết định ở bên nhau cùng Cố Mặc Lâm, hiện tại anh vì sao muốn như vậy, vì sao muốn làm trong lòng em dao động, em như vậy...... Thích hai người, thật không biết tự lượng sức mình......"

Hạ Noãn Noãn thốt ra, kỳ thật trong lòng cô sớm đè ép nhiều cảm xúc như vậy, đã sớm không chịu nổi.

Cô còn chưa có trải qua nhiều việc như vậy, vẫn là lần đầu tiên tiếp thu loại nhiệm vụ này, cô lúc nào cũng bị khiêu chiến, một mặt là chính mình một mặt là người khác, cô chỉ có thể lựa chọn bản thân, trong lòng lại vẫn là có chút áy náy.

Nói đến cùng, cô vẫn là không có nói mình ích kỷ như vậy....

"Không phải, Noãn Noãn, là anh bức em lựa chọn, anh nguyện ý cùng Cố Mặc Lâm yêu em, thật sự, không phải em sai, đây là lựa chọn của anh."

Tô Lịch Thiên nhìn thấy Hạ Noãn Noãn như vậy, tức khắc trong lòng đau đến không chịu được, đem Hạ Noãn Noãn ôm vào trong lòng ngực mình, an ủi một trận.

"Noãn Noãn, trên mũi dao của anh đã liếʍ qua máu người sống, ngay từ đầu, anh không có lựa chọn ra tay, làm Cố Mặc Lâm đoạt trước, đây là bởi vì anh sợ tổn thương em, nhưng mà sau đó anh lại nghĩ thông suốt, anh tuy rằng không thể đem em công bố với bên ngoài, như vậy em sẽ trở thành bia ngắm để người khác trả thù anh, nhưng anh có thể cùng em ở trong bóng tối, anh sẽ nói cùng Cố Mặc Lâm, em có nguyện ý tin tưởng anh không?"

Dưới sự an ủi của Tô Lịch Thiên, Hạ Noãn Noãn rốt cuộc bình tĩnh lại.

Sau khi phát tiết cảm xúc ra, Hạ Noãn Noãn thế nhưng cảm thấy đặc biệt thoải mái, phảng phất như trận không vui cùng áp lực toàn bộ đều biến mất không thấy.

Nhìn người đàn ông vẫn luôn an ủi mình, trong lòng Hạ Noãn Noãn xẹt qua một dòng nước ấm, nếu là trước kia có một chút thích, như vậy hiện tại cô liền thật sự có chút yêu Tô Lịch Thiên.

A, dù cho bản thân cô không phải người quan trọng nhất nhưng hắn là người quan trọng nhất trong lòng cô!

_________

Hy lải nhải: aaaaa cầu sao, cầu vote, cầu bình luận an ủi tâm hồn bé bỏng >