Chương 16: Tổng tài, tiểu thư ký (16)

Editor: To_Month

Beta_er:Miêu Nhi

"Đúng vậy, nhất định phải trở về ăn cơm , tôi vừa mới về nước cũng không có bạn bè gì, hơn nữa ăn cơm ở bên ngoài cũng không đảm bảo, tự mình làm thì tốt hơn."

Hạ Noãn Noãn đương nhiên sẽ không nói trong nhà còn có một nam phụ đang chờ cô , đương nhiên nếu giám đốc đại nhân muốn mời cô đi ăn cơm, cô cũng sẽ không từ chối!

"Vậy tối nay cùng tôi đi ăn cơm đi."

Cố Mặc Lâm dắt tay Hạ Noãn Noãn, Hạ Noãn Noãn trong lòng run lên.

"Giám đốc......?"

Nhìn bộ dáng Hạ Noãn Noãn giống như có chút sợ, Cố Mặc Lâm lại buồn cười.

Vừa lúc chuẩn bị nói chuyện, Hạ Noãn Noãn liền gây mất hứng mở miệng nói: "Giám đốc, tôi từ chối tất cả quy tắc ngầm trong công việc, cho dù ngài là cấp trên của tôi cũng không được."

Nhìn sắc mặt đứng đắn của Hạ Noãn Noãn, Cố Mặc Lâm một chút cũng không nhìn ra cô đang nói giỡn, Hạ Noãn Noãn cũng không biết lúc nào nên nói thẳng, không tự chủ liền nói ra một câu như vậy.

Cô khi nào trở nên thích nhổ nước bọt như vậy, cô vì sao không biết _(:з" ∠)_

"Quy tắc ngầm cái gì, cái đầu nhỏ này của cô đang suy nghĩ gì thế, chẳng lẽ tôi là cấp trên của cô, cho nên cơ hội chính thức theo đuổi cô đều không có sao?"

Cố Mặc Lâm không nhịn được, gõ đầu Hạ Noãn Noãn một chút, ngày thường cô nhìn qua rất thông minh, như thế nào trên phương diện tình cảm lại kém như vậy, cô giống như có chút không hiểu?

Chẳng lẽ là bởi vì cô không thích hắn?

"Giám đốc...... Cái này...... Tôi cũng không có ý như vậy ......"

Âm thanh Hạ Noãn Noãn càng ngày càng nhỏ, hiển nhiên là một bộ dáng chột dạ, kỳ thật cô mới là người có mưu đồ gây rối người ta, vì công lược cho nên mới đi theo bên người Cố Mặc Lâm, cướp lấy tình cảm của hắn sau đó còn nghĩ khi nào rời khỏi thế giới này.

Cô đột nhiên có một chút cảm giác muốn xin lỗi đám người này, cô coi bọn họ như đối tượng công lược, nhưng mà bọn họ cũng có tình cảm a!

Thay đổi nhiều làm Hạ Noãn Noãn không thể nắm chắc, thế nhưng Hạ Noãn Noãn cảm thấy nếu hai người thật sự có thể ở chung tốt với nhau, cô liền ở bên cạnh Cố Mặc Lâm cùng Tô Lịch Thiên cả đời.

"Tôi biết để cô trả lời ngay bây giờ thì không được, thế nhưng chúng ta có thể ở chung thử xem, được không?"

Cố Mặc Lâm ôn nhu đem Hạ Noãn Noãn ôm vào trong lòng ngực mình, Hạ Noãn Noãn cảm nhận được tình cảm của Cố Mặc Lâm, cũng không có phản kháng, ngoan ngoãn ở trong lòng ngực Cố Mặc Lâm gật đầu.

"Được, giám đốc......"

Hạ Noãn Noãn còn chưa có nói xong đã bị Cố Mặc Lâm đánh gãy.

"Không cần kêu anh là giám đốc, kêu là Mặc Lâm ca đi."

"Mặc Lâm ca, chúng ta đi ăn cơm đi!"

Hạ Noãn Noãn mặt đỏ vẫn luôn bị Cố Mặc Lâm ôm vào trong ngực, nói xong sau đó nhẹ nhàng giãy giụa muốn ra, vẻ mặt thẹn thùng đứng ở một bên, bộ dáng kia rõ ràng là tâm động !

"Được, chúng ta đi."

Cố Mặc Lâm dắt tay Hạ Noãn Noãn, cho dù là ra cửa cũng không có ý tứ muốn buông ra, làm mấy người thư kí còn chưa có tan tầm đều thấy, kinh ngạc đến ngây người đứng ở đó.

"Giám đốc đây là cùng trưởng thư kí...... Yêu đương?"

Σ( ° △ °|||)

"Vẻ mặt hồi nãy của giám đốc thật ôn nhu a, ánh mắt nhìn trưởng thư kí thật thâm tình a!"

( # ▽ # )

"Trưởng thư kí đại nhân quá lợi hại, giám đốc đại nhân không gần nữ sắc mà, chưa từng gặp qua bất kỳ tin tức nào nói hắn gần phụ nữ, hơn nữa cũng không có một người phụ nữ nào dám tìm giám đốc đại nhân !"

(^o^)/

Tin tưởng tin tức ngày mai chính là trưởng thư kí mới tới cùng giám đốc đại nhân yêu đương sẽ đứng đầu đề, cái tin tức này còn có thể làm ra tiêu đề: Vì sao giám đốc băng sơn còn có thể hòa tan, trưởng thư kí đến tột cùng có mị lực gì thế nhưng đem vương lão ngũ kim cương của công ty chỉ một lần là bắt được.

Cùng Cố Mặc Lâm ăn xong bữa tối ngọt ngào, giữa hai người biểu thị cái gọi là liếc mắt đưa tình, người tình ta nguyện, hận không thể đút cho người kia ăn một cái, anh đút em một ngụm, tình yêu kia toàn mùi chua khó ngửi cách mấy cái bàn đều có thể đủ tổn thương tới cẩu độc thân cùng đoàn nhóm FFF.

"Thật sự không cần anh đưa em về nhà sao?"

Cố Mặc Lâm nhìn xe Hạ Noãn Noãn, lúc bọn họ vừa mới tới liền mở ra hai chiếc xe, ai kêu hai người đều yêu cầu lái xe , không có khả năng đem xe để lại ở công ty.

"Không cần, em lái xe được, hơn nữa nơi này cách nhà em rất gần , em ở tại nhà lầu cách công ty không xa."

Hạ Noãn Noãn biết Cố Mặc Lâm cũng ở nơi đó, cô chỉ là tìm cái lý do có thể cho hai người cùng nhau trở về mà thôi.

"Thịnh thế hoa viên? Anh cũng ở đó, chúng ta cùng nhau đi đi."

Trong lòng Cố Mặc Lâm cảm thán duyên phận hai người, hắn không nghĩ tới Hạ Noãn Noãn cũng ở tại nơi đó, hai người lại cách gần như vậy.

Cuối cùng bọn họ vẫn là cùng nhau trở về nhà, mà Hạ Noãn Noãn không nghĩ tới chính là, cảnh tượng cô cùng Cố Mặc Lâm trở về bị Tô Lịch Thiên đứng ở trên ban công nhìn rõ ràng, giữa hai người đều tỏa ra không khí bong bóng ngọt ngào quả thật làm tâm thần hắn muốn nổ.

Sao lại có thể!

Đôi mắt Tô Lịch Thiên đều đỏ, lúc đầu hắn còn nghĩ vẫn luôn chờ tại nhà Hạ Noãn Noãn liền có thể được đến trái tim của cô, tuy rằng có chút chậm, nhưng mà hắn có rất nhiều kiên nhẫn.

Nhưng mà hắn căn bản liền không có nghĩ tới phương diện này a!

Bên ngoài còn có nhiều sói xám nhìn trộm bảo bối của hắn như vậy, , mới không chú ý một chút, Hạ Noãn Noãn liền bị người ngậm đi rồi, việc này hắn sẽ không đồng ý.

Hơn nữa người đàn ông kia...... Hình như là giám đốc của tập đoàn Cố Thị ?

Ha ha, một người so với hắn càng có tiền, hơn nữa còn là người đàn ông nói được làm được, dù sao đi theo hắn quá nguy hiểm, hơi không chú ý sẽ có họa sát thân, nhưng mà người ta vừa có tiền vừa có quyền lại đẹp trai, quan trọng nhất là một cái là vợ của giám đốc, một cái là vợ của lão đại hắc đạo, là người thông minh đều biết chọn bên nào!

Nghĩ đến đây, Tô Lịch Thiên liền không thể kìm nén được nội tâm khủng hoảng cùng ghen ghét của mình, ngày thường hắn đối đãi với bất cứ cái gì đều có thể hờ hững đối mặt, thậm chí vì muốn lấy được đồ vật mà mình muốn còn có thể không từ thủ đoạn, thế nhưng đối mặt với Hạ Noãn Noãn, hắn thật là một chút biện pháp cũng không có!

"Đêm nay tại sao lại không trở về ăn cơm?"

Tô Lịch Thiên làm bộ cái gì cũng đều không có xảy ra mở cửa cho Hạ Noãn Noãn, ánh mắt có chút nguy hiểm, nhưng mà Hạ Noãn Noãn căn bản không có chú ý, ngược lại chú ý tới đồ ăn trên bàn đã nguội đi.

Trong lòng Hạ Noãn Noãn có chút ngượng ngùng, chính mình lại quên nói một tiếng không trở lại ăn cơm cho Tô Lịch Thiên, làm hại hắn làm nhiều đồ ăn như vậy, đã vậy toàn bộ đều đã nguội.

"Tôi cùng bạn bè đi ăn cơm, thật xin lỗi anh, quên nói cho anh, anh...... Anh chưa ăn cơm sao?"

Tô Lịch Thiên mục đích muốn khiến cho Hạ Noãn Noãn áy náy, cho nên hắn lắc đầu.

"Còn chưa có ăn......"

Nhìn Tô Lịch Thiên, Hạ Noãn Noãn thật sự có chút áy náy, ngượng ngùng liếc mắt nhìn hắn một cái.

"Anh đi hâm nóng đồ ăn cho em, thật sự rất xin lỗi, anh lần sau tuyệt đối sẽ không quên!"

*Cầu cmt a :