Chương 10: Tổng tài, tiểu thư ký (10)

Editor: Phan Diệp Hy

Beta: Miêu Nhi

-------------------

Tô Lịch Thiên đi đến bên sô pha, hai mắt nhìn chăm chú cô gái đã hoàn toàn lâm vào hôn mê, cô ôm gối ôm lông xù, đùi ngọc vừa trắng lại vừa mịn màng, tuy rằng người không cao, thập phần nhỏ xinh, nhưng tỉ lệ lại thập phần hoàn mỹ.

Tuy mặc áo ngủ màu trắng, nhưng làn da của cô so với áo ngủ lại trắng hơn, nhìn qua kiều nộn như da em bé, giống như chỉ cần hơi dùng chút sức sẽ lưu lại vô số dấu vết.

Đây là lần đầu tiên Tô Lịch Thiên nhìn thấy một cô gái xinh đẹp quyến rũ làm người khác động tâm như vậy.

Đem Hạ Noãn Noãn đang ngủ ở trên sô pha ôm vào trong ngực, cô thật nhẹ, ngủ ở trong ngực hắn giống như một đứa trẻ không rành thế sự, trong mắt Tô Lịch Thiên thần sắc tràn đầy trìu mến:

"Noãn Noãn......"

Tô Lịch Thiên ôm cô vào trong ngực, cảm giác cực kỳ thỏa mãn, chậm rãi đi tới phòng của cô .

Phòng cô mang lại cảm giác ấm áp, tông màu chủ đạo là màu xanh lá mạ, trong phòng còn trang trí bồn hoa nhỏ tinh xảo đáng yêu, Tô Lịch Thiên cảm thấy phòng như vậy thực sự thích hợp với cô gái nhỏ.

Đặt Hạ Noãn Noãn nhẹ nhàng trên giường, Tô Lịch Thiên cảm giác dục hỏa trong cơ thể càng thêm mãnh liệt, nhưng hắn không nghĩ thương tổn Hạ Noãn Noãn, hắn biết hành vi hôm nay là do hắn xúc động.

Hắn là người đứng đầu hắc đạo, không từ thủ đoạn, tàn nhẫn độc ác đến hắn đều cảm thấy bình thường, nhưng đem những thủ đoạn này dùng ở trên người cô gái đã cứu hắn, hắn cảm thấy có chút hổ thẹn.

Nhưng không làm như vậy thì hắn phải làm như thế nào để tiếp cận cô, cô căn bản không thích hắn, thậm chí là chán ghét hắn, bởi vì quá thiện lương cho nên cô không có biện pháp nào cự tuyệt hắn.

Nhìn Hạ Noãn Noãn, Tô Lịch Thiên cảm giác cơ thể của mình càng ngày càng nóng, cự vật dưới thân to dần lên, đem quần hắn đỉnh ra một cái lều trại, côn ŧᏂịŧ bên trong vận sức chờ phát động muốn ra chiến trường.

Nhìn côn ŧᏂịŧ nhảy dựng như mãnh thú, Tô Lịch Thiên khẽ cắn môi, hắn chỉ làm ở bên ngoài, ngày mai cô ấy khẳng định sẽ không phát hiện!

Hạ quyết tâm, Tô Lịch Thiên cũng không hề trì hoãn, nhanh chóng cởi ra quần áo trên người.

Hắn mặc qυầи ɭóŧ màu sậm, côn ŧᏂịŧ thô to giống như cánh tay trẻ con bị qυầи ɭóŧ gắt gao bao bọc lấy, côn ŧᏂịŧ giống như muốn đem qυầи ɭóŧ kéo căng, có thể thấy được cự vật của Tô Lịch Thiên có bao nhiêu hùng tráng đáng sợ.

Cả người hắn tràn ngập hơi thở nam tính, nếu Hạ Noãn Noãn hiện tại thanh tỉnh, cô nhất định sẽ đỏ mặt tía tai, dù có không thích loại hình đàn ông như Tô Lịch Thiên, Hạ Noãn Noãn cũng sẽ vì dáng người cường tráng cứng rắn của hắn mà cảm thấy xuyến xang.

Giống như người đàn ông khác, Tô Lịch Thiên tà ác cởϊ qυầи lót ra, côn ŧᏂịŧ đột nhiên nhảy ra khỏi qυầи ɭóŧ, thẳng tắp chỉ hướng Hạ Noãn Noãn đang ngủ ở trên giường, đầu côn ŧᏂịŧ chảy ra chất nhầy trong suốt, cả cây côn ŧᏂịŧ thô to vô cùng, mặt trên nổi đầy gân xanh, giống như một con cự long khủng bố lại dữ tợn.

Tô Lịch Thiên nhìn côn ŧᏂịŧ của mình nhẫn nại đã sắp nổ mạnh, cười khổ một tiếng.

Hắn trước kia vì giải quyết du͙© vọиɠ của đàn ông mà đi tìm rất nhiều phụ nữ, đều là những người phụ nữ đó mυ"ŧ hắn đến cương lên, lúc sau lại trực tiếp đi vào, thọc vào rút ra là xong việc.

Hắn sẽ không âu yếm hoặc là hôn môi những phụ nữ đó, chỉ đơn thuần tiết dục, xong việc thì đưa một số tiền đuổi đi.

Nhưng hiện tại, hắn chưa chạm vào Hạ Noãn Noãn, chỉ nhìn khuôn mặt kiều diễm mỹ lệ cùng dáng người lả lướt hấp dẫn người khác của cô mà hắn đã gấp gáp không chờ nổi.

Hạ Noãn Noãn, em là yêu nữ, quả thực muốn mạng người ta mà!

Chậm rãi đến gần, Tô Lịch Thiên lên giường ôm Hạ Noãn Noãn vào trong l*иg ngực, thỏa mãn thở dài một tiếng.

Vuốt ve cánh tay bóng loáng, làn da như ngọc mịn màng vô cùng, Tô Lịch Thiên bị cảm giác mềm mại ở tay lưu luyến không muốn rời bỏ.

Hạ Noãn Noãn giống như là hoa anh túc, làm cho một người có tự chủ cao như hắn cũng kiềm chế không được muốn nghiện.

Nghĩ đến về sau cùng Hạ Noãn Noãn ở bên nhau sẽ gặp phải nguy hiểm phiền toái, cũng sẽ không làm hắn lùi bước, nhưng Hạ Noãn Noãn sẽ nguyện ý sao?

Chính mình bỏ được sao?

Cô sẽ thích mình sao?

Hắn cũng không biết, lúc này ôm cô vào lòng, hắn chỉ nghĩ làm hai người thân cận một chút, thân cận thêm một chút!

Hắn muốn đem Hạ Noãn Noãn trực tiếp ăn vào miệng, đem cô thu nhỏ mang ở trên người , giống như ma chướng vậy.

"Cô gái của anh......"

Tô Lịch Thiên vuốt ve khắp cơ thể Hạ Noãn Noãn, chậm rãi cởi ra áo ngủ trên người cô, trong chốc lát, trên ngườiHạ Noãn Noãn đã không mảnh vải che thân.

Da bạch ngọc không tì vết, không có gì che đậy, cứ như vậy bại lộ trước mắt Tô Lịch Thiên, tầm mắt lửa nóng nhìn chằm chằm thân thể khiến cho bất luận người đàn ông nào cũng phải điên cuồng, dục hỏa của Tô Lịch Thiên lại thêm một phân.

"Em thật đẹp, Noãn Noãn......"

Yết hầu Tô Lịch Thiên giật giật, lần đầu tiên có cảm giác hưng phấn như vậy, nghĩ đến sau này hắn có thể sờ, có thể ăn, có thể liếʍ toàn bộ thân thể Hạ Noãn Noãn, cả người Tô Lịch Thiên liền kích động đến phát run, hận không thể hò hét ra tiếng.

Giống như phát điên, Tô Lịch Thiên cúi đầu hung hăng hôn xuống đôi môi Hạ Noãn Noãn, lưỡi linh hoạt ở trong miệng cô quấy đảo, mυ"ŧ vào mật ngọt.

Hôn xuống đôi môi Hạ Noãn Noãn, càng làm Tô Lịch Thiên thêm kích động, cuối cùng lý trí đều bị du͙© vọиɠ đánh bại.

Đôi tay cũng không ngừng đi xuống dưới đặt trên bộ ngực, một tay vô pháp nắm lấy một bên ngực giống như bánh bao mềm mịn, trơn mềm ăn ngon, xúc cảm tinh tế không thể tưởng tượng, Tô Lịch Thiên cảm thấy luyến tiếc buông tay ra, hận không thể để mãi như vậy!

Hắn niết lộng anh đào trước ngực , đôi tay đem miên nhũ mềm mại biến hóa thành nhiều hình dạng, nhìn đôi gò bồng đảo trắng nõn chậm rãi hồng nhạt, đầṳ ѵú nhỏ xinh xắntrước ngực cũng trở nên yêu kiều, nhìn qua đáng yêu mê người.

Vì nhẫn nại, không để cô phát hiện, cho nên hắn dùng hết lý trí còn sót lại để không lưu lại dấu vết trên thân thể trắng nõn không tì vết của Noãn Noãn.

Nhưng bởi vì cơ thể cô quá mức kiều nộn, hơi dùng chút sức đã đỏ lên, cho nên Tô Lịch Thiên nhẫn lại đến hai mắt đỏ ngầu.

------------ ta là dải phân cách manh manh đáng yêu --------------------------------------------------