Chương 80: Thê tử của tổng tài (12)

Edit: Akito

Ninh Thư cảm thấy đầu mình là bị con lừa đá đi, mới có thể ngốc đến mức tìm nam phụ hợp tác, chẳng lẽ ngu ngốc sẽ lây bệnh sao, cô đã bị lây nhiễm?

Nói về người nam phụ Lý Tu Văn này a, điều kiện là chuẩn cmnr, gia thế tốt, lớn lên một cái túi da xinh đẹp, vừa thấy nữ chính liền bỏ lỡ cả đời, thời điểm du học gặp được lớn bụng Tô Manh, sau đó vẫn luôn chăm sóc cho đến khi Tô Manh về nước, sau khi Tô Manh về nước liền cùng Tiêu Diễn quấn nhau triền triền miên miên rồi.

Lý Tu Văn được nữ chính phát cho cái thẻ anh trai tốt, tồn tại thường xuyên để cho nam chính ghen tuông.

Này là kiểu tiết thao cao thượng gì a.

Lý Tu Văn quan sát nữ nhân đối diện, sắc mặt của cô biến ảo đa dạng, vẻ mặt vô cùng đặc sắc, cũng không biết trong lòng rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?

Lý Tu Văn duỗi ra ngón tay oánh nhuận, gõ gõ mặt bàn, phát ra âm thanh có tiết tấu, đánh thức Ninh Thư đang lâm vào phán đoán của mình.

“Cô đến cùng muốn nói cái gì, thật có lỗi, tôi phải đi trước rồi.” Thần sắc Lý Tu Văn có chút buồn bực.

Ninh Thư đoán chừng đối phương không muốn nhìn thấy cô người phụ nữ ác độc này.

Cô có thể hay không trực tiếp đem những người này gϊếŧ chết, sau đó nhiệm vụ liền tính hoàn thành?

“Đinh…”

Trong đầu Ninh Thư đột nhiên vang lên thanh âm dòng điện, cảm giác này quá quen thuộc, đã bao lâu không có nghe thấy thanh âm hệ thống.

“Suy nghĩ của người chơi không được cho phép, không phù hợp với pháp tắc của thế giới này, thỉnh người chơi bỏ cái ý nghĩ này đi, nguyên chủ dâng ra linh hồn, là muốn thay đổi cuộc đời, chứ không phải thời điểm tỉnh lại lại ở trong ngục giam nữ tử.”

Thanh âm hệ thống có vẻ máy móc mà lãnh khốc, nhưng là không biết vì cái gì, Ninh Thư cảm giác mình bị hệ thống phun vào mặt.

Lý Tu Văn lần nữa trông thấy nữ nhân đối diện, một khuôn mặt vặn vẹo, Lý Tu Văn cảm thấy nữ nhân này tuyệt đối là có bệnh.

Lý Tu Văn lắc đầu đứng dậy, ý định rời đi, trong nội tâm âm thầm suy nghĩ, vợ của Tiêu Diễn nguyên lai là một bệnh nhân tâm thần a.

Chờ đến Lý Tu Văn đã đứng lên, Ninh Thư mới phản ứng lại, duỗi tay túm lấy cánh tay của Lý Tu Văn, đem hắn một lần nữa lôi kéo ngồi xuống, lạnh giọng nói: “Tôi nói anh người này là có ý gì, người ta đều chưa có nói chuyện, anh vẫn luôn nháo phải đi phải đi, anh cũng quá đủ rồi a.”

“Đợi tôi đem sự tình nói hết rồi đi cũng không muộn.” Ninh Thư nhìn Lý Tu Văn, nói thẳng: “Tôi muốn hợp tác với anh, phá sụp Tiêu gia, tiền cướp được tôi một nửa, dùng tốc độ nhanh nhất.”

Lý Tu Văn nhíu lại lông mày, “Tôi vì sao phải cùng cô hợp tác, hơn nữa cô có vốn liếng gì, cứ nói tốt đẹp ngoài miệng như vậy có lợi ích gì.”

“Đã vậy Tiêu gia một tập đoàn khổng lồ như thế, cô cư nhiên còn muốn một nửa.” Lý Tu Văn còn kém nói thẳng, cô có một chút tự trọng hay không.

Ninh Thư ha hả cười lạnh một tiếng, trực tiếp từ bên trong cái bao bên cạnh móc ra thật nhiều xấp nhân dân tệ mềm mại, bá khí ‘Bang’ một phát ném ở trên mặt bàn, “Bà đây có tiền, hợp tác đi.”

“Thế nhưng làm vậy tôi cảm thấy tôi cũng không có được thứ gì.” Lý Tu Văn tiêu sái nâng tay, “Tôi hao tổn tâm trí cố sức phá đổ Tiêu gia như vậy, kết quả một nửa còn phải cho cô.”

Ninh Thư thiếu chút nữa một ngụm phun lên cái khuôn mặt tuấn tú ngồi đối diện, cực kỳ khó chịu đáp lời: “Anh đừng không biết đủ, anh đều có thể lấy được nữ…, có được Tô Manh rồi, anh còn muốn thế nào a, anh có thể quăng ngã Tô Manh, anh còn có cái gì không thỏa mãn.”

Vốn là nữ chính, kết quả theo anh người nam phụ này, anh thật sự là đi đâm thiên đại vận, hoàn toàn là nghịch thiên cải mệnh, xóa bỏ mệnh nam phụ của anh a, cư nhiên còn không biết đủ.

“Cô không phải cũng có được Tiêu Diễn sao.” Lý Tu Văn nhàn nhạt nói.

“PHỤT…” Lần này Ninh Thư thật sự thiếu chút nữa phun vào vẻ mặt Lý Tu Văn, tất cả cà phê trong miệng đều phun ra ngoài, một nữa là bị kinh hãi, một nữa là bị ghê tởm.

“Ha hả ha hả a ~~” Ninh Thư co rút khóe miệng cười lạnh. Đem nhân dân dân tệ mềm mại trên bàn đều thu vào, ném tới trong bao.

Lý Tu Văn trông thấy hành động của Ninh Thư, kinh ngạc hỏi: “Chúng ta bây giờ không phải đang thảo luận làm thế nào để khiến Tiêu gia sụp đổ sao? Cô cái dạng này là ý định muốn đi.”

“Anh đẹp trai, tôi liền phải đi trước.” Ninh Thư mặt không biểu tình nói, anh nha xứng đáng cả đời đều là vận mệnh nam phụ khổ bức.

Lý Tu Văn ngăn ở trước mặt Ninh Thư, “Ngồi xuống đi, chúng ta bàn bạc thương lượng, đem tiền trong bao của cô đều lấy ra đi, để tôi nhìn một chút xem cô có bao nhiêu tiền.”

“Không thể.” Ninh Thư lời lẽ chính đáng, câu từ rõ ràng, “Lấy ra quá không an toàn, tôi sợ có người sẽ cướp tiền của tôi.”

Lý Tu Văn: …

Lý Tu Văn dùng ánh mắt cùng xem bệnh tâm thần giống nhau nhìn Ninh Thư.

Cuối cùng, Ninh Thư vẫn là cùng Lý Tu Văn miễn cưỡng đạt thành hiệp nghị, vì cái gì nói là miễn cưỡng đây, nam phụ tên súc sinh này cư nhiên muốn đem lợi ích của cô ép đến một mảnh, chính là tùy tiện tống một ít cho cô.

Loại chuyện này Ninh Thư tuyệt đối không thể nhẫn nhịn, có thể ôm được người đẹp về nhà, anh chính là tan hết gia sản, anh cũng là buôn bán có lời.

Cuối cùng Ninh Thư sử dụng đủ loại thủ đoạn, mới đạt được bốn phần lợi ích.

“Bạn bè nhắc nhở, chuyện tìm công ty ma làm mồi nhử, ở trước mặt Tô Manh, anh vẫn nên chú ý bảo trì hình tượng vô tội thuần khiết của anh a.” Ninh Thư vỗ vỗ bả vai Lý Tu Văn liền rời đi.

Ninh Thư trở lại Tiêu gia, trong nhà một mảnh im ắng, Ninh Thư cảm thấy tâm tình vô cùng thoải mái, hai ông bà Tiêu gia dứt khoát ở trong bệnh viện chăm sóc hai đứa cháu bảo bối, Tiêu Diễn càng sẽ không trở về.

Gan phổi Ninh Thư cực kỳ khoan thai dễ chịu, Tiêu Diễn lại cảm thấy đau lòng vô cùng, con mình một đôi trai gái nằm trên giường hấp hối như vậy, lại nhìn đến Tô Manh khóc đến sưng đỏ đôi mắt, Tiêu Diễn cảm thấy mình nếu không làm chút gì đó liền không xứng là đàn ông.

Hiện tại Tiêu Diễn cảm thấy vô cùng chướng mắt Tô gia, nhờ vào Tiêu gia buôn bán lời nhiều tiền như vậy, cư nhiên còn dưỡng ra một nữ nhân độc ác như Tô Nhiễm vậy.

Đặc biệt là Tô Bác cái lão thất phu kia cư nhiên gϊếŧ ba mẹ Tô Manh, chuyện này nhất định phải vì Tô Manh đòi lại công bằng.

Cuối cùng, Tiêu Diễn vẫn là tiến hành đề án hợp tác ở bên trong cốt truyện, chỉ là lần này trong lòng Tô Bác tồn tại một cái bóng ma, không có lấy ra tất cả tiền của Tô gia, lưu lại một chút của cải, trong lòng vẫn chưa tin Tiêu gia sẽ làm ra sự tình hố đồng đội như thế.

Lúc Tô phu nhân gọi điện thoại đến nói chuyện này cho Ninh Thư, Ninh Thư chỉ trầm mặc, cũng không nói bất luận điều gì, Tô gia đã tin tưởng Tiêu gia như vậy, tin tưởng Tiêu Diễn, liền cứ để cho Tô gia ăn cái thiệt thòi vậy.

Ninh Thư cũng không muốn chính mình lao tâm lao lực giữ vững vị trí của Tô gia, kết quả lại bị em trai não tàn dâng đến trước mặt Tô Manh, đó mới là chuyện phiền lòng đấy.

Ninh Thư lại bảo Lý Tu Văn nhanh chóng hành động, hiện tại Tiêu Diễn đã hành động, ở thời điểm Tiêu Diễn đắc ý nhất, thời điểm hắn vừa lòng đắc chí vơ vét sạch Tô gia, cho hắn một kích.

Mà bị bệnh Tô Đại Bảo cùng Tô Tiểu Bảo lợi dụng ưu thế sinh bệnh, làm nũng bán manh, cực lực tác hợp hai người, bồi dưỡng tình cảm giữa Tô Manh cùng Tiêu Diễn.

Trong lúc nhất thời phòng bệnh đều tràn ngập giọng nói của hai đứa nhỏ, còn có bong bóng tình yêu hồng phấn, hai ông bà già nhìn thấy cũng cười ha hả, hình ảnh hài hòa tốt đẹp, giống như là người một nhà tương thân tương ái.

Mỗi lần Tiêu Diễn đều dùng ánh mắt cực nóng mà nhìn Tô Manh, thời điểm Tô Manh cầm đồ đạc, cố ý túm chặt tay Tô Manh, khiến cho Tô Manh xấu hổ không thôi.

Đặc biệt ở những nơi che khuất của bệnh viện, hai người càng là cùng nhau ngọt ngào ôm hôn, cách đó không xa còn có hai đứa tiểu quỷ bảo bối vây xem, khuôn mặt tỏ vẻ nghịch ngợm.