Chương 32: Tướng quân yêu thôn cô (1)

Edit: Akito

Thôn cô: cô gái nông thôn

Ninh Thư mới vừa nói ‘Được’, lập tức liền cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó ‘phù phù’ một tiếng ngã xuống mặt đất, đầu choáng váng não phình to, thiếu chút nữa muốn nôn ra.

Từ trên mặt đất đứng lên, nhìn thoáng qua, chung quanh trắng xóa, lại nhớ tới không gian hệ thống, Ninh Thư thật dài thở phào một hơi.

Ninh Thư cúi đầu xuống liền thấy được linh hồn của mình cư nhiên ảm đạm đi một ít, vội vàng ngồi xuống hấp thu vật chất của không gian, tuy cũng không biết nó là thứ gì, nhưng mà có thể khiến cho linh hồn càng thêm cường đại, Ninh Thư cũng không có cự tuyệt.

“Chúc mừng người chơi trở lại không gian.” Trong không gian hệ thống vang lên giọng nói lạnh lùng máy móc của hệ thống, Ninh Thư lập tức bật dậy, hỏi: “Vì cái gì linh hồn của tôi trở nên mờ nhạt như vậy, chẳng lẽ làm nhiệm vụ sẽ tiêu hao linh hồn lực sao?”

“Linh hồn người chơi vô cùng yếu ớt, nên sẽ chịu ảnh hưởng bởi cảm xúc của nguyên chủ.” Hệ thống giải thích, thanh âm cứng nhắc.

“Vậy có biện pháp nào có thể tăng cường linh hồn không?” Ninh Thư hỏi lại, Ninh Thư có dự cảm, dạng xuyên qua thế giới như này, đối với linh hồn tổn thương rất lớn, nếu như không tăng cường linh hồn, sớm muộn linh hồn sẽ bị hao tổn hết.

“Cửa hàng có dược tăng cường linh hồn, cũng có bí tịch tu luyện linh hồn, hiện tại cô không đủ tư cách mở ra cửa hàng cùng hệ thống trao đổi.” Hệ thống giải thích khiến Ninh Thư có hi vọng, nhưng nghe đến không đủ tư cách, liền cảm thấy như có một thùng nước lạnh giội ở trên đầu.

“Đợi đến khi người chơi trở thành người chơi chính thức, mới có thể mở ra hệ thống trao đổi.”

Được rồi, cô hiện tại liền cái thực tập sinh cũng không phải, hẳn là cái pháo hôi nhỏ nhất nhỏ nhất, nếu như chết đi ở trong nhiệm vụ, cũng sẽ hoàn toàn biến mất.

“Muốn xem thuộc tính không?” Hệ thống hỏi.

“Được.”

Trước mặt Ninh Thư lập tức xuất hiện giao diện thuộc tính.

Số hiệu: 2333

Tên họ: Ninh Thư

Tuổi: 27

Điểm kinh nghiệm EXP: 4000 (4000/10000)

Giá trị Linh hồn: 60

Điểm Sinh mệnh: 50

Giá trị trí tuệ: 80

Giá trị Mị lực: (?????)

Giá trị May mắn: 20

Tinh thần lực: 120

Giá trị vũ lực: 10

Tư chất: 20

Kỹ năng: Kỹ năng bắn súng vòng năm, Kỹ năng solo cặn bã.

Danh hiệu Vinh dự: Không

Ninh Thư nghiêm túc xem xét mỗi điểm thuộc tính, làm cho Ninh Thư tương đối kinh hỉ là lần này cư nhiên có 4000 điểm tích phân, phỏng chừng là vì xuyên đến thế giới trung cấp, sau đó lại có thể may mắn hoàn thành nhiệm vụ.

Quả nhiên là nguy hiểm cao thì lợi nhuận nhiều.

“Khen thưởng người chơi 10 điểm giá trị thuộc tính.” Thanh âm hệ thống lại vang lên, “Bởi vì nhiệm vụ đầu tiên của người chơi là thế giới trung cấp, căn cứ vào độ vừa lòng hoàn thành nhiệm vụ, tặng thêm người chơi 10 điểm giá trị thuộc tính.”

Ninh Thư nghĩ nghĩ, đem một điểm thuộc tính thêm vào giá trị mị lực, quả thực để cho giá trị mị lực có mấy cái dấu chấm hỏi lớn (???) khiến cho Ninh Thư nhức hết cả bi, nghĩ đến giá trị may mắn càng làm cho cô nhức hết cả bi hơn, Ninh Thư không chút do dự bỏ vào 5 điểm giá trị may mắn, cuối cùng bỏ 4 điểm còn lại vào tư chất.

Sau đó giao diện thuộc tính của Ninh Thư đã có biến hóa.

Số hiệu: 2333

Tên họ: Ninh Thư

Tuổi: 27

Điểm kinh nghiệm EXP: 4000 (4000/10000)

Giá trị Linh hồn: 60

Điểm Sinh mệnh: 50

Giá trị trí tuệ: 80

Giá trị Mị lực: 1

Giá trị May mắn: 20 (+5)

Tinh thần lực: 120

Giá trị vũ lực: 10

Tư chất: 20 (+4)

Kỹ năng: Kỹ năng bắn súng vòng năm, Kỹ năng solo cặn bã.

Danh hiệu Vinh dự: Không

Ninh Thư nhìn thấy cuối cùng giá trị mị lực của mình cũng đã có số, tuy rằng chỉ là một điểm giá trị mị lực lẻ loi trơ trọi, nhưng ít nhất không phải mấy cái dấu chấm hỏi (???) là được rồi.

“Hiện tại có muốn tiến vào thế nhiệm vụ không?” Hệ thống hỏi.

Ninh Thư nghĩ nghĩ, nói “Có thể tiến vào thế giới trễ một chút sao?”

“Có thể.” Sau đó hệ thống liền không lên tiếng nữa.

Ninh Thư nhìn linh hồn của mình, linh hồn của cô ảm đạm như vậy, tiến vào thế giới mà nói nếu như cảm xúc của nguyên chủ kích động quá lớn sẽ ảnh hưởng đến cô, dục tốc bất đạt*, Ninh Thư cảm thấy trước vẫn nên tu luyện một chút.

* Dục tốc bất đạt: nóng vội thì không thành công.

Ninh Thư ngồi xuống, cố gắng hấp thu vật chất của hệ thống không gian, bổ sung cho linh hồn của mình, không thể nghi ngờ tốc độ như này là rất chậm, nhưng Ninh Thư cũng chỉ có cách này.

Thời điểm hiện tại Ninh Thư muốn nhất là có thể lấy được bí tịch tu luyện linh hồn, đến khi nào mới trở thành người chơi chính thức a.

Hệ thống không gian không có khái niệm thời gian, Ninh Thư ngồi dưới đất, vẫn không chịu nhúc nhích, cũng không biết qua bao lâu, Ninh Thư mở to mắt, cúi đầu nhìn thân thể mình, cảm giác lại ngưng thật không ít, dùng tay chạm chạm, có loại cảm giác như sờ ở trên sữa bò, xúc cảm trắng mịn.

“Hệ thống có ở đây không? Tôi muốn bắt đầu nhiệm vụ.” Ninh Thư ngẩng đầu nhìn bức tường kín trước mặt hỏi, cô căn bản cũng không biết hệ thống ở nơi nào.

Ninh Thư vừa dứt lời, lập tức liền cảm thấy một trận đè nén, sát, có thể hay không để cô chuẩn bị tốt chút a, ít nhất cũng nên nói với cô một tiếng chứ.

Ninh Thư lâm vào hôn mê.

Trong bóng tối nặng nề, Ninh Thư cảm thấy bên cạnh có người đang nói chuyện, cố sức mở to mắt, đầu đau nhức, nhìn bức màn lụa ở đầu giường cả buổi, trong đầu đều trống rỗng.

Cung nữ đứng bên cạnh nhìn thấy người ở trên giường đã mở mắt, vẻ mặt rất kích động, quỳ gối bên giường không ngớt lời hô to: “Công chúa, ngài đã tỉnh.” Sau đó vội vàng sai người đi thỉnh thái y.

Ninh Thư xoay đầu lại, nhìn cung nữ vẻ mặt kích động quỳ gối ở mép giường, trên đầu nàng búi tóc đơn giản, dùng một cây hoa trâm đính lại, trên người mặc loại vải mộc lan thanh phong bình thường, bên ngoài khoác voan mỏng, khe rãnh phía trước như ẩn như hiện.

Ninh Thư cảm giác cơ thể thực nặng, trong bụng trống không, liền giơ tay cũng không có sức.

“Công chúa, ngài không nên chà đạp chính mình như vậy a.” Cung nữ kia vừa khóc vừa cười, Ninh Thư cố sức nói: “Làm chút gì đó cho ta ăn.”

Cung nữ kia đang lau nước mắt trên mặt, nghe thấy Ninh Thư nói muốn ăn, cơ hồ vui đến phát khóc, cầm theo làn váy chạy ra khỏi cung.

Ninh Thư nằm ở trên giường, quả thực đói đến mức hoa mắt chóng mặt, đây là nhịn đói bao lâu a, đây là cái tiết tấu muốn chết đói a.

Trong đầu hỗn loạn lại trống rỗng, Ninh Thư nghĩ đợi đến lúc ăn uống no đủ mới tiếp thu cốt truyện, vừa rồi nghe nha đầu kia gọi mình là công chúa, xem ra địa vị của cỗ thân thể này rất cao quý a, không nghĩ tới một ngày lại có thể trở thành một cô công chúa.

Không bao lâu,nha đầu kia liền bưng tới một chén cháo thập cẩm, bên trong có thịt cùng rau cải đã được sắc kĩ càng, Ninh Thư ngửi thấy mùi thơm này, bụng liền kêu lên.

Cung nữ đỡ Ninh Thư ngồi dậy, đối với Ninh Thư nói: “Công chúa, nô tỳ đút cho ngài ăn.”

Ninh Thư nhẹ gật đầu, trên mặt cung nữ lộ ra thần sắc vui mừng, lập tức múc một thìa thổi thổi đút cho Ninh Thư.

Cũng không biết cỗ thân thể này đói bụng bao lâu, cháo nhạt nhẹ nhàng như vậy cũng khiến cho dạ dày co rút đau đớn, cũng may chậm rãi thích ứng, Ninh Thư liền cố gắng ăn hết một chén.

Cung nữ đỡ Ninh Thư nằm xuống, Ninh Thư quan sát nha đầu này, ước chừng mười lăm mười sáu tuổi, lớn lên nhưng thật ra rất thanh tú, bất quá ánh mắt Ninh Thư phóng ở trước ngực nha đầu này, triều đại mà y phục khêu gợi cởi mở như này, chắc chắn là cái kiểu y phục của Đường triều, một cái cúi đầu, có thể trông thấy khe rãnh bên trong.

Ninh Thư thấy nha đầu này đối với nguyên chủ coi như cũng tốt, cung kính ân cần, chẳng qua cô vẫn chưa tiếp thu cốt truyện. Cũng không biết được phẩm hạnh và tính cách của nha đầu này, nhưng mà xem biểu hiện vừa rồi của nàng, hẳn là cũng không tệ lắm đi.

Ninh Thư vừa nằm xuống, một cung nữ khác liền chạy vào trong điện, đoán chừng là bởi vì chạy quá vội, sắc mặt đỏ tươi, cái mũi xinh xắn cũng bao phủ một lớp mồ hôi mỏng