Chương 6: Những chàng trai không thân thiện (part 2)
Ngồi trong WC, Kim Nắng còn chưa kịp “hành động” thì từ đâu “trời đổ mưa”, “trận mưa” diễn ra nhanh chóng và được kết thúc bằng những tiếng cười vang lảnh cả khu nhà vệ sinh nữ.
- Ha ha ha!!! Nước mát nhỉ!? Ha ha ha!!!
Đó chính là đám fan của GOT, “trận mưa” lúc nãy chính là chúng nó đã dùng nước đổ đấy! Thật sự thì dính rắc rối với thần tượng là chuyện vô cùng và vô cùng rắc rối.
Trong lúc bốn đứa con gái – Fan của GOT - Những kẻ vừa đổ nước lên đầu Kim Nắng trong WC, còn đang cười nghiêng ngã với chiến tích của mình, thì từ đâu xuất hiện thù lù trước mắt bọn nó bốn thằng đực rựa.
- Gì đây!? WC nữ đấy! - Nhỏ “chị đại” - Đứa có mái tóc đỏ táo bắt mắt vênh mặt.
- Mấy cậu là ai!?
- Muốn gì?
Và cuối cùng chốt lại bằng tiếng “jezzz” cùng cái vểnh môi của nhỏ “chị đại”.
- Hiểu rồi hiểu rồi! Muốn đánh nhau chứ gì!?
Sự tình nó là như thế, đám fan GOT đây là đám “chịu chơi”, trai hay gái gì chúng cũng “hốt” tất. Dĩ nhiên là thuộc dạng có “máu mặt” chứ chẳng vừa nhé!
Bãi đất trống phía sau trường là nơi bắt đầu của tội ác. Nơi này thường hay diễn ra những trận đánh nhau của đàn anh chị trong trường này. Bạn đừng nói trường dành cho con nhà giàu thì những ai theo học ở đây đều là “cháu ngoan Bác Hồ” nhé! Không hề có chuyện này! Sở dĩ các bạn trẻ của chúng ta theo học ở đây là vì nhiều lí do khác nhau. Có người thì muốn tốt nghiệp phổ thông ở một ngôi trường danh giá, lấy đó làm niềm tự hào cho bản thân và còn làm sáng rạng mặt mày gia đình, dòng họ. Có người thì muốn được học chung với thần tượng nên ngày đêm “mài kinh nấu sử" để đậu đầu vào cấp III. Một số khác thì vì bị gia đình ép buộc, chán nản nên thay vì học họ lại làm anh hai chị đại trong trường này có vẻ hay hơn. Và bốn đứa con gái – fan của GOT là một trong số “thành phần bất hảo” của ngôi trường này. Đặc biệt là đứa con gái có màu tóc đỏ táo.
Một hàng ngang của bốn tên đực rựa cao to đẹp mã, một hàng ngang nữa là của bốn bạn nữ xinh xinh đẹp đẹp, họ đang đứng mặt đối mặt, mắt nhìn mắt mà sắp….lọt ra ngoài vì căng.
- Này mấy bé, ngay lúc anh còn nói chuyện tử tế thì thôi đi nhé!
Người vừa phát câu hâm dọa vừa rồi là JB. Nhỏ “chị đại” khoanh tay cười khinh khỉnh nhại lại lời JB:
- “Mấy bé, nhân lúc anh còn nói chuyện tử tế…” – “Chị đại” nhếch mép – Anh nói lại xem nào!? Jackson đây cũng ra dáng “anh hai” lắm, cái điệu cười của cậu không khác gì nhỏ tóc đỏ kia. - Looked this kid crowd! (Nhìn xem đám nhóc này kìa!) Điệu bộ cười nữa miệng của nhỏ “chị đại” chợt khựng lại vì câu tiếng Anh vừa rồi của Jackson.- Gì chứ!? Đang khoa trương trình tiếng Anh đó à!? Cũng chẳng phải khoa trương gì, Jackson hiểu ra mình hay quen miệng tiếng Anh nên lỡ nói ra như vậy, nào ngờ lại bị bọn này nói là khoa trương. Cậu vò đầu rối, có lẽ là hơi ngượng. - Đang làm động tác nhảy đó sao? - Nhỏ đeo băng đô trên tóc nhại lại động tác vò đầu của - Anh đang biểu diễn khả năng của mình cho chúng tôi xem sao? Đời chẳng tha, vạ miệng nói câu tiếng Anh thì bảo là khoa trương, hành động vò đầu vô tình cũng bị bảo là động tác nhảy. Jackson nghe thật chẳng lọt tay tí nào!
- Rãnh rỗi nên sinh nông nổi à!? Mấy nhóc suốt ngày chỉ biết làm những chuyện vô bổ thế sao!? Ba mẹ mấy nhóc cho mấy nhóc đến trường để bắt nạt, hà hϊếp người khác à!? Môn giáo dục công dân của mấy nhóc đạt điểm kém hay sao mà cách mấy nhóc cư xử thiếu đạo– Jackson còn chưa tròn câu này nhỏ “chị đại” đã nhảy vào họng: - NÀY! ĐANG DẠY ĐỜI BỌN TÔI ĐẤY À?
Âm vực cao gấp mấy lần giọng bình thường chứ chẳng đùa, còn cái vẻ mặt căng căng đó, chẳng đùa được tẹo nào đâu. Được nước, Jackson lấn tới: - Jr sao? Đạo nhái tên anh bạn JB của tôi. Thật tình, ca sĩ gì mà làm ăn kì cục thế!?
Bị Jackson chọc tức, thử hỏi bốn đứa kia không điên mới lạ. Hai mắt chúng nó nổ đom đóm hết rồi kìa!
- “Đạo nhái”? – Đứa con gái xõa tóc lập lại.
Lần này thì đến lượt Mark.
- À! Mà bảo cái tên ăn mày tóc xanh, tên Bầm Bầm gì đó, đừng có ăn kẹo nữa! Trông gớm chết đi được. Tôi là tôi phải nói rằng “tội cho cây kẹo đó!”
Bên tai đứa con gái tóc xổm đuôi gà như muốn xì khối, nhỏ giận run môi lập lại từng tiếng:
- “Ăn mày”?
Cuối cùng là YoungJae.
- Còn cái tên em út đấy, bảo hắn đừng có treo cái “rèm cửa” trước tóc mái nữa nhé! À nếu hắn cạo đầu trong sẽ đẹp trai hơn đấy!?
- “R…è…m”? Bốn quý cô của chúng ta giận không còn gì giận hơn, giận đến xanh môi, giận đến tím mặt, giận đến dâng máu, giận đến khói xì, và giận đến bùng phát. Siết chặt tay, như hiểu được tâm ý của nhau, cả bốn đứa con gái chẳng nói lời nào mà lao như đạn vào bốn chàng trai còn đang cười ngây ngất. Cuộc hỗn chiến diễn ra, mà ưu thế có vẻ về phe con gái, chúng nó nói là chị hai chị đại gì gì đó, thật ra được cái mồm lớn hơn người khác, chứ kungfu à? Toàn võ mèo, những trò như xé áo, giật tóc, tát mặt hay đấm đá loạn xạ, đã và đang được áp dụng cho JB, Jackson, Mark và YoungJae đây. Bốn chàng trai đây có hơi thô lỗ chút, nhưng không phải đến mức họ phải động tay đánh đấm với bọn con gái. Nên trước khi bốn nhỏ kia lao vào chiến trường, thì cả bọn còn chưa có phương án sẽ làm gì với trường hợp này.
- Này thì rèm cửa.
“Binh…binh…”
- Cho chết, dám bảo là ăn mày à!?
“Chát….chát….”
- Đạo nhái, đạo nhái...
“Bốp…bốp….” Trong đám thì có lẽ đứa tóc đỏ là đứa nặng tay nhất, cho nên JB là người hứng đòn đau nhất. Giữa lúc còn chưa biết làm gì thì JB liếc thấy Jackson có vẻ hết chịu đòn nổi rồi, Jackson vùng lên rồi hất đứa còn gái dùng cặp đánh cậu ngã ra nền cỏ. - Tôi không biết đâu! Đau chết đi được. Tôi dùng “nó” đây!
Nếu bạn còn nhớ lần Jackson lật lòng bàn tay và hơi gòng lên khiến cho chiếc điện thoại của nhỏ bạn Jenny nóng như đun vào hôm trước, thì hôm nay Jackson triển hành động y hệt như vậy. Trong khi con nhỏ còn ngơ ngác trước Jackson thì cái cặp trên tay nhỏ tự nhiên nóng phừng như lửa, nhỏ hoảng người quăng phăng cái cặp đi, và lòng bàn tay của nhỏ có vẻ khá rát vì bỏng.
Thấy Jackson như thế, Mark và YoungJae cũng không ngại sử dụng “nó”. Vì vị trí của JB – “chị đại” và Mark – cô gái tóc xõa ở gần nhau nên ngay sau cái nháy mắt của Mark thì máu “girl love” của hai quý cô này trỗi dậy, họ tức khắc buông bỏ đối thủ của mình ra và tiến tới ôm ấp thắm thiết. Đứa con gái còn lại thì YoungJae chỉ cần chu môi và “phù” một cái, cô nàng đã “bay” ra nền cỏ đằng xa ngay. Như thế là cả đám đã giải quyết xong chuyện mà không cần dùng đến bạo lực. - Mệt….mệt….tôi mệt quá! – Jackson thở nặng.
JB vuốt vuốt lưng Jackson, cậu nhìn sang Mark và YoungJae lắc đầu: - Bọn trẻ bây giờ ghê gớm thật đấy!
Mark gật đầu đồng ý:
- Nếu không có “nó”, chắc chúng ta tiêu tan với đám nhóc này!
- Thật sự….đau lắm đấy! – YoungJae thở phì phò lấy sức, cậu xoa xoa tay vào chỏm tóc bị giật lúc nãy – Sử dụng “nó” chậm hơn tí nữa là tôi bị hối đầu chứ chẳng chơi đâu! Hu hu, đau quá!
Mọi người cứ nói như mình sống lâu hơn đám con gái kia chẳng bằng. Ừ thì bọn nó là học sinh lớp 10, mà mấy cậu trai đây học cùng Kim Nắng thì năm nay là 11, lớn hơn 1 tuổi mà nói cứ như ông cụ 90.
Mọi chuyện có lẽ cần được giải thích nhiều hơn, về bí mật đằng sau của những chàng trai này.
Họ - xuất hiện đột ngột mà chẳng biết là đến từ đâu.
Họ - biết tất cả mọi chuyện của Kim Nắng.
Họ - sử dụng cái thứ gọi là “nó” như một điều hiển nhiên, nhưng con người không thể biết đó là gì.
Họ - có một bí mật….!