Chương 81

Hội nghị vẫn đang tiếp tục. Trên màn hình chuyển qua một đoạn video của một tòa nhà lớn nào đó, có một vị nữ Thánh đồ chạy nhanh, từ thân thủ ắt hẳn cấp bậc không quá thấp, nhưng cô ấy hoảng hốt chạy trốn , vừa chạy vừa lo sợ quay đầu nhìn quanh,

Sau lưng bỗng xuất hiện xúc tua màu đen, như độc xà đuổi theo quấn chặt lấy tứ chi, bò khắp thân thể leo lên phía trên, không để ý cô ấy liều mạng giãy dụa chui vào trong miệng.

Cô ấy bóp lấy cổ của mình nôn ra chất lỏng màu đen, ở trên mặt đất lăn lộn, không thể làm gì, rất nhanh, thân thể xuất hiện dấu hiệu bán ma hóa. Một nam nhân không nhanh không chậm từ góc đường đi ra, thu lại đám xúc tua màu đen trở về trong tay của hắn.

Nam nhân kia nhìn người nằm trên mặt đất,nước mắt của cô gái chảy ròng, đột nhiên quay mắt nhìn về phía ống kín.

Lúc này Cố Chính Thanh nhấn nút tạm dừng, video trên màn hình bị đứng im, phóng đại. Hiện ra khuôn mặt của một nam nhân tuấn mỹ tóc màu bạch kim,da thịt hoàn mỹ không tì vết dưới ánh mặt trời, mắt phượng hẹp dài khóe môi hơi cong, xinh đẹp mà nguy hiểm, làm cho người ở chỗ này không rét mà run.

Một đại hán vỗ cái bàn đứng lên chửi mắng: "Móa nó, chính là tên khốn kiếp này làm chuyện ghê tởm đó ư? Căn cứ chúng ta mất tích rất nhiều người, em trai tôi cũng mất tích, tìm không thấy kẻ cầm đầu, nguyên lai tên này, hắn là người nơi nào, tôi thề phải đem người này nghiền thành tro!" Đám người liền sôi trào,

"Đây là người nào? Đây cũng quá tàn nhẫn, vì cái gì mà hắn có thể khiến Thánh đồ bán ma hóa?"

"Nguyên lai nguyên nhân Thánh đồ mất tích ở đây, xem ra những người khác đã... Chậc chậc." Mọi người nghị luận ầm ĩ. Cố Chính Thanh chỉ vào người trên màn hình

"Người này tên là Chung Ly Hiểu, hắn là một người từng bị Thần giáo đem ra làm thí nghiệm, thân thể của hắn bị biến đổi cải tạo, máu trong cơ thể đều là màu đen, gọi là "Ma huyết" . Bị huyết dịch này đi vào cơ thể, sẽ mất đi ý thức mà bán ma hóa. Đây chính là thí nghiệm Thần giáo vẫn luôn bí mật nghiên cứu. Thôn Tiểu Chu lưu lại rất nhiều người nửa người nửa ma bị bọn họ vứt bỏ. Nhưng bọn họ những năm ở vùng Cực bắc, lặng lẽ lên kế hoạch, tiếp tục nghiên cứu. Bây giờ, tôi cho nhóm người đến vùng Cực bắc quay chụp, bọn họ không chỉ chế tạo lực lượng cường đại, hơn nữa có thể chỉ huy đám người bán ma hóa. Bọn họ muốn huấn luyện một quân đội. Theo suy đoán của tôi, bọn họ đang mưu đồ muốn tiến hành một cuộc chiến tranh. Một khi bọn họ chuẩn bị đầy đủ, từ phía bắc tiến nhanh đánh thẳng xuống dưới, các vị đang ngồi ở đây chỉ bằng vào sức mình chỉ sợ khó mà chống lại."

"Thần giáo kia cũng quá biếи ŧɦái, tuyệt không thể nhân nhượng."

"Đúng, nhất định phải cho bọn hắn biết điều."

"Theo ý của hội trưởng Cố, chúng ta phải làm gì?"

"Nguyên nhân chủ yếu tôi gọi mọi người đến đây." Cố Chính Thanh nhân lúcmọi người bức xúc, nói ra mục đích lần này

"Bây giờ tình thế đã rất nguy cấp, tôi đề nghị mọi người nên đồng tâm hiệp lực, xuất nhân lực, quyện thành một dây thừng. Thừa dịp Thần giáo chưa hoàn toàn mạnh, chủ động xuất kích, triệt để tiêu diệt." Câu này vừa ra khỏi miệng, trừ những đội ngũ giao thế tốt đáp lại, còn lại chỉ có một vài người rải rác. Vừa nãy còn mười phần náo nhiệt trong nhất thời lãnh đạm không ít.

Qua nửa ngày, thành chủ Ấm Đồng Tể mang theo giọng điệu âm dương quái khí mở miệng:

"Thần giáo đúng là táng tận thiên lương, không thể bỏ qua. Bất quá muốn các nhà ra sức, ai sẽ lãnh đạo đội ngũ này, nhất định phải lựa chọn thật kỹ. Cũng không thể hội trưởng Cố nói muốn là được. Ai biết mọi người vất vả một trận có hay không cũng có người mưu đồ thời điểm này mà trở thành một Thần giáo thứ hai."

Ấm Đồng Tể thành chủ Từ Dương có vô số căn cứ lớn nhỏ, thực lực không thua kém ai. Đối với Cố Chính Thanh luôn luôn không phục. Lần này Cố Chính Thanh mwor hội nghị, liền tạo tiếng nói lan khắp các thành,Ấm Đồng Tể trong lòng âm thầm không phục. Huống chi hắn bí mật cùng Thánh phụ Lệ Thành Chu của Thần giáo ngầm có chút qua lại, liền ước gì hội nghị này không thành

"Hội trưởng Cố nói cho mọi người tin tức này cũng là có ý tốt, Thần giáo khẳng định là phải tiêu diệt, chỉ là kia vùng Cực bắc kia quá xa, lại còn giá rét. Căn cứ nhỏ như chúng tôi thực sự không có cái năng lực tham gia. Vạn nhất trong thời gian này ma vật công kích, những người còn lại căn bản ngăn cản không nổi, chẳng phải là bỏ gốc lấy ngọn? hội trưởng Cố, lần này chúng tôi không tham dự."

"Căn cứ chúng tôi cũng thế, thật sự là không đủ nhân lực, trở về tôi hạ lệnh nhiều thêm vũ khí, gia cố cứ điểm, đề phòng Thần giáo."

"Xác thực, quá xa, khí hậu lại ác liệt. Chúng tôi cũng không chịu đựng nổi đi. Bất quá vẫn là đa tạ hội trưởng Cố cung cấp tin tức, chúng tôi sẽ đề phòng hơn."

Cả đám người lao nhao, chung quy là đối với lần xuất binh chinh phạt Thần giáo đều không quá tán thành. Để những người này xuất ra đôi quân tinh nhuệ, đi vạn dặm, tổn suất đi đánh một trận là quá lớn. Bọn họ không đồng ý.

Về phần binh đoàn bán ma hóa kia, trừ những căn cứ gần Băng Nguyên cảm thấy có chút nguy cơ, còn lại luôn cảm thấy việc này không liên quan đến mình

Khổng Hạo Ba cùng Sở Thiên Tầm ngồi ở một bàn, tức giận bất bình nói,

"Xem những kẻ này, mãi mãi cũng chỉ là lũ xu nịnh, mắt nhìn đại cục đều không có. Uổng phí hội trưởng khổ tâm, bôn ba chuẩn bị, một ngày nào đó sẽ gieo gió gặt bão."

"Bây giờ thế đạo đã như vậy, ma vật vẫn như cũ hoành hành, nhưng so với mấy năm trước ổn định hơn một chút" Tân Tự Minh nghe thấy lời này, nghiêng người nói chuyện với Khổng Hạo Ba

"Nhân loại chúng ta nếu có một ngày thật sự diệt vong, khẳng định không phải thua với ma vật, mà là tự mình tìm đường chết."

Tân Tự Minh, nhiều năm giao hữu trước tiêu diệt ma vật, sau đề phòng kẻ muốn mưu hại. Hắn biết rõ bản chất bên trong con người, cho tới bây giờ thành cục diện như vậy, tránh không được mà thành người lãnh đạm, bưng chén trà lên uống nước.

Tân Tự Minh thích uống trà cùng cà phê đậm, có thói quen tự rót cho mình một chén trà nóng. Vừa uống hai ngụm, đột nhiên xoay người, đem nước trà uống vào nôn ra. Hai mắt bỗng nhiên biến thành màu ngân bạch, nhìn về phía chén nước trong tay. Dùng tinh thần lực, trong chén nước hiện ra vô số hình thể màu đen, như có sinh mệnh ở trong nước du động. Đối thể chất của hắn mà nói, độc vật phổ thông đã không có tác dụng gì

"Nước pha trà từ đâu tới!" Tân Tự Minh nghiêm nghị hỏi thăm người bưng trà

"Ở giếng nước phụ cận đây." hội viên bị tra hỏi bị dọa cho phát sợ,

"Không có khả năng a, tôi tự mình lấy nước, tự mình đun sôi, nửa đường không có qua tay ai hết." Tân Tự Minh đang muốn đứng người lên, một chỗ khác trong hội trường trở nên huyên náo. Đầu tiên Nghiêm Tuyết nữ vương súng ống đột nhiên không ngừng nôn mửa, thứ phun ra hoàn toàn không phải đồ ăn bình thường, mà là chất lỏng màu xanh lục.

Ngay thời điểm đó, vợ của Hàn Hữu Minh đột nhiên sốt cao, trong thời gian ngắn nhiệt độ liền lên cao đến đáng sợ,liền hôn mê. Trên người xuất hiện ánh sáng xanh lục một hồi, lộ ra mười phần quỷ dị. Chung Hồng Phi hệ chữa trị cao giai nhất nhanh chóng đến gần, ngồi xổm xuống xem xét Nghiêm Tuyết,bạch quang trong tay sáng lên chói mắt , bao phủ Nghiêm Tuyết.

Sau một lát hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía màn hình, nơi đó là hình ảnh Thánh đồ bị thứ máu đen dịch vào trong miệng.

"Đoán chừng uống phải Ma huyết. May mắn chính là nồng độ không quá cao." Chung Hồng Phi đỡ Nghiêm Tuyết dậy, giúp cô ấy bảo trì thanh tỉnh,

"Cô suy nghĩ một chút ngày hôm nay đã ăn cái gì?"

"Tôi tới đây hai ngày, đều là ăn đồ mình mang theo, chưa ăn qua những cái khác. Chỉ có nước uống ờ phụ cận gần đây." Nghiêm Tuyết thống khổ trả lời. Trong cơ thể như dời sông lấp biển thống khổ khó chịu, không muốn trở thành ma vật, lại càng không muốn trở thành loại sinh vật nửa người nửa ma. Mấy thánh đồ Hội Sáng Thế vội vàng chạy tới, báo cáo tình huống khẩn cấp cho Cố Chính Thanh

"Sáng nay bắt đầu có dấu hiệu, không ít cư dân xuất hiện tình trạng nôn mửa phát sốt. Tình huống bây giờ càng ngày càng không ổn, không có phương hướng khống chế. Số lượng cư dân sinh bệnh gia tăng rất nhanh, có một số người đã tử vong, hoặc xuất hiện dấu hiệu bán ma hóa. Chúng ta hoài nghi có người động tay động chân tới nguồn nước ở đây."

Trong hội trường bắt đầu nổ tung, mỗi người đều nhớ lại xem mình có uống nước không, ai không uống liền nhẹ nhàng thở ra. Nhiều người tới sớm đã ở đây một hai ngày, ăn uống đều ở đây không khỏi trợn mắt khϊếp sợt, không ngừng kiểm tra tình huống thân thể của mình.

Hàn Hữu Minh ôm vợ đã hôn mê, nghĩ đến người bị bán ma hóa trong màn hình trong lòng lập tức luống cuống. Hắn cố nén sợ hãi trong lòng, ngẩng đầu hỏi Chung Hồng Phi,

"Có thể trị ? Đúng hay không, bác sĩ Chung ngài ở đây, khẳng định không có việc gì đúng hay không?" Đầu lông mày Chung Hồng Phi khóa chặt,

"Loại bệnh này năm trước tôi đã tiếp xúc qua. Cũng làm một chút nghiên cứu. Trước mắt chỉ có Thánh huyết mới có thể ngăn lại quá trình thâm nhập của nó. Nhưng phải nhanh, một khi xuất hiện biểu hiện Ma hóa, có Thánh huyết thì cũng chỉ giữ được tính mạng, không khôi phục được hình thái con người."

Chung Hồng Phi ở trong lòng thở dài, cho tới bây giờ muốn tìm được Thánh huyết nói nghe thì dễ. Những người ở hiện trường, đều là lão đại hiện nay. Chắc chắn có người dự trữ sẵn một hai viên thánh dược mà Thần giáo từng sản xuất, nhưng muốn để bọn hắn bảo mệnh lấy ra, lại là khó càng thêm khó.

Chung Hồng Phi mới vừa nói xong. Một cô gái từ đám người đi ra, sải bước hướng về Nghiêm Tuyết. Giật cái bình nhỏ trên cổ xuống, mở nắp đỡ Nghiêm Tuyết, không nói một lời liền cho cô ấy uống. Nghiêm Tuyết sắc mặt khó coi sau khi uống xong liền khôi phục cấp tốc, cô ấy giãy dụa đứng dậy, nhìn cô gái lạ lẫm bên cạnh. Chấp tay cảm ơn:

"Thứ quý giá như thế, chúng ta vốn không quen biết. Cô, cô cứ như vậy mà cho tôi?"

"Cô gái,cô còn có Thánh huyết không?" Hàn Hữu Minh lập tức chạy tới, mắt trong mang sự chờ mong,

"Tôi nguyện ý mua, bao nhiêu ma chủng đều được. Xin cô cũng giúp đỡ vợ của tôi."

Sở Thiên Tầm lặng lẽ nhìn Diệp Bùi Thiên, mang theo chút áy náy lắc đầu. Nghiêm Tuyết là người thân thiết với cô lúc ở thế giới khia, không thua gì Cao Yến. Mặc, mặc dù giờ cô ấy không biết mình, nhưng không đành lòng trơ mắt nhìn cô ấy chết đi.

Mà Diệp Bùi Thiên lưu cho cô chỉ có một bình, cho dù Diệp Bùi Thiên nguyện ý, nhưng trước mặt nhiều người như vậy bại lộ thân phận rất nguy hiểm. Càng khó có thể cứu hết người phát bệnh, cứu được một người lại phải cứu hai ba người khác, còn không biết cần bao nhiêu máu.

"Không có? Thật không có?" Hàn Hữu Minh nắm lấy bả vai Sở Thiên Tầm, vừa mới dấy lên hi vọng, trong nháy mắt lại dập tắt, khiến cho hắn tâm một lần nữa suy sụp. Quay đầu nhìn sắc mặt của vợ mình, biết thời gian đã không nhiều.

Hàn Hữu Minh nghĩ nghĩ, buông Sở Thiên Tầm ra đi đến trước mặt Ấm Đồng Tể, vành mắt đỏ hoe, cúi đầu cầu xin,

"Ôn thành chủ, xin hỏi ngài có Thánh huyết không? Chỉ cần ngài giúp tôi, tôi nguyện ý dùng bất kỳ giá nào đổi." Ấm Đồng Tể nghe đến mấy chữ bất kỳ giá nào, trong lòng bỗng nhúc nhích, hắn làm quật khởi nhiều năm như vậy, trong tay đương nhiên là còn,nhưng đây chính là đồ vật bảo mệnh.

Lấy ra trao đổi? Có thể trực tiếp lấy đồ, hứa hẹn đồ vật, mục địch vừa đặt được, không tin Hàn Hữu Minh còn có thể tuân thủ hứa hẹn. Mà nhiều ma chủng so với Thánh huyết chả đáng là gì. Hắn bày ra bộ dáng đau lòng, vạn phần tiếc nuối:

"Lão đệ,nếu tôi có, lấy quan hệ của chúng ta, còn cần cậu nói sao? Tôi làm sao có thể không lấy ra cứu em dâu?"

Hàn Hữu Minh đành phải rời đi, đem ánh mắt khẩn tới người đang đứng trên bục người Cố Chính Thanh, nhưng mà Cố Chính Thanh cũng chỉ nhẹ nhàng hướng hắn lắc đầu. Hàn Hữu Minh cả người nổi gân xanh, đột nhiên bịch một tiếng ở trên sàn nhà quỳ xuống.

Lúc ma chủng giáng lâm hai năm trước, hắn không có tiền lại không có dị năng, chỉ là kẻ nghèo hèn, thậm chí còn mắc bệnh khó trị, suýt nữa trở thành tàn phế. Là vợ của hắn không rời không bỏ, ở bên cạnh làm bạn với hắn vượt qua đoạn thời gian hắc ám nhất.

Hiện tại mọi người nhìn hắn, đều cảm thấy hắn đối với người vợ kia quá mực cưng chiều, chỉ có hắn biết mình còn chưa làm được gì cho cô ấy.

"Tôi ở trước mặt tất cả mọi người thề. Ngày hôm nay, ai có thể giúp tôi. Hàn Hữu Minh tôi dùng mạng để đổi." Hàn Hữu Minh quỳ trên mặt đất, rút chủy thủ, cắt cổ tay, lấy máu ra thề. Máu không ngừng rơi rồi thấm xuống mặt đất

----

Chuyện là mấy nay mình đang thất nghiệp nên thời gian rảnh khá nhiều, nên mình ráng edit xong bộ này cho mọi người luôn tuần này.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ