Là một chú chó hoang sống lang bạt trong thành phố, Kỳ Lạc từ lâu đã hiểu rõ đạo sinh tồn chỉ gói gọn trong hai điểm.
- Thứ nhất, phải biết tỏ ra đáng yêu để xin ăn, đóng vai chú cún nhỏ dễ thương sẵn sàng lật bụng trước mặt loài người. - Thứ hai, phải biết tỏ ra hung hãn trước mặt đồng loại, khi đối mặt phải không do dự mà hạ gục đối phương.
Dựa vào hai nguyên tắc này, nó đã sống rất thoải mái trong thành phố, tự nuôi bản thân mập mạp lông bóng mượt, ngày qua ngày hưởng thụ tự do tự tại
Cho đến một ngày, một chiếc xe cảnh sát dừng lại ở đầu ngõ phố cũ. Mở cửa xe, một con chó sói xám to lớn nhảy xuống.
Con chó sói xám này vóc dáng cao lớn, hùng dũng oai phong, mang đầy đủ trang bị của một chú chó cảnh sát đặc nhiệm, thậm chí còn đeo rọ mõm bằng thép.
Khi thực thi nhiệm vụ, chiếc rọ mõm được tháo ra, để lộ hàm răng nanh sắc nhọn. Theo một mệnh lệnh, thân hình nó lao đi như mũi tên rời cung, biến mất khỏi tầm mắt chỉ trong chớp mắt.
Đây là lần đầu tiên Kỳ Lạc cảm nhận được sự khác biệt giữa chó và chó. :))))
---
“Lạc Cửu!” Một tiếng hô của người huấn luyện, chú chó cảnh sát lập tức ngồi nghiêm chỉnh, ánh mắt đầy kiên định nhìn về phía trước.
Nhưng rất nhanh, ánh mắt ấy lại rơi vào một góc tường nơi có một chú chó hoang đang lén lút quan sát nó.
Tên kia đang rụt rè đánh giá , đôi mắt chó lóe lên vẻ tính toán, thoạt nhìn chẳng giống một chú chó tốt lành gì.
Lạc Cửu bị nhìn chòng chọc đến khó chịu, liền thấp giọng gầm gừ cảnh cáo.
Lạc Cửu theo phản xạ để lộ hàm răng nanh sắc nhọn.
Sau khi kết thúc huấn luyện, Lạc Cửu lập tức tìm đến sau lưng đối phương. Tên chó hoang kia còn chưa kịp nhận ra nguy hiểm thì đã bị nó cắn mạnh vào gáy. Kỳ Lạc giãy giụa hét lên: “Buông ra! Ai lại thiếu đạo đức đi cắn gáy người ta thế này!”
…
Kỳ Lạc cảm thấy mình nên bổ sung thêm nguyên tắc sinh tồn thứ ba: Khi không thể đánh bại đối phương, khả năng cao sẽ bị đối phương đánh bại. Không thể phủ nhận, lần này nó thấy hơi hối hận vì sự liều lĩnh của mình.
Lưu ý: 1v1, nhân vật chỉ là động vật, sẽ không biến hình.