Triệu Kiều Kiều bắt đầu không nhận ra, cầm lên vừa lo vừa ngửi, mới phát hiện ra hạt tiêu.
Triệu Kiều Kiều có họ hàng ở trên trấn, điều kiện không tệ, cũng không phải chưa thấy qua hoa tiêu, nhưng nhà cô ta có mấy thanh niên đang tuổi lớn, gạo hay ngô gì cũng chẳng đủ ăn, nên không thừa tiền mua hạt tiêu.
Nghe nói thứ này xào với thịt ăn rất ngon.
Triệu Kiều Kiều liền hỏi: "Hạt tiêu này ngon lắm, mẹ, không thể chỉ cho cô hai được, cũng phải cho con một ít.”
Thím Trương giận không chỗ phát tiết: "Lấy đâu ra cho con, đây là chữa bệnh cho Khang Khang, ai cũng không có phần.”
Triệu Kiều Kiều bĩu môi, xoay người vào nhà.
Thím Trương cũng không muốn để ý đến cô ta, vội vã dùng hạt tiêu nấu nước cho cháu trai nhỏ, lo lắng ngồi canh.
Kiều Hữu Hữu mang theo một đống giày rách ngâm nga đi về nhà, vừa mới vào nhà, liền cảm giác không khí hơi sai sai.
Người nhà họ Kiều ngồi xếp hàng trong sân lớn, khí chất kiểu nha môn thẩm án.
Kiều Đại Khánh ngồi ngay ngắn ở ngay giữa cửa, mặt lạnh tanh, Triệu Thanh ôm khuôn mặt đỏ bừng cúi đầu ngồi ở bên cạnh, chắc chắn lại bị ăn bạt tai.
Kiều Hùng cúi đầu lôi em gái Kiều Mai đến đếm kiến cùng, nhìn hình như là đang chơi, nhưng chơi cũng chẳng vui.
Kiều Hữu Hữu vừa nhìn trong lòng liền vui vẻ, đây là hội thẩm tam đường sao?
Cô chào, hỏi: "Ba, mẹ, đang nghỉ ngơi à?”
Không đợi Kiều Quốc Khánh nói gì, cô bèn nói tiếp: "Nghỉ ngơi đi, con cũng về phòng nghỉ ngơi.”
Nói xong liền trở về phòng.
Kiều Đại Khánh tức giận nhảy từ trên ghế nhảy xuống: "Mày còn có mặt mũi về phòng?Anh trai mày chết, bảo mày nuôi cháu trai cháu gái mày không chịu! Đúng là đồ mắt trắng.”
Triệu Thanh nhẹ giọng khuyên nhủ: "Ông đừng tức giận, Hữu Hữu nhất định không phải loại người đó, ông cứ từ từ khuyên nhủ con bé, con bé sẽ nuôi mà.”
Kiều Hữu Hữu cũng nhớ rõ cảnh tượng này, kiếp trước sau khi Kiều Cạnh giả chết, Kiều Đại Khánh đánh cô hai ngày hai đêm, cô giãy dụa cố sống sót trong mưa to và đau đớn, có chết cũng không nhận.
Kiều Quốc Khánh thấy cô không chịu, xách gậy lên đánh đứa nhỏ, cô đau lòng đứa cháu nhỏ, dưới sự khuyên bảo của Triệu Thanh, cắn răng đồng ý..