Trần Phú Quý và Trương Khánh Quân đồng thời nhìn về phía Trần Duyệt Vũ. Trần Duyệt Vũ nói: “Không sai, là bởi vì [Bạch Hổ quay đầu]. Ngôi mộ ở trên núi này có phương hướng từ trong ra ngoài đều rất tốt, bố cục cũng tương đối hoàn chỉnh, nhưng nơi này lại có [Bạch Hổ quay đầu]. Tất cả những ưu điểm trước đó của ngôi mộ này, hiện tại đều trở thành điểm chết. Nhiều năm trôi qua, nơi này đã tích lũy quá nhiều sát khí, những động vật ở đây đã chịu kí©h thí©ɧ bởi sát khí, cho nên tập thể đến nơi đây để từ sát.”
“Chết tiệt! Khủng bố như vậy sao!” Trong lòng Trần Văn Xương vẫn còn sợ hãi, nhanh chóng bảo anh trai không cần cái mộ địa này nữa. Anh ta không muốn chỉ vì một người trở thành Trạng Nguyên, cuối cùng lại làm cho toàn tộc bị tuyệt hậu.
Lúc đầu, Trần Phú Quý thấy Trần Duyệt Vũ chỉ là một nữ sinh 17-18 tuổi, còn mặc trên người đồng phục học sinh, nhìn thế nào cũng cảm thấy chỉ là một cô bé. Nhưng từ lúc bắt đầu nhìn thấy thi cốt bị chôn dưới sườn núi, giống như cô được gắn thêm một bộ lọc ngay lập tức, ông ta liền cảm thấy Trần Duyệt Vũ thực sự là một đại sư có bản lĩnh!
Nếu không thì cũng không thể xuyên qua mặt cỏ mà nhìn thấy được bên dưới sườn núi là vô số thi cốt, ngay cả Trương Khánh Quân cũng không có năng lực này!
Thái độ của Trần Phú Quý đối với Trần Duyệt Vũ thay đổi 180°, lập tức cầm ô che nắng cho Trần Duyệt Vũ, liên tục cúi đầu nói bản thân có mắt mà không thấy Thái Sơn, thật sự đã làm chậm trễ đại sư!
Đôi mắt Trương Khánh Quân nhìn thẳng, hắn cảm thấy Trần Duyệt Vũ thực sự có bản lĩnh. Cách một lớp đất mà có thể nhìn thấy bên trong sườn núi có thi cốt, bản lĩnh còn cao hơn đám đại sư phong thủy mở cửa hàng ở những trung tâm cao cấp nữa!
Trương Khánh Quân đi đến trước mặt Trần Duyệt Vũ, đôi tay ôm quyền, chắp tay lại nói: “Thật sự xin lỗi, không ngờ bản lĩnh xem phong thuỷ của đại sư lợi hại đến như vậy. Tôi thừa nhận hôm nay tôi đã thua ngài. Không biết đại sư thuộc môn phái nào? Là Mao Sơn đạo thuật, hay là Long Hổ tông, hay là phái Nga Mi của núi Võ Đang?”
Trần Duyệt Vũ nói: “Đều không phải, tôi tự học.”
“Lợi hại!” Trương Khánh Quân giơ ngón tay cái lên: “Không biết mặt tiền cửa hàng của đại sư ở nơi nào. Nếu có thời gian, tôi, Trương Khánh Quân nhất định sẽ đến bái phỏng.”
Trần Duyệt Vũ bình tĩnh đáp: “Không có cửa hàng, tôi chỉ bày quán ở trên cầu vượt mà thôi.”
Trương Khánh Quân: “!!!”
Hắn rất khϊếp sợ, dựa vào thủ đoạn của Trần Duyệt Vũ ban nãy, nhất định là đại sư phong thủy cấp bậc cao, sao có thể không có một cửa hàng tử tế chứ?!
Đối với chuyện này, Trương Khánh Quân cũng không dám hỏi quá nhiều, có lẽ Trần đại sư là người khiêm tốn, thích sống ẩn dật để giúp đỡ cho đời!
Trần Duyệt Vũ: “…”