Chương 15: Kết Hôn

“ Ngữ Tâm , em dám đánh anh trai em sao “

“ Có gì không dám , không phải 5 năm trước anh cũng từng cho em 2 cái tát hay sao . Em vẫn nhớ rất rõ không bao giờ quên được ngày hôm đó anh vì Hàn Dĩ Linh mà đánh em như thế nào .“

Cố Ngữ Tâm tiến gần tới bên tai Cố Gia Hữu khiến anh trợn tròn mắt lên vì Cố Ngữ Tâm vẫn còn nhớ những vụ việc mấy năm trước anh đã vì Hàn Dĩ Linh mà đánh cô.

Cố Gia Hữu siết chặt tay lại , anh tức giận hét to lên .

“ Lăng Hạo , bắt Cố Ngữ Tâm lại nhốt trong phòng không cho con bé ra ngoài . Đợi đến ngày kết hôn thả con bé ra .“

“ Cố Gia Hữu , anh muốn làm gì .“

Cố Ngữ Tâm ngạc nhiên , cô không ngờ Cố Gia Hữu lại ép cô tới bước đường này , bắt nhốt cô lại không cho cô ra ngoài . Còn ép cô kết hôn , rốt cuộc Cố Gia Hữu muốn cô kết hôn với ai .

“ Đương nhiên là muốn em kết hôn với Lăng Vĩ Luân rồi .“

Lăng Hạo là trợ lý của Cố Gia Hữu , anh nghe theo lệnh Cố Gia Hữu lôi Cố Ngữ Tâm đi bắt nhốt cô lại vào phòng .

Cố Ngữ Tâm bị lôi đi cô rất lo sợ , cô cố gắng vùng vẫy trốn thoát nhưng không được .

Lần này Cố Gia Hữu quá đáng lắm rồi .

“ Cố Gia Hữu , đừng để tôi hận anh thêm nữa .“

Cố Ngữ Tâm vừa bị lôi kéo đi vừa la hét , những lời Cố Ngữ Tâm nói Cố Gia Hữu đều nghe hết , anh siết chặt tay lại

Cố Ngữ Tâm , xin lỗi cứ để em hận anh như vậy , anh làm tất cả chỉ vì muốn tốt cho em .

[…]

Cố Ngữ Tâm đập phá hết tất đồ đạc trong phòng , cô như muốn phát điên lên cô đã bị nhốt ở đây một tuần rồi . Ngày mai là kết hôn rồi , cô thật sự không muốn kết hôn với Lăng Vĩ Luân .

“ Tử Khiêm , ngày mai anh sẽ đến cứu em chứ . Em thật sự rất nhớ anh .“



Cố Ngữ Tâm bật khóc nức nở , cô thật sự rất nhớ Tử Khiêm . Nếu như mai Tử Khiêm không đến cứu cô , cô thật sự sẽ lấy Lăng Vĩ Luân sao .

“ Ngày mai anh ta sẽ không đến cứu em đâu , em đừng có mà ngu ngốc chờ đợi như vậy nữa .“

Từ đâu , Cố Gia Hữu xuất hiện bước tới bên cạnh Cố Ngữ Tâm , anh lau những giọt nước mắt trên khuôn mặt cô , như trước đây anh cũng đã từng lau nước mắt cho cô rất nhiều lần.

Nhưng Cố Ngữ Tâm lại lạnh lùng gạt tay Cố Gia Hữu ra .

“ Cố Gia Hữu , tại sao anh lại ghét Tử Khiêm đến như vậy .“

“ Nếu như ngày mai em không kết hôn với Lăng Vĩ Luân , thì cả đời này đừng hòng gặp lại Tử Khiêm một lần nữa .“

Nghe đến Tử Khiêm , Cố Ngữ Tâm ngẩng đầu lên nhìn Cố Gia Hữu , cô nắm chặt cổ áo Cố Gia Hữu , nhìn anh bằng ánh mắt căm hận và đáng thương .

“ Nếu như Tử Khiêm có chuyện gì , thì anh đừng trách em .“

Cố Gia Hữu nhếch môi cười , anh buông tay Cố Ngữ Tâm khỏi cổ áo anh sau đó mỉm cười rời đi .

Cố Ngữ Tâm siết chặt bàn tay , đôi mắt đỏ hoe dường như muốn rơi nước mắt ra .

[…]

Ngày kết hôn đã đến , Cố Ngữ Tâm diện cho mình một chiếc đầm cưới thật lộng lẫy và đẹp đẽ . Hôm nay cô rất xinh đẹp hơn thường ngày nhưng gương mặt lại đầy đau thương , đôi mắt đỏ hoe .

Dưới nhà , khách đã đến đông đủ hôn lễ cũng đã sắp bắt đầu .

“ Ngữ Tâm , thật không ngờ anh lại có thể cùng em kết hôn thêm một lần nữa .“

Từ đâu , Lăng Vĩ Luân xuất hiện . Hôm nay anh mặc cho mình một bộ vets trông rất đẹp trai , khuôn mặt không giấu được sự hạnh phúc . Anh nằm mơ cũng không ngờ mình lại có thể cùng cô kết hôn thêm một lần nữa , như vậy anh có thể bù đắp tất cả mọi lỗi lầm cho cô .

“ Lăng Vĩ Luân , nếu như không phải vì Tử Khiêm thì anh cũng đừng mơ tôi sẽ kết hôn với anh .“

Cố Ngữ Tâm lạnh lùng nói , câu nói của cô như con dao đâm thẳng vào tim của Lăng Vĩ Luân khiến anh đau đớn không nguôi , nụ cười hạnh phúc trên môi của anh cũng chẳng còn .



Lăng Vĩ Luân bước đến anh nắm chặt hai bả vai Cố Ngữ Tâm đầy tức giận .

“ Em yêu Tử Khiêm đến như vậy sao , khiến em có thể quên anh nhanh đến như vậy sao .“

“ Đúng vậy , tôi yêu Tử Khiêm rất nhiều . Là anh ấy đã cho tôi cảm nhận được tình yêu , những năm qua tôi bị mù là anh ấy đã bên cạnh chăm sóc tôi . Anh ấy rất ngốc luôn kiếm tiền chỉ vì muốn tôi nhìn thấy được . Còn anh , ngoài tổn thương và đau khổ anh mang đến cho tôi thì còn gì nữa .“

Cố Ngữ Tâm uất ức hét to lên cho Lăng Vĩ Luân nghe những lời cô nói , đôi mắt cô đỏ hoe ngấn lệ . Nước mắt từng giọt , từng giọt đau thương rơi xuống .

“ Không , Ngữ Tâm người em yêu luôn là anh đúng không ? Em đối với Tử Khiêm chỉ là thay thế thôi đúng không ?

Lăng Vĩ Luân kích động anh càng lúc càng nắm chặt hai bả vai Cố Ngữ Tâm khiến cô đau đớn đến rơi nước mắt ra .

“ Lăng Vĩ Luân , anh buông tôi ra .“

“ Không , anh không buông em ra đâu . Ngữ Tâm , anh yêu em , xin em đừng đối xử như vậy với anh có được không ? Anh rất đau ! “

Lăng Vĩ Luân tiến tới gần Cố Ngữ Tâm hơn , anh đặt môi mình lên môi cô nhưng Cố Ngữ Tâm đã vùng vẫy , tránh né khiến Lăng Vĩ Luân càng tức giận hơn nữa .

“ Lăng Vĩ Luân , anh mau buông tôi ra .“ Cố Ngữ Tâm nức nở nói

Nhưng , Lăng Vĩ Luân đâu còn tâm trạng nghe cô nói hay gì nữa .

Đột nhiên , Cố Ngữ Tâm từ đâu cầm con dao tới đâm vào người Lăng Vĩ Luân khiến anh kinh ngạc , không ngờ Cố Ngữ Tâm lại đâm mình nên không kịp tránh né .

Con dao cắm trên ngực , làm anh cảm giác mình sắp không thở nổi được nữa . Máu từ vết thương thấm đỏ cả nguyên một bộ vets anh đang mặc . Lăng Vĩ Luân đổ gục xuống sàn .

Cố Ngữ Tâm hoảng hồn , cô không cố ý đâm Lăng Vĩ Luân đâu , cô lật đật xách chiếc đầm cưới chạy nhanh đi nếu không sẽ bị Cố Gia Hữu bắt lại , đi đến nửa đường thì cô bị đám người của Cố Gia Hữu và Cố Gia Hữu bắt gặp được .

Bọn họ đuổi theo cô từ phía sau , Cố Ngữ Tâm cố chạy thật nhanh để không bị bắt lại nhưng cô lại vấp phải đôi guốc nên ngã xuống sàn nhà , cô nhìn bà chân mình sưng đỏ lên chảy máu ra , cô không thể chạy đi được nữa .

Cuối cùng , Cố Gia Hữu đã đuổi tới .

“ Cố Ngữ Tâm , thật không ngờ em lại có thể đâm Lăng Vĩ Luân bị thương tới vậy .“