Chương 1: Chúng Ta Ly Hôn Đi

“ Chúng ta ly hôn đi , Dĩ Linh có thai với tôi rồi . “ Lăng Vĩ Luân lạnh lùng nói

“ Vì sao , anh rõ ràng biết anh trai em và Dĩ Linh yêu nhau mà .“ Cố Ngữ Tâm nghẹn ngào nói

Khi Cố Ngữ Tâm nghe được từ chính miệng của Lăng Vĩ Luân là Hàn Dĩ Linh có thai với anh , cả thế giới như đang sụp đổ đi , trái tim cô như ngừng đập đi .

Hàn Dĩ Linh có thai với Lăng Vĩ Luân rồi sao .

Cô đứng đối diện với Lăng Vĩ Luân nhưng cả người cô đều run rẩy không nói nên câu nào , ánh mắt cũng không hướng về phía anh nói chuyện mà cứ cúi xuống .

Bởi vì

Không biết từ lúc nào nước mắt cô rơi ra rất nhiều không ngừng được , làm sao cô có thể mạnh mẽ mà đối diện với cú sốc này chứ .

“ Nếu như lúc trước , không phải anh trai cô và cô chia rẻ tôi và cô ấy , thì giờ chúng tôi đã ở bên nhau rồi .“

Lăng Vĩ Luân rất chán ghét với bộ dạng nhút nhát và khóc của Cố Ngữ Tâm lắm rồi , anh tức giận nắm chặt bờ vai của cô mà lắc mạnh nói .

Cô Ngữ Tâm vì đau đớn mà ngước lên đối diện với Lăng Vĩ Luân , cô nhìn anh với đôi mắt đỏ hoe , run rẩy hỏi .

“ 3 năm nay , anh có từng thích em không ? “

“ Chưa từng , vốn dĩ từ trước đến giờ , trái tim tôi chỉ có mình cô ấy mà thôi . Còn cô , không xứng .“ Lăng Vĩ Luân cười lạnh nhạt nói

Cô Ngữ Tâm nghe được câu trả lời của Lăng Vĩ Luân , cô gật đầu mỉm cười trong đau thương và nước mắt .

Cuối cùng , mọi hy vọng của cô cũng đã dập tắt .

Thì ra , cô không xứng có được tình yêu của anh đến như vậy .

Lăng Vĩ Luân thấy Cố Ngữ Tâm như vậy , đột nhiên trái tim anh có chút nhói lên vì đau lòng , nhưng vì Dĩ Linh anh không cho phép bản thân mình rung động với cô ta .

Vậy nên anh phải làm mọi cách ép Cố Ngữ Tâm ly hôn với anh có như vậy Dĩ Linh mới được hạnh phúc .

“ Cho dù bất cứ điều gì em sẽ không ly hôn với anh , trừ khi em chết .“

Cố Ngữ Tâm cầm tờ giấy ly hôn trong tay xé ra từng mảnh , từng mảnh rơi đầy xuống sàn nhà .

Ánh mắt kiên cường , cứng đầu nhìn Lăng Vĩ Luân nhất quyết sẽ không từ bỏ mà ly hôn với anh .

“ Được , để tôi xem cô chịu đựng được bao lâu .“

Lăng Vĩ Luân cố kìm sự tức giận của mình đi , buông Cố Ngữ Tâm ra . Từ trong cặp mình , lấy ra một đống tờ giấy ly hôn .

Anh cười lạnh , nhìn Cố Ngữ Tâm sau đó thả đầy những tờ giấy ly hôn ra .

“ Nếu cô thích xé thì những tờ giấy ly hôn này phiền cô xé hết .“

Lăng Vĩ Luân lạnh lùng nói sau đó rời đi .

Cố Tâm Ngữ đau đớn nhìn những tờ giấy ly hôn rơi đầy xuống sàn nhà , nước mắt rơi ra không ngừng .



Đau . Thật sự rất đau .

Vĩ Luân anh chưa từng yêu em , nên anh không bao giờ hiểu được cảm giác đau đớn khi yêu anh đến nhường nào đâu .

“ Anh thật sự rất muốn ly hôn với em đến như vậy sao .“ Cố Ngữ Tâm nức nở nói

Cô quơ tay đẩy hết tất cả những món đồ trên bàn rơi hết xuống sàn , từng mảnh vỡ rơi đầy nằm rải rác hết xuống sàn .

Cô lấy một mảnh vỡ dưới sàn rạch vào tay mình , từng đường ... từng đường . Máu chảy ra rất nhiều , rất nhiều . Sau đó cô ngồi bệch xuống sàn nhà có đống mảnh vỡ đó . Từng mảnh đâm vào da thịt cô .

Cố Ngữ Tâm hai tay ôm đầu không ngừng lắc đầu và la lên .

Đúng lúc này Cố Gia Hữu xuất hiện hét to lên .

“ Ngữ Tâm , em đang làm gì vậy .“

Cố Gia Hữu nhanh chóng chạy đến bế Cố Ngữ Tâm đi ra chỗ ghế ngồi , anh lo lắng ôm cô vào lòng dỗ dành cô để cô bình tĩnh hơn .

Cô Ngữ Tâm ôm chặt anh trai vào lòng , nức nở khóc trong lòng anh .

“ Ngữ Tâm , đừng tự làm tổn thương đến bản thân mình có được không ? “Cố Gia Hữu giọng cầu xin nói

#2

“ Ngữ Tâm , đừng tự làm tổn thương đến bản thân mình có được không ? “ Cố Gia Hữu giọng cầu xin nói

“ Anh trai , Vĩ Luân chưa từng yêu em ... 3 năm qua anh ấy chưa từng yêu em “

Cố Ngữ Tâm đau đớn , khóc nức nở trong lòng Cố Gia Hữu . Từng giọt nước mắt cô tuôn ra không ngừng , rơi ướt đẫm vào áo của Cố Gia Hữu

Trước giờ , cô luôn là một người rất yếu đuối và nhút nhát nhưng là anh trai luôn đứng ra che chở và bảo vệ cô

Mỗi khi cô buồn cô vui đều là anh trai ở bên cạnh quan tâm và an ủi cô , chỉ khi ở trong lòng anh trai cô mới có thể khóc thật nhiều như vậy

“ Anh biết hết mọi chuyện rồi , nghe lời anh ... anh sẽ giải quyết hết mọi chuyện . Em đừng suy nghĩ nhiều hay làm những hành động tổn thương đến bản thân có được không ? “

Cố Gia Hữu buông Cố Ngữ Tâm ra , anh nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt cho cô .Sau đó dịu dàng băng bó những vết thương cho cô rồi dìu cô lên phòng nghỉ ngơi

Nhìn những vết thương đầy trên người cô và đôi mắt mắt vì khóc quá nhiều mà sưng đỏ lên , anh cảm thấy đau đớn thay cho cô

“ Chuyện này tạm thời anh đừng nói cho cha và mẹ nghe có được không ? Em sợ họ sẽ biết chuyện mà làm lớn ... sẽ không tha cho Vĩ Luân và Hàn Dĩ Linh “

Cố Ngữ Tâm tha thiết , khẩn cầu Cố Gia Hữu đừng nói chuyện này cho cha mẹ nghe , ánh mắt cô mong chờ đợi câu trả lời từ Cố Gia Hữu

“ Được , anh sẽ không nói đâu “ Cố Gia Hữu gật đầu đồng ý

Cố Ngữ Tâm mỉm cười nhắm mắt lại ngủ đi . Dù không biết sau này sẽ xảy ra chuyện như thế nào , cô nhất định sẽ mạnh mẽ vượt qua những chuyện này

Đợi Cố Tâm Ngữ ngủ say rồi , Cố Gia Hữu đặt một nụ hôn chuồn chuồn lướt qua nhẹ trên trán cô

Từ nhỏ Cố Ngữ Tâm là công chúa của nhà họ Cố , được anh và cha hết mực bảo vệ và cưng chiều cô công chúa nhỏ này , họ chưa bao giờ để cô đυ.ng vô một thứ bất kì gì làm tổn thương đến bản thân hoặc cô sẽ bị một vết xước nho nhỏ nào đó mà làm loạn hết lên

Nhưng giờ đây cô vì yêu một người không yêu mình mà không màng đến tính mạng của mình , mà làm tổn thương đến bản thân mình



Nếu chuyện này mà để cha mẹ và nhà họ Cố biết được chắc chắn họ sẽ không buông tha cho Lăng Vĩ Luân và Hàn Dĩ Linh đâu

“ Ngữ Tâm , anh nhất định sẽ để Lăng Vĩ Luân và Hàn Dĩ Linh trả cái giá thật đắc vì đã làm tổn thương đến em “ Cố Gia Hữu giọng nói lạnh lùng , sắc bén nói

[…]

Tối đến tại biệt thử của Cố Gia Hữu , anh đang ngồi nhâm nhi ly rượu vang trong tay , ánh mắt lạnh lùng , sắc bén chưa từng có nhìn về phía trước đang đợi một người nào đó đến

“ Hợp đồng đã kết thúc rồi , anh hẹn tôi đến đây có chuyện gì “

Một giọng nói nữ dịu dàng vang lên có chút lo sợ và run rẩy , đó không ai khác chính là Hàn Dĩ Linh

Trong lòng Hàn Dĩ Linh thầm nghĩ , dường như có chuyện gì không ổn . Khi nãy nói chuyện bên điện thoại , giọng nói của Cố Gia Hữu lạnh lùng đến đáng sợ khiến cô khi bước chân đến đây không ngừng run sợ

“ Hợp đồng chỉ mới kết thúc đây thôi , không ngờ cô lại đi quyến rũ đàn ông nhanh đến như vậy “ Cố Gia Hữu lạnh lùng nói

“ Anh nói như vậy là có ý gì , tôi không hiểu “ Hàn Dĩ Linh khó hiểu

Đột nhiên , Cố Gia Hữu tức giận siết chặt cái ly trong tay đến khi vỡ nát ra , từng mảnh vỡ đâm vào tay anh chảy máu ra nhiều khiến cho Hàn Dĩ Linh giật mình , lo sợ

Cố Gia Hữu từng bước , từng bước tiến về phía trước Hàn Dĩ Linh , anh siết chặt cổ tay Hàn Dĩ Linh rất chặt , như muốn bóp nát bàn tay của cô đi

“ Không hiểu sao , Hàn Dĩ Linh cô thật diễn xuất quá giỏi ... có phải vì nhờ tài diễn xuất này mà quyến rũ được Lăng Vĩ Luân leo lên giường cô phải không ? “

“ Anh nói gì vậy , tôi không hiểu ... Buông tay tôi ra đi “

Hàn Dĩ Linh đau đớn nói , ngày hôm nay Cố Gia Hữu rất khác , ánh mắt giận dữ , hung ác khiến cho người khác nhìn vô nổi cả sống lưng kể cả cô

Rốt cuộc từ nãy giờ Cố Gia Hữu nói gì cô thật không hiểu

“ Cô đừng giả vờ nữa , rốt cuộc đứa bé trong bụng của cô là ai “

Hàn Dĩ Linh giật mình vì câu nói của Cố Gia Hữu , làm sao anh ta biết cô có thai mà hỏi như vậy . Chuyện cô có thai chỉ có mình cô và Lăng Vĩ Luân biết , không lẽ nào ...

“ Là ai , thì không cần anh quan tâm “

“ Là của Lăng Vĩ Luân đúng không ? Tài quyến rũ đàn ông của cô quả thật rất hay ... chưa gì đã quyến được anh ta và có thai . Thật đáng khâm phục “

Chát ...

Một cái tát vang lên cả biệt thự , thật không ngờ Hàn Dĩ Linh như vậy mà dám vung tay đánh Cố Gia Hữu

“ Anh không có quyền nói tôi như vậy còn nữa chuyện có thai sao anh biết được “

“ Không phải là do cô mưu mô , dùng kế khiến cho Lăng Vĩ Luân muốn ly hôn với Ngữ Tâm mà cưới cô hay sao “

Hàn Dĩ Linh bất ngờ , thật không ngờ Lăng Vĩ Luân lại nói cho mọi người biết cái thai này là của anh ấy

Lăng Vĩ Luân thật ngốc , rõ ràng là cô đã phản bội anh ấy nhưng anh ấy vẫn đứng bảo vệ giúp cô

“ Tôi muốn hỏi anh một điều , giữa tôi và Cố Ngữ Tâm ai quan trọng hơn “