Chương 39

Nhưng rất hiếm khi, anh chẳng chút tức giận nhưng cũng không thể nào phá bỏ nguyên tắc của mình được, nên khá áy náy nói:

"Xin lỗi, Lâm Hi, em không phải là nhân viên của Bác Lãng nên không thể áp dụng giá nội bộ được."

Quả nhiên....

Lâm Hi cúi đầu thở dài, thật ra cô cũng không ôm hy vọng gì, chỉ là dù sao cũng nên hỏi thử một chút, biết đâu Từ Vũ có chút lòng từ bi thì sao?

Hơn nữa, mua nhà cũng không giống với những chuyện khác, đã làm bạn bè đương nhiên muốn hưởng chút ưu ái.

Tiền của cô cũng không phải từ trên trời rơi xuống. tiết kiệm được thì nên tiết kiệm. Cho dù hôm nay, trước mặt cô không phải là Từ Vi Vũ mà là người khác, cô cũng sẽ hỏi như vậy.

Chỉ vì thể diện mà không dám hỏi thì là đồ ngốc chứ thanh cao gì.

Nhưng hiện giờ, nhìn cô gái nhỏ tha thiết,dặn dò trước mặt, được rồi, anh thừa nhận mình đã mềm lòng.

Vì vậy, chiều hôm sau Lâm Hi nhận được điện thoại của Từ Vi Vũ hỏi cô vừa ý căn hộ nào, cũng nói rõ anh đứng ra mua với giá nội bộ dành cho nhân viên, sau đó sẽ chuyển sang cho cô.

Tuy rằng anh là ông chủ, nhưng vẫn muốn làm theo hình thức này.

Giữa tháng 3, thời tiết trở nên ấm áp hơn, hệ thống sưởi của thành phố đã sớm ngừng hoạt động.

Buổi sáng mặt trời phá tầng tầng, lớp lớp chui ra khỏi mây.

Lâm Hi bảo Trần Bình và Hứa Dương chuyển mấy chậu hoa trong tiệm ra ngoài phơi nắng.

Buổi trưa, Đồng Tuyết thường chạy tới ân chực, hiện tại cô đang làm việc tại trung tâm thương mại gần đây, cách cửa hàng hoa không xa, đi bộ nhanh chỉ khoảng 10 phút là tới.

" Cưng, trưa nay chúng ta ăn gì?"

Đồng Tuyết đặt mông ngồi xuống ghế sofa, hai chân bắt chéo vào nhau nhịp nhịp ra vẻ đại gia hỏi.

Lâm Hi bỏ cái kéo vào hộp đồ nghề, lấy cái xẻng nhỏ ra xới đất chậu hoa, nghe vậy, cô trừng mắt một cái:

"Ra cửa quẹo trái, tiệm thức ăn nhanh, quẹo phải, tiệm thức ăn nhanh, tha hồ chọn một cái."

Đừng mà, hôm nay tớ mang tiền tới cho cậu nè! Công ty tớ muốn mua hoa! Nam thần tớ nói giao việc làm ăn này cho cậu."

Nghĩ tới cuộc trò chuyện ngắn ngủi ở KTV đêm đó, Lâm Hi à một tiếng, phủi tay cho sạch bùn đất đứng lên hỏi:

"Có danh sách liệt kê loại hoa gì không?"

" Xem thái độ của cậu kìa, xem tớ đem đến cho cậu mối làm ăn lớn như vậy. Mời bữa cơm cũng có chút thiệt thòi nào đâu." Đồng Tuyết bĩu môi.

Lâm Hi mỉm cười, đến vòi nước bên cạnh máy điều hoà, rửa sạch tay sau đó đi tới ngồi xuống bên cạnh Đồng Tuyết:

" Được rồi, phía dưới bàn có số điện thoại của giao ăn nhanh, cậu xem thích cái gì thì gọi đi."

Lúc này, khuôn mặt của Đồng Tuyết mới nở nụ cười, mở túi lấy một tờ giấy trắng được đánh máy đưa qua, đều là những loại hoa rất thông thường, số lượng không nhiều cũng không ít, cũng có thể kiếm được một khoản tiền.