Quyển 1 - Chương 15.1

Chương 15: Mong chờ y cậy sủng mà kiêu (H)

Percival cảm thấy mỗi lần làʍ t̠ìиɦ cùng với Cassius đều là một lần hắn được thoả mãn, không chỉ là trên phương diện thể xác mà còn là tinh thần.

Dươиɠ ѵậŧ thô to của hắn vẫn còn thong thả ra vào trong lỗ thịt lầy lội của trùng cái. Thư quân nhà hắn đang quỳ chống tay vào đầu giường, đùi phải bị hắn nâng lên, dịch nhầy từ trên đỉnh qυყ đầυ bị trói chặt trong khoá dươиɠ ѵậŧ rỉ ra tạo thành một sợi chỉ bạc dài da^ʍ mỹ. Y đã bị hắn thọc bắn hai lần, những đốm tϊиɧ ɖϊ©h͙ rải đầy trên khăn trải giường chẳng thể phân rõ là của ai, có thể là do y tự bắn ra hoặc cũng có thể từ trong đống dịch thể đang tích ở trong mông y.

Hắn hôn lên tấm lưng rộng đầy những dấu hôn của trùng cái, nói qua kẽ răng giữa lúc tiếp tục lắc eo, “Cassie, ngươi lười biếng. Lỗ thịt của ngươi không ‘cắn’ ta nữa.”

Miệng lỗ đã bị dươиɠ ѵậŧ căng ra đến tận cùng, sau một khoảng thời gian dài ma sát và cắm rút, nơi đó dường như đã biến thành cái bao dươиɠ ѵậŧ của riêng hắn, mỗi lần phần trụ thịt thô to đó rút ra là sẽ kéo theo một vòng thịt non ở bên trong, khi hắn quay về thì những chiếc răng mềm trên vách tường thịt sẽ bâu lại, ra sức cắи ʍút̼ nịnh nọt hắn. Percival bị trùng cái bấm đến độ mấy lần suýt bắn ra, sau đó hắn lại thẹn quá thành giận tăng tốc, ngang ngược chinh phạt khối cơ thể xinh đẹp rắn chắc này. Trùng cái bị hắn làm tới nỗi chỉ biết thấp giọng nức nở nhưng lại không dám xin tha, chỉ khi nào không chịu nổi mới xin hắn chậm lại một chút nhưng hiển nhiên là y chẳng hiểu cái gọi là tình thú trên giường, y càng xin hắn chậm lại, hắn sẽ lại càng nhanh hơn mạnh hơn, chọc cho y nước mắt đầy mặt nhưng lại chỉ có thể dẩu mông chịu đựng.

“Lỗ thịt lỏng rồi, Cassie.”, trùng đực buông chân y xuống, luồn hai tay ra trước ngực xoa bóp hai núʍ ѵú đã sưng to của y. Trùng cái ngưỡng cổ, nước mắt và nước bọt trượt dài xuống cổ, hầu kết không ngừng trượt lên trượt xuống khựng lại, rung động trong cổ họng khi hai núm thịt đáng thương kia của y bị mấy ngón tay trùng đực xoắn chặt. Y mấy lần há miệng muốn nói nhưng từng câu chữ thoát ra khỏi miệng đã bị dươиɠ ѵậŧ của trùng đực húc vỡ tan thành những âm tiết rời rạc vô nghĩa, tiếng nấc nghẹn và thút thít đó khiến trùng đực hơi chậm lại động tác, yêu thương hôn liếʍ đầu vai y. “Xem ra phải bôi thuốc bảo dưỡng từ hôm nay rồi.”

Trùng cái lắc đầu, khóc không thành tiếng khi cảm nhận được qυყ đầυ của trùng đực lại gác lên mẩu thịt mềm gồ lên trong lỗ thịt y. Ban nãy trùng đực đã “phạt” y tự chơi sưng núʍ ѵú khi y thuyết minh thiếu về một phương diện liên quan đến thuốc bảo dưỡng hậu huyệt. Thuốc chỉ dành cho những trùng cái không được trùng đực sử dụng lỗ thịt, còn với kẻ ngày ngày bị nhồi đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đến no căng như y, thứ thuốc đó vốn chẳng có công dụng gì.

Chẳng thứ gì có thể so được với tϊиɧ ɖϊ©h͙ của trùng đực cả.

Với các trùng cái bình thường không có được cơ hội quan hệ tìиɧ ɖu͙© với trùng đực thì việc bôi thuốc hoặc tiến hành một số biện pháp cải tạo cơ thể là cần thiết. Bọn họ vốn không biết khi nào trùng đực sẽ sử dụng cơ thể mình, hoặc tệ hơn là có hứng thú với cơ thể mình, vì vậy hậu huyệt và núʍ ѵú thường sẽ là hai vị trí được quan tâm đến nhiều nhất, kẹp vυ" và máy vắt sữa có thể khiến cho núʍ ѵú sưng to dần theo thời gian, còn thuốc bảo dưỡng có thể giúp cho hậu huyệt có được nhan sắc tươi đẹp hơn, nâng cao độ chặt khít và trơn ướt hơn.

Nhưng đó là trong điều kiện không có tϊиɧ ɖϊ©h͙ của trùng đực, còn trong trường hợp của Cassius, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào bên trong không chỉ có tác dụng nuôi dưỡng khoang sinh sản mà còn có tác dụng cải tạo và nuôi dưỡng hậu huyệt của y, khiến nó “tiến hoá” để trở nên phù hợp với trùng đực nhất.

Nói cách khác chính là y “uống” tϊиɧ ɖϊ©h͙ của trùng đực, sau đó thực sự trở thành bao dươиɠ ѵậŧ của riêng hắn.

Về phần bị “làm” lỏng, dươиɠ ѵậŧ vẫn bị nó bao chặt khít, lỏng ra hẳn là vì y đã kiệt sức, không còn sức để co bóp lỗ thịt nữa.

Percival phủ tay lên phần ngực đầy đặn nhưng vẫn săn chắc của trùng cái, thoải mái nhào nặn chúng như nhào bột. Lòng bàn tay hắn chà xát lên hai núm thịt nóng hổi vì bị chính chủ nhân của nó véo sưng, đè bẹp rồi vê tròn sau đó búng lên mỗi bên hai cái, hài lòng cảm nhận được thằng bé của mình bị lỗ thịt ướt mềm của trùng cái bấm chặt lấy lần nữa.

Trùng cái nức nở, vô thức bò về phía trước trốn đi. Nhưng y chỉ mới bò được ba bước đã bị lôi trở về, hứng trọn một cú húc mạnh vào tuyến tiền liệt để rồi lạc giọng kêu lên, “A!”

Không được... quá nhiều rồi... bụng trướng quá... sẽ vỡ bụng mất…