Quyển 1 - Chương 6.4

Chương 6: Trong phòng ngủ (H)

Percival hài lòng ngắm nhìn khuôn ngực vạm vỡ đầy dấu tay và hai núʍ ѵú đã sưng to và bóng loáng nước bọt của trùng cái, mơn trớn môi dưới của y trước khi hôn lên. Dươиɠ ѵậŧ của hắn đã lui ra gần hết chỉ chừa lại phần qυყ đầυ, vô số các xúc tu vươn ra giữ chặt trùng cái, không cho phép y tự lắc mông để “ăn” cái gậy thịt lớn đang cố tình đứng bất động ở nơi đó.

Lỗ thịt đã quen với cảm giác bị nhồi đầy bỗng chốc trống rỗng, từng tiếng nức nở bất mãn của Cassius đã bị Percival nuốt hết vào bụng thông qua cái hôn sâu nọ. Trùng đực buông ra, nghịch ngợm cắn lên hầu kết y, ác ý hỏi, “Cassie có cho phép ta thọc cái lỗ thịt dâʍ đãиɠ này mỗi ngày không?”

Trùng cái nào dám không cho. Y lung tung gật đầu, kêu lên thất thanh khi trùng đực bất chợt thọc hết toàn bộ chiều dài khủng bố đó vào trong cơ thể mình.

“A!...................... Ư……………… Hmm… m………..”

Liên tục mười lăm phút sau đó trùng đực chỉ dùng biện pháp giao hợp nguyên thuỷ nhất để đưa Cassius đến cao trào. Cơ bụng xinh đẹp không ngừng co rút lại, vòng eo thon rắn rỏi dẻo dai hết cong rồi lại thẳng, trùng cái vừa nức nở vừa bị buộc phải giạng rộng hai đùi, mở to mắt nhìn lỗ thịt của mình dâʍ đãиɠ cắи ʍút̼ lấy dươиɠ ѵậŧ của trùng đực.

Trùng đực vừa mới thành niên không lâu còn ác ý muốn y lặp đi lặp lại lời hứa kia, nào là “lỗ thịt dâʍ đãиɠ mỗi ngày đều sẽ cho điện hạ làm”, “nô là bao dươиɠ ѵậŧ của điện hạ” và “lỗ thịt da^ʍ tiện sướиɠ chết rồi”, v.v. Quân thư cao lớn bị hắn dằn vặt tới mức chỉ biết bất lực rêи ɾỉ nói những lời mà hắn muốn nghe, vừa cố gắng làm hài lòng hắn vừa khóc xin tha, mãi cho đến khi dươиɠ ѵậŧ trước bụng run rẩy bắn ra một bãi dịch cực loãng và gần như là trong suốt, trùng đực mới khoá chặt eo y, bắn vào tận sâu bên trong cơ thể y.

Cassius bị lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi đó tưới tới mức thất thần, đôi chân thon dài bất lực giạng rộng trên giường, đã quên phải buông xuống. Percival nằm đè lên người đối phương, cùng y trải qua giai đoạn bình tĩnh lại sau cao trào, dịu dàng kéo y vào một cái hôn.

Chờ cho Cassius lấy lại lý trí, trùng đực đã cắn tới vai và cổ y, để lại dấu hôn ở khắp những nơi mà môi hắn chạm qua. Y xấu hổ đến mức cuống quýt buông chân xuống nhưng vẫn ngoan ngoãn nằm yên ở đó, không dám đẩy cái kẻ đang vừa gặm vừa sờ mó nào đó ra.

“Cassie.”, Percival cố tình quệt đống dịch thể trộn lẫn với mồ hôi trước bụng trùng cái lên hai núʍ ѵú y, vừa lòng nhìn khuôn mặt viết đầy hai chữ “xấu hổ” của đối phương. Trùng cái dù là đã bị hắn “làm nhục” tới mức chỉ muốn chạy trốn vẫn không dám thực sự bỏ chạy, bất lực dung túng cho mọi hành động của hắn, còn phải khàn giọng đáp lại khi bị hỏi đến.

“Vâng, thưa điện hạ.”

Giọng của trùng cái sau khi làʍ t̠ìиɦ mang theo cảm giác lười biếng rất khó nhận ra, tone giọng trầm thấp khiến trái tim Percival rung động không thôi. Hắn gác dươиɠ ѵậŧ vẫn còn cương cứng của mình lên đùi trùng cái, cười khẽ cắn lên môi dưới của y.

“Đừng tưởng ta không biết ngươi định trốn sang phòng bên kia ngủ.”

Trong đôi mắt xanh biếc của trùng cái không che giấu được sự ngạc nhiên. Y cẩn thận quan sát sắc mặt trùng đực, sau một lúc lâu mới chọn lựa xong câu chữ.

“Nếu điện hạ không thích, nô có thể ngủ ở sofa phòng khách.”, Cassius rũ mi, bình thản nói.

Trùng đực tức tối nhéo mạnh cái mông tròn vểnh của y một cái, giọng nói trong trẻo tràn đầy uy hϊếp, “Ngươi nếu dám ngủ ở đâu khác ngoài chiếc giường này, ta sẽ lột truồng ngươi rồi đem xuống trước cổng lớn, làm chết ngươi cho cả khu chung cư này xem.”

“Cassius Austen Russel, ngươi nói xem từ giờ về sau ngươi ngủ ở đâu?”

Dù Cassius có chậm tiêu đến mức nào đi chăng nữa thì cũng đã nhận ra được ẩn ý của trùng đực. Y do dự trong chốc lát trước khi giơ tay ôm lấy hắn, dịu giọng nói, “Điện hạ đừng tức giận, nô biết sai rồi.”

Trùng đực “hừ” một tiếng, giận dỗi ôm đáp lại.

“Nô sẽ ngủ ở đây, cám ơn điện hạ đã sủng ái.”, y nhắm mắt lại, lần đầu tiên thử hôn lên má trùng đực. Đối phương bất mãn cắn lên môi y, y liền hiểu ý dè dặt tiến lại gần chạm môi hắn.

Trùng đực quá dịu dàng, thậm chí giận dỗi cũng chỉ hung dữ đe doạ y mấy câu.

Cassius chỉ cảm thấy dường như chỗ mềm mại nào đó trong lòng y đã bị trùng đực trước mặt này đυ.ng phải, trái tim cằn cỗi cũng run lên.

Cảm giác này… thật kỳ lạ, trùng cái đã nghĩ như thế trước khi vẫn trần trụi bị trùng đực ôm vào lòng.